Johnny Lê Nữu Vượng
Già làng

HƠN 5.000 NĂM TRƯỚC AI CẬP ĐÃ NHƯ THẾ NÀY!
Khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi xuống thung lũng sông Nile cũng là lúc nền văn minh Ai Cập cổ đại bắt đầu thức giấc, rực rỡ và hùng vĩ như những vị thần mà họ tôn thờ.
Hơn 5000 năm trước Ai Cập đã là một đế chế vĩ đại với những công trình đi trước thời đại. Đền đài sừng sững, tượng đài khổng lồ, kim tự tháp chạm đến bầu trời tất cả không chỉ là những tảng đá vô tri mà còn mang trong mình hơi thở của các Pharaoh, sự tôn nghiêm của các vị thần và lòng tôn kính của cả một dân tộc.
Kim tự tháp Giza, Đền Karnak, Thung lũng các vị Vua, Đền Abu Simbel mỗi công trình đều là một bí ẩn mà ngay cả nhân loại hiện đại cũng chưa thể giải mã hoàn toàn. Làm sao người Ai Cập có thể xây dựng những cấu trúc khổng lồ như thế mà không cần đến công nghệ tiên tiến? Họ đã vận chuyển những khối đá nặng hàng chục tấn bằng cách nào?
Hơn 5000 năm trước Ai Cập không chỉ có những kỳ quan mà còn là cái nôi của thiên văn học, y học, toán học, nông nghiệp và tôn giáo. Họ biết đo lường thời gian bằng lịch Mặt trời, đặt nền móng cho bộ lịch 365 ngày mà chúng ta sử dụng ngày nay. Họ thực hiện các ca phẫu thuật, chế tạo dụng cụ y tế và hiểu rõ giải phẫu con người. Họ sáng tạo hệ thống chữ tượng hình để lại hàng ngàn văn bản khắc trên đá mở ra một nền văn minh biết lưu giữ tri thức.
Các Pharaoh không chỉ là vua mà còn là hiện thân của thần linh trên trần thế. Ramesses II, Tutankhamun, Hatshepsut, Akhenaten, Cleopatra VII từng cái tên đều để lại dấu ấn trong lịch sử, những bậc minh quân xây dựng đế chế vững mạnh, những nhà chiến lược tài ba hay những nhà cải cách táo bạo thay đổi cả nền văn minh.
Hơn 5000 năm đã trôi qua nhưng Ai Cập chưa bao giờ lụi tàn. Những kim tự tháp vẫn đứng vững thách thức thời gian, những bức tượng đá vẫn trầm mặc như kể lại câu chuyện của một nền văn minh không bao giờ chết. Nhìn vào bức tranh Ai Cập cổ đại ta như nghe thấy tiếng bước chân của các tư tế trong đền thờ, tiếng búa đập vang vọng từ những công trình vĩ đại, tiếng hô vang của những chiến binh trên chiến xa.
Họ đã từng sống, họ đã từng hưng thịnh và họ vẫn còn mãi trong lịch sử.

Khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi xuống thung lũng sông Nile cũng là lúc nền văn minh Ai Cập cổ đại bắt đầu thức giấc, rực rỡ và hùng vĩ như những vị thần mà họ tôn thờ.
Hơn 5000 năm trước Ai Cập đã là một đế chế vĩ đại với những công trình đi trước thời đại. Đền đài sừng sững, tượng đài khổng lồ, kim tự tháp chạm đến bầu trời tất cả không chỉ là những tảng đá vô tri mà còn mang trong mình hơi thở của các Pharaoh, sự tôn nghiêm của các vị thần và lòng tôn kính của cả một dân tộc.
Kim tự tháp Giza, Đền Karnak, Thung lũng các vị Vua, Đền Abu Simbel mỗi công trình đều là một bí ẩn mà ngay cả nhân loại hiện đại cũng chưa thể giải mã hoàn toàn. Làm sao người Ai Cập có thể xây dựng những cấu trúc khổng lồ như thế mà không cần đến công nghệ tiên tiến? Họ đã vận chuyển những khối đá nặng hàng chục tấn bằng cách nào?
Hơn 5000 năm trước Ai Cập không chỉ có những kỳ quan mà còn là cái nôi của thiên văn học, y học, toán học, nông nghiệp và tôn giáo. Họ biết đo lường thời gian bằng lịch Mặt trời, đặt nền móng cho bộ lịch 365 ngày mà chúng ta sử dụng ngày nay. Họ thực hiện các ca phẫu thuật, chế tạo dụng cụ y tế và hiểu rõ giải phẫu con người. Họ sáng tạo hệ thống chữ tượng hình để lại hàng ngàn văn bản khắc trên đá mở ra một nền văn minh biết lưu giữ tri thức.
Các Pharaoh không chỉ là vua mà còn là hiện thân của thần linh trên trần thế. Ramesses II, Tutankhamun, Hatshepsut, Akhenaten, Cleopatra VII từng cái tên đều để lại dấu ấn trong lịch sử, những bậc minh quân xây dựng đế chế vững mạnh, những nhà chiến lược tài ba hay những nhà cải cách táo bạo thay đổi cả nền văn minh.
Hơn 5000 năm đã trôi qua nhưng Ai Cập chưa bao giờ lụi tàn. Những kim tự tháp vẫn đứng vững thách thức thời gian, những bức tượng đá vẫn trầm mặc như kể lại câu chuyện của một nền văn minh không bao giờ chết. Nhìn vào bức tranh Ai Cập cổ đại ta như nghe thấy tiếng bước chân của các tư tế trong đền thờ, tiếng búa đập vang vọng từ những công trình vĩ đại, tiếng hô vang của những chiến binh trên chiến xa.
Họ đã từng sống, họ đã từng hưng thịnh và họ vẫn còn mãi trong lịch sử.