2 con khùng lội bộ 70 cây

Kiloph

Địt Bùng Đạo Tổ
Vatican-City
70km – 17 giờ 31 phút
Hành Trình Đi Bộ Từ Sài Gòn Về Quê Ăn Tết ❤️

Từ một phút ngồi trên xe giường nằm bức rức, khó chịu, chỉ muốn xuống đi bộ. Nhi và chị Nguyện nảy ra ý định… đi bộ về quê.

Và thế là cuộc hành trình bắt đầu vào lúc 7h sáng ngày 23/01/2025.

Kế hoạch ban đầu là đi khoảng 19 tiếng là tới nhà. Hai chị em xuất phát từ Bình Thạnh, vừa đi vừa xem map, nhưng hễ lơ là một chút là… đi lạc cả cây số. Đi kiểu gì mà tới trưa, vẫn chưa rời được Sài Gòn…

Tầm 7h tối, tụi mình vẫn lạc trôi ở Biên Hòa trong bóng tối dày đặc, đường nhiều xe lớn và không phải khu dân cư nên không có một căn nhà…
Lúc đó tụi mình bị vài anh thanh viên chọc ghẹo rất đáng sợ, đi tải 5 tấn và dừng lại giả vờ lấy búa gõ bánh xe, tụi mình đi ngang qua né xa ảnh, mà ảnh vẫn quay sang hỏi đi ké không?

Nỗi sợ lúc này đã lớn hơn nỗi đau. Tụi mình với những bước đi thật nhanh. Mong sớm thấy ánh sáng. May mắn, mình cũng kiếm được nhà nghỉ. Ban đầu Nhi tính đi với khuya vì trời mát, đi ban ngày nắng quá. Nhưng thân 2 đứa con gái, mình chọn bảo vệ bản thân là trên hết. Ngày đầu tiên khép lại, kiệt sức, không bữa tối, nhưng cũng tự hào vì đã đi được 40km.

Sáng dậy, đôi chân đã không khác gì hai cây gỗ khô, bất động. Nhi nghĩ có lẽ mình nên bắt xe đi tầm hơn 10km để ăn sáng ( vừa đỡ được 1 đoạn vừa là đói cồn cào) Nhưng khi nghe chị Nguyện nói hay là mình bắt xe về ? Không biết chị nói dỡn hay nói chơi nhưng Nhi đã quyết định không bắt xe gì hết, đi bộ.

Cả ngày hôm đó là một cuộc chiến với chính mình. Đấu tranh tư tưởng, không dám nhìn thẳng về phía trước, mỗi km như kéo dài vô tận. Không biết bao nhiêu xe khách, xe buýt, xe ôm hỏi thăm để chở. Không biết bao nhiêu cám dỗ từ những quán võng quanh đường về.

Cứ đau quá thì chạy, mệt quá thì dừng lại uống nước, Đôi chân bám sát đường, đi lên cỏ khô để đỡ lực ma sát. Nhi trò chuyền với đôi chân thân yêu của mình.
Hát cho nó nghe, an ủi nó, nói sẽ yêu, chăm sóc nó,… nhiều lắm.

Và cứ thế… đặt chân đến Long Khánh, cảm xúc vỡ òa. Chẳng từ nào có thể tả được niềm vui ấy. Nhi đã không tin bản thân có thể làm được điều tưởng chừng như điên rồ này.

Cám ơn đôi chân đã mạnh mẽ, dù đau đớn vẫn kiên trì đi tiếp. Cám ơn đôi giày đã đồng hành suốt hành trình gai góc. Cám ơn ý chí trong mình – thứ đã vượt qua mọi giới hạn đau đớn, mệt mỏi.
Cám ơn chị Nguyện – người đồng hành cùng mình trên chuyến hành trình này. Cám ơn chị Trang - người đã luôn động viên và tiếp sức hai chị em. Ban đầu hai chị em chưa dám nói. Nên đi gần nửa chặng đường mới báo cho chị hihi.

Đôi khi tất cả những gì bạn cần chỉ là bước đi – từng bước nhỏ nhưng không ngừng nghỉ. Và bạn sẽ đến nơi ❤️

23/01/2025-24/01/2025 Hành Trình Đi Bộ Từ Phố Về Quê.
Các bạn đón chờ video về hành trình điên rồ này của hai chị em Nhi-Nguyện nhé ❤️
 
70km – 17 giờ 31 phút
Hành Trình Đi Bộ Từ Sài Gòn Về Quê Ăn Tết ❤️

Từ một phút ngồi trên xe giường nằm bức rức, khó chịu, chỉ muốn xuống đi bộ. Nhi và chị Nguyện nảy ra ý định… đi bộ về quê.

Và thế là cuộc hành trình bắt đầu vào lúc 7h sáng ngày 23/01/2025.

