Trước hết là về phóng sinh, phóng sinh bản chất là đưa 1 con vật bị nạn về môi trường sống của nó để nó tiếp tục cuộc sống. Tục ngữ VN có câu "Chim sa cá nhảy" để nói về những trường hợp bị gặp hạn, nghĩa là nếu mày đang đi thuyền mà có con cá nhảy vào lòng thuyền hay con chim bị sa vào trong nhà mày, trong trường hợp này nếu thả con cá trong lòng thuyền xuống nước hay thả con chim trong nhà ra ngoài tự nhiên thì hành động đó gọi là phóng sinh. Hay trường hợp đi ở ngoài đường thấy con vật bị thương, mày đem nó về chữa trị rồi khi nó khỏi thả về tự nhiên cũng thế. Tức là chuyện phóng sinh trước hết phải từ lòng nhân từ đã, sau đó mới đến hành động và phóng sinh lúc nào cũng được chứ không cứ phải là ngày rằm, mùng 1 hay 23 tháng Chạp. Do đó việc đua nhau mua cá chép ngoài chợ rồi thả nó xuống sông, hồ và coi đó là phóng sinh là sai hoàn toàn, trước hết con cá chép hồng mua ở chợ là được nuôi trong ao, chưa chắc nó đã hợp với môi trường sông hồ, nhất là trong hoàn cảnh ô nhiễm như hiện nay và chưa kể có người còn thả cá từ trên cao xuống nữa thì rõ ràng hành động này không tạo phước nữa mà còn tạo nghiệp. Do đó việc mua cá hay mua chim để phóng sinh vào các ngày rằm mùng 1 như hiện nay các chùa hay tổ chức nó chả có ý nghĩa gì về tạo phước cả mà mang tính chất hình thức nhiều hơn, chúng mày không nên adua theo phong trào kẻo lại tạo nghiệp mà cứ nghĩ mình đang tạo phước, không hay.
Về chuyện đốt vàng mã thì chúng ta nói về cõi của người chết đã. Theo quan điểm của đạo Thiên Chúa thì sau khi chết thì linh hồn sẽ được đưa đến tòa đại hình, ở đó sẽ xét công tội của đời người đó, nếu xấu thì sẽ phải xuống địa ngục chịu tội còn tốt sẽ lên thiên đường gặp Chúa, người xấu sau khi chịu đủ hình phạt ở địa ngục cũng sẽ được lên thiên đường, nghĩa là theo đạo Thiên Chúa thì tất cả các linh hồn sau khi chết sẽ có 2 đường là thiên đường và địa ngục. Còn theo đạo Phật thì người chết đi thì linh hồn sẽ tồn tại dưới dạng Thân trung ấm trong 49 ngày, sau 49 ngày linh hồn sẽ tiến vào luân hồi và đi theo nghiệp quả của con người đó trong nhiều kiếp, nhiều nghiệp tốt thì sẽ vào cảnh giới tốt còn nhiều nghiệp xấu sẽ vào các cảnh giới xấu. Do đó theo quan điểm Phật giáo thì người sau khi chết chỉ có con đường là tiến vào luân hồi và sẽ không tồn tại vong hay ma. Đúng hay sai thì không ai dám chắc nhưng thực tế thì ở phương Tây cũng như phương Đông thì chuyện ma quỷ cũng không phải hiếm. Ở Việt Nam thì chuyện vong ốp hay đi ngủ gặp người đã chết trong mơ cũng không phải hiếm xảy ra, do đó có thể có tồn tại 1 thế giới nữa mà người Việt gọi là cõi âm, thế giới của những người đã chết.
