Bóng đá cuối tuần: Serie-A một thời xa vắng

Serie-A từ thập niên 80 cho đến nửa đầu thập niên 2000 là giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh theo đúng nghĩa đen. Quy tụ những ngôi sao hàng đầu thế giới, những sân vận động đầy ắp khán giả, cùng vô số những danh hiệu lớn nhỏ. Sức cạnh tranh và mức độ ảnh hưởng có thể nói là lớn nhất châu Âu suốt 2 thập kỷ, sức hấp dẫn lớn đến nỗi ko có giải đấu nào sau này theo kịp.

-Giai đoạn thập niên 80 gắn liền với những ngôi sao thế hệ 5x, 6x như: Scirea, Gentile, Paolo Rossi, Michel Platini (Juventus) - Baresi, Maldini, Gullit, Rijkard, Van Basten (AC Milan) - Mathaues, Bremer, Klismann, Bergomi (Inter) và cả Diego Maradona thần thánh của Napoli. Ngay cả 1 đội bóng nhà quê như Samdoria cũng có rất nhiều ngôi sao như Roberto Mancini, Vialli, Enrico Chiesa, Pagliuca.

80.png


-Tính từ cột mốc năm 1982 (dấu mốc Italy vô địch World Cup) cho đến 2007 (dấu ấn cuối cùng của Serie-A với chức vô địch C1 của AC Milan) sau 25 mùa giải, có tổng cộng 16 lần các cầu thủ đến từ Serie-A dành quả bóng vàng châu Âu. Đó là:
1982: Paolo Rossi (Juventus)
1983-84-85: Michel Platini (Juventus)
1987: Gullit (AC Milan)
1988-89-92: Van Basten (AC Milan)
1990: Lothar Matthaus (Inter)
1993: Roberto Baggio (Juventus)
1995: George Weah (AC Milan)
1997: Ronaldo (Inter)
1998: Zidane (Juventus)
2003: Nedved (Juventus)
2004: Shevchenko (AC Milan)
2007: Kaka (AC Milan)
Ngoài ra còn trường hợp giành QBV của Ronaldo (2002) và Cannavaro (2006) cũng có dấu ấn của Serie-A khi nửa mùa giải đầu tiên vẫn chơi cho Inter và Juventus trước khi chuyển sang Real Madrid.

qbv.png


-Bắt đầu từ năm 1991, song song với QBV châu Âu còn xuất hiện 1 danh hiệu cá nhân nữa, đó là Cầu thủ hay nhất năm của FIFA do HLV và đội trưởng các đội tuyển quốc gia bình chọn (FIFA World Player of the year)
Và sau 17 năm (tính từ giai đoạn 1991-2007) cũng có đến 11 lần các ngôi sao đến từ Serie-A nhận danh hiệu này
1991: Lothar Matthaus
1992: Van basten
1993: Baggio
1995: Weah
1996-1997-2002: Ronaldo
1998-2000: Zidane
2006: Cannavaro
2007: Kaka

Có thể coi Serie-A giai đoạn hoàng kim như 1 World Cup thu nhỏ, quy tụ hầu hết những vì tinh tú chói sáng nhất của làng túc cầu. Nhưng ngôi sao lớn trên khắp thế giới đều ước muốn đến nước Ý chơi bóng. Nó ko khác gì việc các ngôi sao thế hệ sau này muốn đến Real Madrid hay Barcelona vậy. Đó là các danh hiệu cá nhân, còn các danh hiệu tập thể cấp châu lục cũng đc các CLB đến từ Serie-A thâu tóm.

Cup C1 châu Âu: European Cup sau này đổi tên thành UEFA Champions League
Giai đoạn này các CLB của Serie-A cũng vô địch đến 7 lần và có 9 lần khác về nhì. Đỉnh cao là chung kết toàn Ý giữa AC Milan - Juventus (2003)
Bảy chức vô địch bao gồm:
1985-1996: Juventus (2 lần)
1989-1990-1994-2003-2007: AC Milan (5 lần)

c1.png


Cup C2: UEFA Cup Winners' Cup
Giải đấu này chỉ tồn tại đến năm 1999 sau đó bị khai tử, trong giai đoạn này Serie-A cũng giành 4 Cup
1984: Juventus
1990: Samdoria
1993: Parma
1999: Lazio
Cùng với đó là 2 lần về nhì của Samdoria (1989) và Parma (1994)

c2.png


Cup C3: UEFA Cup cũng chính là Europa League sau này (được đổi tên)
Giải đấu này, giai đoạn cuối thập niên 80 và thập niên 90 thì Serie-A làm trùm luôn với 8 chức vô địch trong 10 năm (từ 1989-1999)
1989: Napoli
1990-1993: Juventus
1991-1994-1995: Inter
1995-1999: Parma
Cùng với đó là 6 lần khác về nhì của: Fiorentia (90), AS Roma(91), Torino(92), Juventus (95), Inter (97), Lazio (98).
Trong đó có 4 năm: 90,91,95,98 trận chung kết UEFA Cup là cuộc nội chiến của các đại diện đến từ nước Ý.

c3.jpg


-Nên nhớ rằng Cup C3 (UEFA Cup) lúc đó danh giá và có sức ảnh hưởng lớn hơn Europa League bây giờ rất nhiều, thậm chí nếu so ngang với Cup C1 (Champions League) cùng thời điểm, thì vô địch C3 còn khó hơn C1. Vì từ năm 1994 trở về trước, cup C1 chỉ có 8 đội vô địch đại diện cho 8 quốc gia ở châu Âu, đến mùa 1994-1995 trở đi mới nâng lên 16 đội (đại diện cho 16 quốc gia). Tức là khi đó, mỗi nước chỉ đc cử 1 đội vô địch quốc gia đi đá C1, trong khi các đội xếp thứ 2,3,4 ở các giải VĐQG đc lùa hết xuống Cup C3. Làm cho giải đấu này cớ mức độ cạnh tranh khủng khiếp, có lẽ ko hề kém Champions League ngày nay.