Kế hoạch ban đầu là đi khoảng 19 tiếng là tới nhà. Hai chị em xuất phát từ Bình Thạnh, vừa đi vừa xem map, nhưng hễ lơ là một chút là… đi lạc cả cây số. Đi kiểu gì mà tới trưa, vẫn chưa rời được Sài Gòn…

Tầm 7h tối, tụi mình vẫn lạc trôi ở Biên Hòa trong bóng tối dày đặc, đường nhiều xe lớn và không phải khu dân cư nên không có một căn nhà…
Lúc đó tụi mình bị vài anh thanh viên chọc ghẹo rất đáng sợ, đi tải 5 tấn và dừng lại giả vờ lấy búa gõ bánh xe, tụi mình đi ngang qua né xa ảnh, mà ảnh vẫn quay sang hỏi đi ké không?

Nỗi sợ lúc này đã lớn hơn nỗi đau. Tụi mình với những bước đi thật nhanh. Mong sớm thấy ánh sáng. May mắn, mình cũng kiếm được nhà nghỉ. Ban đầu Nhi tính đi với khuya vì trời mát, đi ban ngày nắng quá. Nhưng thân 2 đứa con gái, mình chọn bảo vệ bản thân là trên hết. Ngày đầu tiên khép lại, kiệt sức, không bữa tối, nhưng cũng tự hào vì đã đi được 40km.

Sáng dậy, đôi chân đã không khác gì hai cây gỗ khô, bất động. Nhi nghĩ có lẽ mình nên bắt xe đi tầm hơn 10km để ăn sáng ( vừa đỡ được 1 đoạn vừa là đói cồn cào) Nhưng khi nghe chị Nguyện nói hay là mình bắt xe về ? Không biết chị nói dỡn hay nói chơi nhưng Nhi đã quyết định không bắt xe gì hết, đi bộ.

Cả ngày hôm đó là một cuộc chiến với chính mình. Đấu tranh tư tưởng, không dám nhìn thẳng về phía trước, mỗi km như kéo dài vô tận. Không biết bao nhiêu xe khách, xe buýt, xe ôm hỏi thăm để chở. Không biết bao nhiêu cám dỗ từ những quán võng quanh đường về.

Cứ đau quá thì chạy, mệt quá thì dừng lại uống nước, Đôi chân bám sát đường, đi lên cỏ khô để đỡ lực ma sát. Nhi trò chuyền với đôi chân thân yêu của mình.
Hát cho nó nghe, an ủi nó, nói sẽ yêu, chăm sóc nó,… nhiều lắm.

Và cứ thế… đặt chân đến Long Khánh, cảm xúc vỡ òa. Chẳng từ nào có thể tả được niềm vui ấy. Nhi đã không tin bản thân có thể làm được điều tưởng chừng như điên rồ này.

Cám ơn đôi chân đã mạnh mẽ, dù đau đớn vẫn kiên trì đi tiếp. Cám ơn đôi giày đã đồng hành suốt hành trình gai góc. Cám ơn ý chí trong mình – thứ đã vượt qua mọi giới hạn đau đớn, mệt mỏi.
Cám ơn chị Nguyện – người đồng hành cùng mình trên chuyến hành trình này. Cám ơn chị Trang - người đã luôn động viên và tiếp sức hai chị em. Ban đầu hai chị em chưa dám nói. Nên đi gần nửa chặng đường mới báo cho chị hihi.

Đôi khi tất cả những gì bạn cần chỉ là bước đi – từng bước nhỏ nhưng không ngừng nghỉ. Và bạn sẽ đến nơi ❤️

23/01/2025-24/01/2025 Hành Trình Đi Bộ Từ Phố Về Quê.
Các bạn đón chờ video về hành trình điên rồ này của hai chị em Nhi-Nguyện nhé ❤️
Có link face k mày
 
2 cái Lồn thúi quắc, người già người ta đi bộ một ngày 10km thể dục đéo khoe :)) có người đi 20 km nhưng đi thành vòng tròn nên đéo ai biết, cũng đéo cần ai biết, mấy con đĩ cả năm trời đi bộ đc 70km khoe mùi thúi cả nước biết :))
 
Nó không khùng đâu. Chiến lược của nó đó.
Khắp mặt báo, mạng xã hội đều nói đến nó
Sắp tới nó làm gì thì chưa biết
 
Mua bài ở báo TN như này là có ý đồ sẵn rồi chứ ko phải tự dưng hai chúng nó rảnh lồn đi bộ gần 100 cây số đâu
70 k hề gần với 100. Dm mày.
Tao khi xưa đi bộ kỉ lục là ở đà nẵng, cả ngày đi được 35km. Mà kiểu vừa đi vừa chơi.
Hôm sau mệt vkl. Đeoa hiểu đi 70km vs balo các kiểu. Thì sống kiểu Lồn gig
 
"để cha mẹ biết là con gái của mẹ có thể làm những điều phi thường"
ủa đi bộ 70km là phi thường hả? trở nên phi thường ở vina đơn giản vậy hả?
thảo nào những người bình thường như bị ngu
 
vừa đi bộ xong lên báo luôn, cứ như nhà báo rình sẵn để cho 2 em lên báo vậy :)
nhất định là có uẩn khúc
 
Top