Gửi nàng Chanh
Nàng như trái chín trên cành,
Thoảng hương ngan ngát vây quanh hồn này.
Môi mềm mọng đỏ hây hây,
Nhìn thôi đã muốn mê say cả đời.
Chanh ơi, chớ có lả lơi,
Kẻo ta say quá, mất lời cầm lòng.
Vai tròn, dáng lượn mượt mong,
Chạm khẽ một chút mà lòng dậy cơn.
Bờ môi nửa khép, nửa hờn,
Chẳng hôn một chút, dỗi hờn cả đêm.
Mắt kia lúng liếng buông rèm,
Có hay ai đó lạc thèm bờ môi?
Thân em dáng ngọc mượt trôi,
Bàn tay ta lỡ… đường rồi, Chanh ơi!
Nếu mà em cứ chối lời,
Thì thôi… ta cắn một thời cho xong