-Cũng bởi vậy, các ngôi sao giành chức vô địch C3 cũng uy tín ko kém vô địch C1 khi đem ra bàn cân bình chọn các giải thưởng cá nhân cuối năm. Như trường hợp của Roberto Baggio đoạt QBV châu Âu (1993) khi vô địch C3 cùng Juve. Hay người ngoài hành tinh Ronaldo dành gianh hiệu cầu thủ hay nhất châu Âu mùa 1997-1998 khi chỉ vô địch C3 với Inter. Và cả Lothar Matthaus, dành gianh hiệu Cầu thủ hay nhất năm của FIFA khi cùng Inter vô địch C3 năm 1991
-Ko như bây giờ, các cầu thủ vô địch Europa League ko có cửa để cạnh tranh danh hiệu cá nhân với cầu thủ vô địch C1
-Gói gọn giai đoạn hoàng kim này các CLB đến từ Serie-A, gần như năm nào cũng có đại diện góp mặt ở chung kết các Cup châu Âu. Đỉnh cao nhất là năm 1990 khi 3 CLB của Ý vô địch 3 Cup châu Âu là: AC Milan (C1) , Samdoria (C2) và Juventus (C3)
 
Sửa lần cuối:
Giai đoạn 7 chị em
Tiếp nối thành công từ những năm 80, sang đến thập niên 90, dấu mốc là sau khi nước Ý tổ chức World Cup 1990, sức hút bóng đá của đất nước hình chiếc ủng đạt tới đỉnh điểm. Chỉ trong 3 năm từ 90-93, hàng loạt CLB đổi chủ và rơi vào tay các nhà tài phiệt. Các ông chủ ko tiếc tiền đầu tư cho các đội bóng và tậu về rất rất nhiều ngôi sao đẳng cấp thế giới. Cộng thêm điều luật Bosman đc ra đời khiến cho việc chuyển nhượng các cầu thủ quốc tế dễ dàng hơn. Giai đoạn đó đồng Lire làm trùm ở châu Âu và là tiền đề cho 7 đội bóng mạnh nhất cạnh tranh. Người ta vẫn gọi nhóm này là Le sette sorelle (bảy chị em gái). Hãy cùng điểm qua 7 gương mặt này với những đội hình siêu khủng.

Nhóm các cô chị
1-Juventus

Lão bà thành Turin, đội bóng giàu truyền thống nhất Serie-A, tiếp nối thành công từ thập niên 80. Sang thập niên 90 với nguồn tiền của gia tộc Agnelli (điều hành khu công nghiệp FIAT) Juventus đầu tư rất mạnh mẽ, đem về hàng loạt ngôi sao quốc tế như Zidane, Dechamp, Edgar Davids, Inzaghi... Juve lúc đó rất mạnh và là nỗi khiếp sợ ko chỉ ở nước Ý mà cả châu Âu. Họ đã vô địch Serie-A các năm 95,97,98. Sang thập niên 2000 còn vô địch thêm 3 lần nữa vào các năm 2002,2003,2005. Đỉnh cao nhất là 3 năm liên tiếp lọt vào chung kết Champions League (96,97,98) nhưng chỉ may mắn vô địch 1 lần năm 96.

ju96.png


Juventus-1998.jpg


Juve-98.png


-Nói thêm về gia tộc Agnelli. Đây là gia tộc rất mạnh và giàu có, là chủ của tập đoàn xe hơi FIAT nổi tiếng nước Ý. Gia tộc này có rất nhiều thành viên của rất nhiều đời từng nắm các chức vụ quan trọng của CLB Juventus như chủ tịch CLB hay giám đốc điều hành. Khởi điểm là vào năm 1923, một tỷ phú có tên Edoardo Agnelli chính thức thâu tóm và sở hữu Juventus. Đây cũng chính là tiền đề giúp Juve phát triển và đóng góp rất nhiều cầu thủ của mình vào 2 chức vô địch World Cup liên tiếp (1934-1938) của nước Ý.
-Sau này, các đời chủ tịch và các vị trí quan trọng trong ban lãnh đạo Juve cũng đều là những người của gia tộc Agnelli như Edoardo Agnelli, Umberto Agnelli, Edoardo Agnelli , Andrea Agnelli...

Ju.png


2-AC Milan
Nếu Juve là chị cả tại Serie-A thì AC Milan lại là lá cờ đầu của nước Ý tại sân chơi châu lục.
Năm 1986, nhà tài phiệt kiêm chính trị gia Silvio Berlusconi (1936-2003) chính thức thâu tóm và trở thành chủ tịch của AC Milan. Ông cũng ko tiếc tiền mua ngôi sao và biến Milan trở thành một thế lực tại châu Âu. Với những nhân tài cây nhà lá vườn như Baresi, Maldini... AC Milan khi đó còn đem về bộ 3 Hà Lan bay Gullit, Rijkaard, Van Basten, hợp thành đội hình mạnh nhất châu Âu lúc bấy giờ, thậm chí là 1 trong những đội hình mạnh nhất mọi thời đại cấp CLB

milan-1989.jpg


milan-89.png


-Cùng với sự dẫn dắt của chiến lược gia vĩ đại Arigo Sacchi, sau đó là Fabio Capello. Milan đã dành 3 Cup C1 (89,90,94), 6 Scudeto trong đó có chuỗi 3 năm liên tiếp vô địch (92,93,94). Bộ 3 Hà Lan bay cùng bộ tứ vệ huyền thoại: Maldini, Baresi, Costacuta, Tassotti đã trở thành nỗi khiếp sợ của cả châu Âu khi đó. Milan còn lập kỷ lục 58 trận bất bại tại Serie-A, chuỗi bất bại dài nhất trong 5 giải vô địch quốc gia hàng đầu châu Âu, và kỷ lục này vẫn còn tồn tại cho đến tận hôm nay. Có thể nói bộ tứ phòng ngự huyền thoại là bức tường thép ko thể xuyên thủng. Nhiều chuyên gia đánh giá đây là hàng phòng ngự hay nhất mọi thời đại.

4v1c96537f6b89de8a.png




-Bước sang thập niên 2000, AC Milan vẫn đc ngài chủ tịch kiêm thủ tướng Ý đầu tư mạnh mẽ. Siêu đội hình năm nào chỉ còn lại 2 lão tướng Maldini và Costacuta tiếp bước cùng các đồng đội trẻ như Nesta, Pirlo, Seedorff, Rui Costa, Shevchenko, Inzaghi, Kaka. Lại 1 siêu đội hình nữa ra đời và thành quả đạt được là Scudeto 2004, cùng 2 chiếc cup C1 (2003,2007)

milan05.jpg


milan-05.png


3-Inter Milan
Với nền tảng vững chắc, Inter từng sở hữu bộ 3 người Đức: Lothar Matthaus, Jurgen Klinsmann, Andreas Bremer để đối chọi lại bộ 3 Hà Lan bay của AC Milan. Thành quả là chức vô địch Serie-A 1989, cùng 3 chức vô địch UEFA Cup (91,94,98)

-Năm 1995, ông trùm dầu mỏ Massimo Moratti mua lại Inter và trở thành chủ tịch CLB như chính cha ông trước đó là Angelo Moratti.
-Moratti coi Inter là đứa con cưng và ko tiếc tiền khi bơm hàng tỷ Lire cho Inter mua sắm. Hàng tá ngôi sao đã cập bến nửa xanh thành Milan trong gần 20 năm vị chủ tịch này tại vị. Inter của Moratti đc mệnh danh là điểm đến của các siêu tiền đạo. Nổi tiếng và đình đám nhất chính là người ngoài hành tinh Ronaldo, anh đến Inter từ Barcelona năm 1997, mức phí 19,5 triệu Bảng chính là kỷ lục thế giới lúc bấy giờ. Ngoài ra còn có hàng loạt ngôi sao tấn công khác đến Inter như Roberto Baggio, Alvaro Recoba, Dennis Bergkamp, Nwankwo Kanu, Ivan Zamorano, Christian Vieri, Hernan Crespo, Obafemi Martins, Ibrahimovic, Samuel Eto, Diego Milito.