Về việc đốt vàng mã thì ngược lại thời cổ đại bên TQ, thời này thường các gia đình quyền quý nhất là hoàng tộc thì khi có người chết sẽ bồi táng theo những nô lệ và tiền bạc của cải của họ. Do hành động này quá dã man và lãng phí nên Tần Thủy Hoàng đã cấm và các nhà Nho TQ cũng phản đối rất nhiều, do ảnh hưởng của Nho giáo nên dần dần người ta cũng bỏ việc tuẫn táng người và của cải mà thay vào đó là dùng tượng người bằng đất và dùng tiền giấy để thay tiền thật. Ở Việt Nam cũng có vụ Nguyên Phi Ỷ Lan đã ép Thượng Dương hoàng hậu và 72 cung phi phải bồi táng theo vua Lý Thánh Tông, sau này bà Ỷ Lan có hối hận và xây rất nhiều chùa để xám hối, giờ đi về mạn Bắc Ninh có rất nhiều chùa xây vào giai đoạn này, đều là từ sự hối hận của bà Ỷ Lan. Vàng mã xuất phát từ TQ và lan tỏa đến các quốc gia ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa trong đó có Việt Nam. Người VN đốt vàng mã để tưởng nhớ tổ tiên và cũng là để cho người âm có tiền và quần áo để sử dụng. Thực tế người âm có nhận được hay không và có dùng được không thì không ai biết nhưng hiện nay nhiều người đốt vàng mã rất khủng, số lượng cũng như khối lượng lớn dẫn đến ô nhiễm môi trường và lãng phí của cải xã hội, điều này chắc chắc là không hay rồi. Do đó có đốt vàng mã thì cũng chỉ nên đốt số lượng ít, nó vừa có ý nghĩa tưởng nhớ tổ tiên vừa đỡ lãng phí cũng như ô nhiễm môi trường
Về chuyện đốt vàng mã thì chúng ta nói về cõi của người chết đã. Theo quan điểm của đạo Thiên Chúa thì sau khi chết thì linh hồn sẽ được đưa đến tòa đại hình, ở đó sẽ xét công tội của đời người đó, nếu xấu thì sẽ phải xuống địa ngục chịu tội còn tốt sẽ lên thiên đường gặp Chúa, người xấu sau khi chịu đủ hình phạt ở địa ngục cũng sẽ được lên thiên đường, nghĩa là theo đạo Thiên Chúa thì tất cả các linh hồn sau khi chết sẽ có 2 đường là thiên đường và địa ngục. Còn theo đạo Phật thì người chết đi thì linh hồn sẽ tồn tại dưới dạng Thân trung ấm trong 49 ngày, sau 49 ngày linh hồn sẽ tiến vào luân hồi và đi theo nghiệp quả của con người đó trong nhiều kiếp, nhiều nghiệp tốt thì sẽ vào cảnh giới tốt còn nhiều nghiệp xấu sẽ vào các cảnh giới xấu. Do đó theo quan điểm Phật giáo thì người sau khi chết chỉ có con đường là tiến vào luân hồi và sẽ không tồn tại vong hay ma. Đúng hay sai thì không ai dám chắc nhưng thực tế thì ở phương Tây cũng như phương Đông thì chuyện ma quỷ cũng không phải hiếm. Ở Việt Nam thì chuyện vong ốp hay đi ngủ gặp người đã chết trong mơ cũng không phải hiếm xảy ra, do đó có thể có tồn tại 1 thế giới nữa mà người Việt gọi là cõi âm, thế giới của những người đã chết.
Về việc đốt vàng mã thì ngược lại thời cổ đại bên TQ, thời này thường các gia đình quyền quý nhất là hoàng tộc thì khi có người chết sẽ bồi táng theo những nô lệ và tiền bạc của cải của họ. Do hành động này quá dã man và lãng phí nên Tần Thủy Hoàng đã cấm và các nhà Nho TQ cũng phản đối rất nhiều, do ảnh hưởng của Nho giáo nên dần dần người ta cũng bỏ việc tuẫn táng người và của cải mà thay vào đó là dùng tượng người bằng đất và dùng tiền giấy để thay tiền thật. Ở Việt Nam cũng có vụ Nguyên Phi Ỷ Lan đã ép Thượng Dương hoàng hậu và 72 cung phi phải bồi táng theo vua Lý Thánh Tông, sau này bà Ỷ Lan có hối hận và xây rất nhiều chùa để xám hối, giờ đi về mạn Bắc Ninh có rất nhiều chùa xây vào giai đoạn này, đều là từ sự hối hận của bà Ỷ Lan. Vàng mã xuất phát từ TQ và lan tỏa đến các quốc gia ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa trong đó có Việt Nam. Người VN đốt vàng mã để tưởng nhớ tổ tiên và cũng là để cho người âm có tiền và quần áo để sử dụng. Thực tế người âm có nhận được hay không và có dùng được không thì không ai biết nhưng hiện nay nhiều người đốt vàng mã rất khủng, số lượng cũng như khối lượng lớn dẫn đến ô nhiễm môi trường và lãng phí của cải xã hội, điều này chắc chắc là không hay rồi. Do đó có đốt vàng mã thì cũng chỉ nên đốt số lượng ít, nó vừa có ý nghĩa tưởng nhớ tổ tiên vừa đỡ lãng phí cũng như ô nhiễm môi trường