in99.jpg


in.png


-Tiếc là giai đoạn hoàng kim của Serie-A thì Inter lại ko có nhiều thành tích, mãi đến sau Scandal Calciopoli nổ ra, Inter mới có đc thành quả, chủ yếu đến từ sự suy yếu của các đối thủ. Với 5 Scudeto (1 trong số đó đc trao lại từ Juventus) và chiếc Cup C1 năm 2010 dưới triều đại J.Mourinho. Nhưng dù sao, Massimo Moratti cũng đã thỏa ước nguyện khi có cup C1 trên cương vị chủ tịch giống như cha ông đã làm đc với Inter ở thập niên 60.

in10.png


Nhóm các cô em
Ngoài 3 ông lớn giàu truyền thống kể trên, Serie-A giai đoạn hoàng kim còn có 4 đội bóng rất mạnh khác đó là
4-Lazio Roma
Ông trùm ngành thực phẩm Sergio Cragnotti, người đứng đầu tập đoàn Cirio đã mua lại Lazio vào đầu thập niên 90 và biến đội bóng này trở thành 1 thế lực tại nước Ý. Hàng loạt những ngôi sao cập bến sân Olimpioco như Vieri, Salas, Veron, Stankovic, Crespo cùng với người đội trưởng trẻ tuổi Alessandro Nesta. Lazio khi đó cũng giành đc Cup C2 (1999) và đỉnh cao là danh hiệu vô địch Scudeto năm 2000, ngoài ra còn 1 lần lọt vào trận chung kết Cup C3 (1998) nhưng thất bại trước đội bóng đồng hương Inter Milan.

Lazio_2000-01.jpg


lazio-99.png


5-AS Roma
Một đội bóng thủ đô khác là AS Roma cũng rất mạnh. Được ông trùm dầu mỏ Franco Sensi đầu tư mạnh mẽ. Roma cũng ko thiếu những ngôi sao hàng đầu. Ngoài những cầu thủ cây nhà lá vườn như Francesco Totti, Montella, Delvecchio, Tommasi... còn có những ngoại binh chất lượng như: Cafu, Samuel, Candela, và đặc biệt là vua sư tử Batistuta. Chính anh là mảnh ghép hoàn hảo giúp Roma vô địch Serie-A mùa giải 2000/2001 cực kỳ cảm xúc, chức vô địch sau 18 năm chờ đợi.

roma-01.jpg


roma-2001.webp


6-Parma
Nếu đánh giá về đội hình của 7 chị em giai đoạn này thì tao thích nhất đội hình của Parma. Một đội hình cực mạnh và chơi rất đẹp mắt.
Sau khi, Calisto Tanzi ông trùm bơ sữa của tập đoàn Parmalat thâu tóm. Ông đã biến Parma từ 1 đội bóng nhà quê thành 1 thế lực tại Serie-A.
-Hàng phòng ngự khi đó gồm những cái tên cực kỳ chất lượng: Buffon ở vị trí thủ môn, hàng hậu vệ có Cannavaro, Thuram, Sensini. Tuyến trên là những Dino Baggio, Veron, Boghossian, Ortega, Crespo và cả Enrico Chiesa bố của tiền đạo Federico Chiesa (Juventus) bây giờ.
-Parma lúc đó rất mạnh nhưng ko có được chức vô địch Serie-A nào, bù lại họ rất có duyên ở sân chơi châu lục với chức vô địch C2 năm 93 và 1 lần về nhì năm 94. Cùng với đó là 2 chiếc cup C3 (95,99)

parma-99-final.jpg


parma-99.png


7-Fiorentia
Đội bóng có thực lực khiêm tốn nhất trong 7 chị em. Được nhà tài phiệt ngành điện ảnh Cecchi Gori mua lại vào đầu thập niên 90. Đội bóng áo tím cũng đc đầu tư và có những ngôi sao trong đội hình như thủ môn Toldo, tiền vệ Rui Costa và siêu tiền đạo Batistuta. Điểm đáng chú ý nhất đến từ màu áo tím mộng mơ chính là sự trung thành của vua sư tử Batistuta, khi anh chấp nhận ở lại dù Fio bị xuống hạng năm 95. Lúc đó, Batigol có vô số lời mời từ các đại gia châu Âu đi kèm mức lương khủng, nhưng anh vẫn ở lại chiến đấu vì tình yêu với màu áo tím.
-Thành tích của Fiorentina rất khiêm tốn khi chỉ có 2 danh hiệu Coppa Italia (96,2001) và 1 lần lọt vào chung kết cup C3 năm 90 nhưng thất bại.

fiorentina99.jpg


Fio-99.png


fiobr3b3915f66fcb2676.png
 
Sửa lần cuối:
Sức hấp dẫn của Serie-A
-Với 7 đội bóng cực mạnh, sự cạnh tranh của Serie-A giai đoạn này cực kỳ khốc liệt. Nhiều chuyên gia còn đánh giá đoạt Scudeto lúc này còn khó hơn đoạt Cup C1. Chức vô địch liên tục đổi chủ. Cuộc cạnh tranh trong nhóm dự Cup châu Âu cũng vô cùng khó khăn. Ngoài ra giải đấu này cũng đc đánh giá là khắc nghiệt nhất hành tinh khi có đến 4 suất rớt hạng, mà cả giải đấu chỉ có 16 đội (tính đến năm 1988) và sau đó nâng lên 18 đội, chứ ko phải có 20 đội như bây giờ. Ngoài nhóm 7 chị em thì các đội bóng khác cũng có thực lực và chơi cực kỳ khó chịu khi gặp những ông lớn

-Cứ mỗi cuối tuần, khán giả lại đc chứng kiến những trận đấu nảy lửa, hấp dẫn ko kém gì những bộ phim bom tấn
-Chỉ cần nhìn vào dàn sao trải đều các đội bóng là khán giả tự tìm đến sân và khán giả trên thế giới dán mắt vào màn hình tivi mỗi cuối tuần mà ko phải nói gì nhiều, cũng ko cần dùng truyền thông quảng cáo như giải Ngoại hạng Anh sau này.

zzz.png


-Nếu so sánh mức độ cạnh tranh và sức hấp dẫn thì nhóm 7 chị em Serie-A ăn đứt nhóm Big Four của giải ngoại hạng giai đoạn 2005-2012, còn nhóm Big six sau này thì đéo cần tính tiền. Chả rõ truyền thông châu Âu có dùng từ Big six không, hay đó chỉ là câu bưng bô của nhà đài Việt để cố nhồi nhét Mu rùa giai đoạn hậu Alex vào nhằm câu view.
-Đáng ra những đội hình đầy sao như thế này chỉ có thể tồn tại trong các tựa game như Pes, FIFA. Nhưng rồi những đồng Lire của các ông chủ giàu có đã hiện thực hóa tất cả. Họ liên tục phá két để mang về những bản hợp đồng có giá trị cực khủng. Đỉnh điểm là hè năm 1992, kỷ lục thế giới về chuyển nhượng đã 3 lần bị phá, và các bản hợp đồng này đều đến từ Serie-A

-Sự điên rồ của Serie-A đến từ thị trường chuyển nhượng. Giai đoạn cực thịnh với những đồng Lire hoành hành khắp châu Âu, có đến 9 lần kỷ lục chuyển nhượng thế giới bị phá bởi các CLB đến từ Ý.
Đó là:
Maradona: 5 triệu Bảng từ Barca đến napoli (1984)
Ruud Gullit: 6 triệu Bảng từ PSV đến AC Milan (1987)
Roberto Baggio: 8 triệu Bảng từ Fiorentina đến Juve (1990)
Papin: 10 triệu Bảng từ Marseille đến Milan (1992)
Gianluca Vialli: 12 triệu Bảng từ Samdoria đến Juve (1992)
Gianluigi Lentini: 13 triệu Bảng từ Torino đến Milan (1992)
Ronaldo: 19,5 triệu Bảng từ Barca đến Inter (1997)
Christian Vieri: 31 triệu Bảng từ Lazio đến Inter (1999)
Hernan Crespo: 36 triệu Bảng từ Parma đến Lazio (2000)

-Serie-A thời đó khốc liệt đến nỗi, có những đội vô địch mùa giải năm trước, đến mùa sau bật bãi luôn khỏi nhóm dự cup châu Âu.
Ví dụ: AC Milan vô địch mùa 95/96, nhưng sang mùa 96/97 tụt hẳn xuống vị trí thứ 11
Juventus vô địch mùa 97/98, sang mùa 98/99 rớt xuống vị trí thứ 7

9597.png



9799.png


-Hãy cùng điểm qua những mùa giải hay nhất để thấy Serie-A lúc đó hấp dẫn và kịch tính như thế nào?
Mùa 1999-2000
Mùa này là cuộc đua song mã của Juventus và Lazio
Thời này Serie-A chỉ có 18 đội chứ ko phải 20 đội như bây giờ. Đến vòng 31, tức là chỉ còn 3 vòng đấu nữa sẽ hạ màn.
Lúc này, Lazio có 63 điểm, Juventus có 68 điểm. Khoảng cách 5 điểm khi chỉ còn 3 vòng đấu nữa tưởng chừng là 1 khoảng cách rất an toàn.
Lazio đã thắng cả 3 trận đấu cuối và đạt 9 điểm tuyệt đối để kết thúc mùa giải với 72 điểm.
Còn Juve bất ngờ thua 2/3 trận cuối trước Hellas Verona và Perugia và ngậm ngùi về nhì với 71 điểm.
Một chức vô địch đầy kịch tính dành cho thế hệ vàng của Lazio

99-00.png


Mùa 2001-2002
Mùa này là cuộc đua tam mã giữa 3 đội Inter, Juve và AS Roma
Sự bất ngờ, kịch tính và hấp dẫn nhất cũng đến từ 3 vòng đấu cuối cùng
Hết vòng 31, đương kim vô địch AS Roma đang dẫn đầu với 66 điểm
Inter tạm xếp thứ 2 với 65 điểm
Juve đứng thứ 3 với 62 điểm
Nhưng bất ngờ cực lớn đã xảy ra khi Roma cùng Inter đều xảy chân, cả 2 đều mất 4 điểm trong 3 lượt đấu cuối khi thua 1 trận và hòa 1 trận. Còn Juve đã chắt chiu cơ hội, giành chiến thắng cả 3 trận cuối để lội ngược dòng ngoạn mục, họ vô địch với 71 điểm, trong khi Roma có 70 điểm và Inter có 69 điểm. Sự kịch tính đến tận vòng cuối cùng khi cả Inter lẫn Roma đều thua.

Hình ảnh cay đắng nhất năm đó là cảnh người ngoài hành tinh Ronaldo khóc như mưa khi Inter thua Lazio 2-4 trong lượt đấu cuối cùng. Với 1 fan Inter như tao thì đó là 1 kỷ niệm ko bao giờ quên.

0102.png


0102cry.png


-Cái gì cũng vậy, có lúc thịnh thì cũng có lúc suy. Đến đầu thập niên 2000, nguồn vốn của các ông chủ có dấu hiệu bị cạn kiệt sau những năm tháng đốt tiền ko ngưng nghỉ. Một vài đội bóng như Fiorentina, Parma, Lazio phải tìm cách bán máu để tránh rơi vào cảnh phá sản.
-Rui Costa và Batistuta đành ngậm ngùi chia tay Fiorentina để cứu đội bóng áo tím bằng khoản tiền từ vụ chuyển nhượng của mình.
-Đội hình vô địch Serie-A mùa 99/2000 của Lazio gồm những cái tên sáng giá như Nesta, Siemone, Veron, Nedved cũng vì thế mà tan đàn, xẻ nghé
-Parma cũng phải bán những ngôi sao sáng nhất của mình là Cannavaro, Buffon, Thuram, Crespo.

zxc3b4f6cbcf9b8a008.png


-Nước Ý đúng là mảnh đất của Mafia. Ít lâu sau, các ông chủ Cragnotti, Cecchi Gori, Tanzi của Lazio, Fiorentina và Parma lần lượt bị bắt vì tội rửa tiền và cáo buộc gian lận tài chính. Có thể nói, thời kỳ vàng son của Serie-A cũng từ từ khép lại sau mùa 2003/2004 khi nhóm 7 chị em nay chỉ còn lại 4. Đỉnh điểm của thoái trào là Scandal Calciopoli rúng động cả nước Ý vào năm 2006. Dù sau đó, người Ý vẫn có quyền tự hào với chức vô địch Champions League của AC Milan (2007) và Inter (2010). Nhưng ai cũng ngầm hiểu rằng, đây là những tia sáng le lói cuối cùng trước khi bầu trời Serie-A chìm vào màn đêm dài bất tận.

-Hiện nay, các CLB tại Serie-A ko còn đc đầu tư mạnh mẽ, tất cả đều phải thắt lưng buộc bụng, nước Ý ko còn là điểm đến của những ngôi sao hàng đầu thế giới mà dần trở thành nơi dưỡng già của các cầu thủ. Những sân vận động cũ kỹ, nhưng khán đài vắng bóng khán giả. Với 1 người hâm mộ bóng đá Ý như tao, từng mong ngóng mỗi dịp cuối tuần để xem Serie-A với giọng bình luận của Anh Ngọc thì tất cả chỉ còn lại hoài niệm

 
Sửa lần cuối:
Bài viết hay đó mày hồi xưa tao cũng hay xem Serie A từ thời còn phát trên THHN mà giờ Serie A nản quá ai quen Xem NHA sang xem Serie A chán không nổi, hồi xưa tao nhớ nhất mùa Roma vô địch bọn CĐV tràn xuống sân sau này Juventus có sang VN du đấu có Viali vs Lombardo mà Viali thì chết rồi. Hồi xưa Serie A chủ sở hữu toàn là các ông trùm các nhà tài phiệt lớn như: Parma Calisto Tanzi (trùm bơ sữa, chủ Parmalat, Roma có Francesco Sensi (trùm dầu mỏ, báo chí và là một chính trị gia ) Lazio có Sergio Cragnotti (trùm thực phẩm)...ngoài ra Agnelli (Juve), Moratti (Inter),hay Berlusconi của Ac Milan thì khỏi nói giờ thấy các CLB serie A nhân tài ngôi sao lớn toà bị nhâm nhe hút máu thấy mà buồn, chủ kinh tế cũng không phải là mạnh.
Juve sang VN năm 96 thì phải, đá sân Hàng Đẫy.
Đội hình vừa ăn C1 xong.
 
Nhìn quả đội hình th AC thích thật. Say mê luôn . Serie a thời đó quy tụ nhiều sao v mà mãi đến năm 2006 (sau 24) năm mới lên ngôi lại nhỉ. Nhưng ít ra vẫn có cup sau 24 năm. Giờ nhìn sang có thằng Anh lợn với EPL , nma cái bọn tuyển Anh tao tâm tư lắm. Con hàng đéo nào cũng trăm củ trên TTCN mà vào giải đá như con cặc . Tao mất bao nhiêu pha vì nó. Nó k có bản lĩnh của một đội bóng vô địch. Dọa thỏ thôi chứ đá big match đéo hay
 
Giai đoạn 7 chị em
Tiếp nối thành công từ những năm 80, sang đến thập niên 90, dấu mốc là sau khi nước Ý tổ chức World Cup 1990, sức hút bóng đá của đất nước hình chiếc ủng đạt tới đỉnh điểm. Chỉ trong 3 năm từ 90-93, hàng loạt CLB đổi chủ và rơi vào tay các nhà tài phiệt. Các ông chủ ko tiếc tiền đầu tư cho các đội bóng và tậu về rất rất nhiều ngôi sao đẳng cấp thế giới. Cộng thêm điều luật Bosman đc ra đời khiến cho việc chuyển nhượng các cầu thủ quốc tế dễ dàng hơn. Giai đoạn đó đồng Lire làm trùm ở châu Âu và là tiền đề cho 7 đội bóng mạnh nhất cạnh tranh. Người ta vẫn gọi nhóm này là Le sette sorelle (bảy chị em gái). Hãy cùng điểm qua 7 gương mặt này với những đội hình siêu khủng.

Nhóm các cô chị
1-Juventus

Lão bà thành Turin, đội bóng giàu truyền thống nhất Serie-A, tiếp nối thành công từ thập niên 80. Sang thập niên 90 với nguồn tiền của gia tộc Agnelli (điều hành khu công nghiệp FIAT) Juventus đầu tư rất mạnh mẽ, đem về hàng loạt ngôi sao quốc tế như Zidane, Dechamp, Edgar Davids, Inzaghi... Juve lúc đó rất mạnh và là nỗi khiếp sợ ko chỉ ở nước Ý mà cả châu Âu. Họ đã vô địch Serie-A các năm 95,97,98. Sang thập niên 2000 còn vô địch thêm 3 lần nữa vào các năm 2002,2003,2005. Đỉnh cao nhất là 3 năm liên tiếp lọt vào chung kết Champions League (96,97,98) nhưng chỉ may mắn vô địch 1 lần năm 96.

ju96.png

Juventus-1998.jpg

Juve-98.png


-Nói thêm về gia tộc Agnelli. Đây là gia tộc rất mạnh và giàu có, là chủ của tập đoàn xe hơi FIAT nổi tiếng nước Ý. Gia tộc này có rất nhiều thành viên của rất nhiều đời từng nắm các chức vụ quan trọng của CLB Juventus như chủ tịch CLB hay giám đốc điều hành. Khởi điểm là vào năm 1923, một tỷ phú có tên Edoardo Agnelli chính thức thâu tóm và sở hữu Juventus. Đây cũng chính là tiền đề giúp Juve phát triển và đóng góp rất nhiều cầu thủ của mình vào 2 chức vô địch World Cup liên tiếp (1934-1938) của nước Ý.
-Sau này, các đời chủ tịch và các vị trí quan trọng trong ban lãnh đạo Juve cũng đều là những người của gia tộc Agnelli như Edoardo Agnelli, Umberto Agnelli, Edoardo Agnelli , Andrea Agnelli...

Ju.png


2-AC Milan
Nếu Juve là chị cả tại Serie-A thì AC Milan lại là lá cờ đầu của nước Ý tại sân chơi châu lục.
Năm 1986, nhà tài phiệt kiêm chính trị gia Silvio Berlusconi (1936-2003) chính thức thâu tóm và trở thành chủ tịch của AC Milan. Ông cũng ko tiếc tiền mua ngôi sao và biến Milan trở thành một thế lực tại châu Âu. Với những nhân tài cây nhà lá vườn như Baresi, Maldini... AC Milan khi đó còn đem về bộ 3 Hà Lan bay Gullit, Rijkaard, Van Basten, hợp thành đội hình mạnh nhất châu Âu lúc bấy giờ, thậm chí là 1 trong những đội hình mạnh nhất mọi thời đại cấp CLB

milan-1989.jpg

milan-89.png


-Cùng với sự dẫn dắt của chiến lược gia vĩ đại Arigo Sacchi, sau đó là Fabio Capello. Milan đã dành 3 Cup C1 (89,90,94), 6 Scudeto trong đó có chuỗi 3 năm liên tiếp vô địch (92,93,94). Bộ 3 Hà Lan bay cùng bộ tứ vệ huyền thoại: Maldini, Baresi, Costacuta, Tassotti đã trở thành nỗi khiếp sợ của cả châu Âu khi đó. Milan còn lập kỷ lục 58 trận bất bại tại Serie-A, chuỗi bất bại dài nhất trong 5 giải vô địch quốc gia hàng đầu châu Âu, và kỷ lục này vẫn còn tồn tại cho đến tận hôm nay. Có thể nói bộ tứ phòng ngự huyền thoại là bức tường thép ko thể xuyên thủng. Nhiều chuyên gia đánh giá đây là hàng phòng ngự hay nhất mọi thời đại.

4v1c96537f6b89de8a.png



-Bước sang thập niên 2000, AC Milan vẫn đc ngài chủ tịch kiêm thủ tướng Ý đầu tư mạnh mẽ. Siêu đội hình năm nào chỉ còn lại 2 lão tướng Maldini và Costacuta tiếp bước cùng các đồng đội trẻ như Nesta, Pirlo, Seedorff, Rui Costa, Shevchenko, Inzaghi, Kaka. Lại 1 siêu đội hình nữa ra đời và thành quả đạt được là Scudeto 2004, cùng 2 chiếc cup C1 (2003,2007)

milan05.jpg

milan-05.png


3-Inter Milan
Với nền tảng vững chắc, Inter từng sở hữu bộ 3 người Đức: Lothar Matthaus, Jurgen Klinsmann, Andreas Bremer để đối chọi lại bộ 3 Hà Lan bay của AC Milan. Thành quả là chức vô địch Serie-A 1989, cùng 3 chức vô địch UEFA Cup (91,94,98)

-Năm 1995, ông trùm dầu mỏ Massimo Moratti mua lại Inter và trở thành chủ tịch CLB như chính cha ông trước đó là Angelo Moratti.
-Moratti coi Inter là đứa con cưng và ko tiếc tiền khi bơm hàng tỷ Lire cho Inter mua sắm. Hàng tá ngôi sao đã cập bến nửa xanh thành Milan trong gần 20 năm vị chủ tịch này tại vị. Inter của Moratti đc mệnh danh là điểm đến của các siêu tiền đạo. Nổi tiếng và đình đám nhất chính là người ngoài hành tinh Ronaldo, anh đến Inter từ Barcelona năm 1997, mức phí 19,5 triệu Bảng chính là kỷ lục thế giới lúc bấy giờ. Ngoài ra còn có hàng loạt ngôi sao tấn công khác đến Inter như Roberto Baggio, Alvaro Recoba, Dennis Bergkamp, Nwankwo Kanu, Ivan Zamorano, Christian Vieri, Hernan Crespo, Obafemi Martins, Ibrahimovic, Samuel Eto, Diego Milito.

in99.jpg

in.png


-Tiếc là giai đoạn hoàng kim của Serie-A thì Inter lại ko có nhiều thành tích, mãi đến sau Scandal Calciopoli nổ ra, Inter mới có đc thành quả, chủ yếu đến từ sự suy yếu của các đối thủ. Với 5 Scudeto (1 trong số đó đc trao lại từ Juventus) và chiếc Cup C1 năm 2010 dưới triều đại J.Mourinho. Nhưng dù sao, Massimo Moratti cũng đã thỏa ước nguyện khi có cup C1 trên cương vị chủ tịch giống như cha ông đã làm đc với Inter ở thập niên 60.
in10.png


Nhóm các cô em
Ngoài 3 ông lớn giàu truyền thống kể trên, Serie-A giai đoạn hoàng kim còn có 4 đội bóng rất mạnh khác đó là
4-Lazio Roma
Ông trùm ngành thực phẩm Sergio Cragnotti, người đứng đầu tập đoàn Cirio đã mua lại Lazio vào đầu thập niên 90 và biến đội bóng này trở thành 1 thế lực tại nước Ý. Hàng loạt những ngôi sao cập bến sân Olimpioco như Vieri, Salas, Veron, Stankovic, Crespo cùng với người đội trưởng trẻ tuổi Alessandro Nesta. Lazio khi đó cũng giành đc Cup C2 (1999) và đỉnh cao là danh hiệu vô địch Scudeto năm 2000, ngoài ra còn 1 lần lọt vào trận chung kết Cup C3 (1998) nhưng thất bại trước đội bóng đồng hương Inter Milan.

Lazio_2000-01.jpg

lazio-99.png


5-AS Roma
Một đội bóng thủ đô khác là AS Roma cũng rất mạnh. Được ông trùm dầu mỏ Franco Sensi đầu tư mạnh mẽ. Roma cũng ko thiếu những ngôi sao hàng đầu. Ngoài những cầu thủ cây nhà lá vườn như Francesco Totti, Montella, Delvecchio, Tommasi... còn có những ngoại binh chất lượng như: Cafu, Samuel, Candela, và đặc biệt là vua sư tử Batistuta. Chính anh là mảnh ghép hoàn hảo giúp Roma vô địch Serie-A mùa giải 2000/2001 cực kỳ cảm xúc, chức vô địch sau 18 năm chờ đợi.

roma-01.jpg

roma-2001.webp


6-Parma
Nếu đánh giá về đội hình của 7 chị em giai đoạn này thì tao thích nhất đội hình của Parma. Một đội hình cực mạnh và chơi rất đẹp mắt.
Sau khi, Calisto Tanzi ông trùm bơ sữa của tập đoàn Parmalat thâu tóm. Ông đã biến Parma từ 1 đội bóng nhà quê thành 1 thế lực tại Serie-A.
-Hàng phòng ngự khi đó gồm những cái tên cực kỳ chất lượng: Buffon ở vị trí thủ môn, hàng hậu vệ có Cannavaro, Thuram, Sensini. Tuyến trên là những Dino Baggio, Veron, Boghossian, Ortega, Crespo và cả Enrico Chiesa bố của tiền đạo Federico Chiesa (Juventus) bây giờ.
-Parma lúc đó rất mạnh nhưng ko có được chức vô địch Serie-A nào, bù lại họ rất có duyên ở sân chơi châu lục với chức vô địch C2 năm 93 và 1 lần về nhì năm 94. Cùng với đó là 2 chiếc cup C3 (95,99)

parma-99-final.jpg

parma-99.png


7-Fiorentia
Đội bóng có thực lực khiêm tốn nhất trong 7 chị em. Được nhà tài phiệt ngành điện ảnh Cecchi Gori mua lại vào đầu thập niên 90. Đội bóng áo tím cũng đc đầu tư và có những ngôi sao trong đội hình như thủ môn Toldo, tiền vệ Rui Costa và siêu tiền đạo Batistuta. Điểm đáng chú ý nhất đến từ màu áo tím mộng mơ chính là sự trung thành của vua sư tử Batistuta, khi anh chấp nhận ở lại dù Fio bị xuống hạng năm 95. Lúc đó, Batigol có vô số lời mời từ các đại gia châu Âu đi kèm mức lương khủng, nhưng anh vẫn ở lại chiến đấu vì tình yêu với màu áo tím.
-Thành tích của Fiorentina rất khiêm tốn khi chỉ có 2 danh hiệu Coppa Italia (96,2001) và 1 lần lọt vào chung kết cup C3 năm 90 nhưng thất bại.

fiorentina99.jpg

Fio-99.png

fiobr3b3915f66fcb2676.png

vụ cổ động viên xuống lột đồ của as roma còn mỗi cái xi líp tồng ngồng xem đã vãi , hồi đó chưa có internet nhiều tivi cũng bé , chị em lúc đó chắc thích lắm .
 
Điểm giống nhất giữa ý hiện tại và thời xưa chính là đá giờ cho châu á coi chứ đéo thiên về châu âu như bọn tây ban nha. Còn tiền thì sau khi mafia ý gục ,ngoại hạng anh từ từ đi lên còn tbn ưu đãi thuế thì seria chết theo. Giờ tbn nó hết ưu đãi thuế + 2 ông lớn bớt được bank địa phương buff thì 3 giải còn lại hy vọng ngoi lên tý.
 
Đéo nhớ thằng cha nào đem cái triết lý bóng đá "Không cần thắng nhiều, miễn không thua' với đổ bê tông về Ý nhỉ?
 
biết vì sao hồi đó bọn Ý mạnh nhất ko
là do mafia rửa tiền đổ vào đấy lúc đó bọn Anh, TBN chưa phát triển lắm
sau đó đám mafia đi tù hết nên cạn tiền ngôi sao bỏ đi
bọn Anh nó làm truyền thông kinh quá CLB nào cũng kiếm cả trăm triệu bảng trở lên
 
Seria tao nhớ nhất năm asroma vô địt
Tụi cổ động viên nó tràn xuống sân lột đồ tụi asroma về làm kỷ niệm
Tếu vkl
 
biết vì sao hồi đó bọn Ý mạnh nhất ko
là do mafia rửa tiền đổ vào đấy lúc đó bọn Anh, TBN chưa phát triển lắm
sau đó đám mafia đi tù hết nên cạn tiền ngôi sao bỏ đi
bọn Anh nó làm truyền thông kinh quá CLB nào cũng kiếm cả trăm triệu bảng trở lên
Silvio Berlusconi hồi trc làm chủ ac Milan sau đó lên làm tổng thống luôn, mà em vừa mới tìm đc ông này mới mất
 
Silvio Berlusconi hồi trc làm chủ ac Milan sau đó lên làm tổng thống luôn, mà em vừa mới tìm đc ông này mới mất
phục vụ đánh bóng tên tuổi để tham gia chính trị thôi
yêu có moratti của INTER là yêu thật bán gần hết gia sản nuôi inter sau ko trụ được nữa thì bán thôi
còn lão hói mua AC để phục vụ mục đích chính trị tranh cử thủ tướng thôi
 
Bóng đá Ý nhiều hoài niệm hơn vs tụi 7x,8x. Tụi Anh giờ xem thì xem chứ tuyển Anh tuổi Tôm so với Ý. Toàn sao truyền thông, có vị mẹ gì đâu. Vs tao idol vẫn là maradona, thánh sống, tiếc là hồi lão còn sống ko qua Vn, qua mỗi Cuba chán vc.
 
Tao thấy giờ cái đội tuyển Ý cũng đéo ra hồn 2 lần liên tiếp đéo được dự WC thì phải nói vs một cái nền bóng đá vào loại truyền thống bậc nhất thế giới này nó là không thể chấp nhận được. Bây giờ nhìn cái đội tuyển Ý nơi vốn sản sinh ra những trung vệ kiệt xuất sau thời của Bonucci vs Chielini chả thấy ai ra hồn có chăng Basstoni của Inter còn đỡ, hàng tiền vệ chắc coi được nhất. Riêng Hàng tiền đạo toàn chân gỗ đá play off vs Bắc Macedonia bỏ lỡ cả đống cơ hội. Hồi xưa ngoài mấy đội mày kể còn mấy đội tuy không thuộc nhóm 7 chị em nhưng tao cũng khá thích là "Lừa Bay" Chievo hay Lecce, Udinese vs Palermo.
Thế đéo nào xen giữa 2 kỳ WC ngồi nhà, Ý lại vô địch Euro
Bọn Ý đá rất thiếu ổn định, nhưng mà thỉnh thoảng đá hay đột ngột
 
Sức hấp dẫn của Serie-A
-Với 7 đội bóng cực mạnh, sự cạnh tranh của Serie-A giai đoạn này cực kỳ khốc liệt. Nhiều chuyên gia còn đánh giá đoạt Scudeto lúc này còn khó hơn đoạt Cup C1. Chức vô địch liên tục đổi chủ. Cuộc cạnh tranh trong nhóm dự Cup châu Âu cũng vô cùng khó khăn. Ngoài ra giải đấu này cũng đc đánh giá là khắc nghiệt nhất hành tinh khi có đến 4 suất rớt hạng, mà cả giải đấu chỉ có 16 đội (tính đến năm 1988) và sau đó nâng lên 18 đội, chứ ko phải có 20 đội như bây giờ. Ngoài nhóm 7 chị em thì các đội bóng khác cũng có thực lực và chơi cực kỳ khó chịu khi gặp những ông lớn

-Cứ mỗi cuối tuần, khán giả lại đc chứng kiến những trận đấu nảy lửa, hấp dẫn ko kém gì những bộ phim bom tấn
-Chỉ cần nhìn vào dàn sao trải đều các đội bóng là khán giả tự tìm đến sân và khán giả trên thế giới dán mắt vào màn hình tivi mỗi cuối tuần mà ko phải nói gì nhiều, cũng ko cần dùng truyền thông quảng cáo như giải Ngoại hạng Anh sau này.

zzz.png


-Nếu so sánh mức độ cạnh tranh và sức hấp dẫn thì nhóm 7 chị em Serie-A ăn đứt nhóm Big Four của giải ngoại hạng giai đoạn 2005-2012, còn nhóm Big six sau này thì đéo cần tính tiền. Chả rõ truyền thông châu Âu có dùng từ Big six không, hay đó chỉ là câu bưng bô của nhà đài Việt để cố nhồi nhét Mu rùa giai đoạn hậu Alex vào nhằm câu view.
-Đáng ra những đội hình đầy sao như thế này chỉ có thể tồn tại trong các tựa game như Pes, FIFA. Nhưng rồi những đồng Lire của các ông chủ giàu có đã hiện thực hóa tất cả. Họ liên tục phá két để mang về những bản hợp đồng có giá trị cực khủng. Đỉnh điểm là hè năm 1992, kỷ lục thế giới về chuyển nhượng đã 3 lần bị phá, và các bản hợp đồng này đều đến từ Serie-A

-Sự điên rồ của Serie-A đến từ thị trường chuyển nhượng. Giai đoạn cực thịnh với những đồng Lire hoành hành khắp châu Âu, có đến 9 lần kỷ lục chuyển nhượng thế giới bị phá bởi các CLB đến từ Ý.
Đó là:
Maradona: 5 triệu Bảng từ Barca đến napoli (1984)
Ruud Gullit: 6 triệu Bảng từ PSV đến AC Milan (1987)
Roberto Baggio: 8 triệu Bảng từ Fiorentina đến Juve (1990)
Papin: 10 triệu Bảng từ Marseille đến Milan (1992)
Gianluca Vialli: 12 triệu Bảng từ Samdoria đến Juve (1992)
Gianluigi Lentini: 13 triệu Bảng từ Torino đến Milan (1992)
Ronaldo: 19,5 triệu Bảng từ Barca đến Inter (1997)
Christian Vieri: 31 triệu Bảng từ Lazio đến Inter (1999)
Hernan Crespo: 36 triệu Bảng từ Parma đến Lazio (2000)

-Serie-A thời đó khốc liệt đến nỗi, có những đội vô địch mùa giải năm trước, đến mùa sau bật bãi luôn khỏi nhóm dự cup châu Âu.
Ví dụ: AC Milan vô địch mùa 95/96, nhưng sang mùa 96/97 tụt hẳn xuống vị trí thứ 11
Juventus vô địch mùa 97/98, sang mùa 98/99 rớt xuống vị trí thứ 7



9597.png

9799.png


-Hãy cùng điểm qua những mùa giải hay nhất để thấy Serie-A lúc đó hấp dẫn và kịch tính như thế nào?
Mùa 1999-2000
Mùa này là cuộc đua song mã của Juventus và Lazio
Thời này Serie-A chỉ có 18 đội chứ ko phải 20 đội như bây giờ. Đến vòng 31, tức là chỉ còn 3 vòng đấu nữa sẽ hạ màn.
Lúc này, Lazio có 63 điểm, Juventus có 68 điểm. Khoảng cách 5 điểm khi chỉ còn 3 vòng đấu nữa tưởng chừng là 1 khoảng cách rất an toàn.
Lazio đã thắng cả 3 trận đấu cuối và đạt 9 điểm tuyệt đối để kết thúc mùa giải với 72 điểm.
Còn Juve bất ngờ thua 2/3 trận cuối trước Hellas Verona và Perugia và ngậm ngùi về nhì với 71 điểm.
Một chức vô địch đầy kịch tính dành cho thế hệ vàng của Lazio

99-00.png


Mùa 2001-2002
Mùa này là cuộc đua tam mã giữa 3 đội Inter, Juve và AS Roma
Sự bất ngờ, kịch tính và hấp dẫn nhất cũng đến từ 3 vòng đấu cuối cùng
Hết vòng 31, đương kim vô địch AS Roma đang dẫn đầu với 66 điểm
Inter tạm xếp thứ 2 với 65 điểm
Juve đứng thứ 3 với 62 điểm
Nhưng bất ngờ cực lớn đã xảy ra khi Roma cùng Inter đều xảy chân, cả 2 đều mất 4 điểm trong 3 lượt đấu cuối khi thua 1 trận và hòa 1 trận. Còn Juve đã chắt chiu cơ hội, giành chiến thắng cả 3 trận cuối để lội ngược dòng ngoạn mục, họ vô địch với 71 điểm, trong khi Roma có 70 điểm và Inter có 69 điểm. Sự kịch tính đến tận vòng cuối cùng khi cả Inter lẫn Roma đều thua.

Hình ảnh cay đắng nhất năm đó là cảnh người ngoài hành tinh Ronaldo khóc như mưa khi Inter thua Lazio 2-4 trong lượt đấu cuối cùng. Với 1 fan Inter như tao thì đó là 1 kỷ niệm ko bao giờ quên.

0102.png


0102cry.png


-Cái gì cũng vậy, có lúc thịnh thì cũng có lúc suy. Đến đầu thập niên 2000, nguồn vốn của các ông chủ có dấu hiệu bị cạn kiệt sau những năm tháng đốt tiền ko ngưng nghỉ. Một vài đội bóng như Fiorentina, Parma, Lazio phải tìm cách bán máu để tránh rơi vào cảnh phá sản.
-Rui Costa và Batistuta đành ngậm ngùi chia tay Fiorentina để cứu đội bóng áo tím bằng khoản tiền từ vụ chuyển nhượng của mình.
-Đội hình vô địch Serie-A mùa 99/2000 của Lazio gồm những cái tên sáng giá như Nesta, Siemone, Veron, Nedved cũng vì thế mà tan đàn, xẻ nghé
-Parma cũng phải bán những ngôi sao sáng nhất của mình là Cannavaro, Buffon, Thuram, Crespo.

zxc3b4f6cbcf9b8a008.png


-Nước Ý đúng là mảnh đất của Mafia. Ít lâu sau, các ông chủ Cragnotti, Cecchi Gori, Tanzi của Lazio, Fiorentina và Parma lần lượt bị bắt vì tội rửa tiền và cáo buộc gian lận tài chính. Có thể nói, thời kỳ vàng son của Serie-A cũng từ từ khép lại sau mùa 2003/2004 khi nhóm 7 chị em nay chỉ còn lại 4. Đỉnh điểm của thoái trào là Scandal Calciopoli rúng động cả nước Ý vào năm 2006. Dù sau đó, người Ý vẫn có quyền tự hào với chức vô địch Champions League của AC Milan (2007) và Inter (2010). Nhưng ai cũng ngầm hiểu rằng, đây là những tia sáng le lói cuối cùng trước khi bầu trời Serie-A chìm vào màn đêm dài bất tận.

-Hiện nay, các CLB tại Serie-A ko còn đc đầu tư mạnh mẽ, tất cả đều phải thắt lưng buộc bụng, nước Ý ko còn là điểm đến của những ngôi sao hàng đầu thế giới mà dần trở thành nơi dưỡng già của các cầu thủ. Những sân vận động cũ kỹ, nhưng khán đài vắng bóng khán giả. Với 1 người hâm mộ bóng đá Ý như tao, từng mong ngóng mỗi dịp cuối tuần để xem Serie-A với giọng bình luận của Anh Ngọc thì tất cả chỉ còn lại hoài niệm


Saigon tau htv hồi đó chỉ đc coi giải này chứ đâu, hoài niệm 1 thời
 
Bóng đá Ý nhiều hoài niệm hơn vs tụi 7x,8x. Tụi Anh giờ xem thì xem chứ tuyển Anh tuổi Tôm so với Ý. Toàn sao truyền thông, có vị mẹ gì đâu. Vs tao idol vẫn là maradona, thánh sống, tiếc là hồi lão còn sống ko qua Vn, qua mỗi Cuba chán vc.
Anh lợn chỉ gáy trên mặt báo thôi. Vào giải chăn gà rất tốt nhưng gặp ông lớn là run như cầy sấy...
 
Bóng đá Ý nhiều hoài niệm hơn vs tụi 7x,8x. Tụi Anh giờ xem thì xem chứ tuyển Anh tuổi Tôm so với Ý. Toàn sao truyền thông, có vị mẹ gì đâu. Vs tao idol vẫn là maradona, thánh sống, tiếc là hồi lão còn sống ko qua Vn, qua mỗi Cuba chán vc.

U19 Italy mới thua U19 5 trái có thằng em của Joax Felix hay vc
 

Có thể bạn quan tâm

Top