Đạo lý Đau khổ là miễn phí

Thử nghĩ đi. Đau khổ là thứ duy nhất miễn phí ở trên đời này. Mày không cần phải làm gì cả, đau khổ sẽ đến với mày một cách tự nhiên.

Không tin thì mày cứ nằm thằng một ngày không làm gì cả xem. Đầu tiên mặt trời sẽ thiêu đốt mày vào ban ngày, cái lạnh sẽ làm mày cóng chim vào ban đêm, trong khi đó là cơn đói, cơn khát, buồn chán, mắc ỉa mắc đái, ngứa dái buồn buồi, ... Ngoài ra, nếu mày có của trên người sẽ có đứa tới trộm cướp, nếu mày nhìn ngon sẽ có đứa tới hiếp dâm mày, con này thú kia đến ăn thịt mày, vi rút và vi khuẩn sinh sôi nảy nở trong cơ thể mày, ... có hàng triệu cách mà đau khổ sẽ đến với mày. Tất cả đều free, mày đéo cần làm con mẹ gì hết. Mà mới chỉ 1 ngày thôi đó và tao còn chưa đề cập đến những nỗi khổ tinh thần có khi còn khủng khiếp hơn nữa.

Nhiều thằng có lối suy nghĩ cuộc đời là trung tính, đau khổ hay hạnh phúc là do mày tạo ra. Ngây thơ lắm. Nếu đời thật sự trung tính thì thí nghiệm nằm thẳng của tao đâu có đau khổ. Đau khổ là trạng thái mặc định của sự sống. Thứ mà mày gọi là "hạnh phúc" thật ra chỉ là anti-đau khổ. Từng phút, từng giây trôi qua tất cả những gì mày làm là để thoát khỏi đau khổ: Đói-ăn, khát-uống, ngứa- gãi, nứng-chịch, buồn-bấm đt, ... Kể cả từng hơi thở của mày cũng vậy, hít vô thở ra bám víu lấy sự sống. Sống trên đời giống như đi trên dây, sơ hở tý là mày té vào bể khổ. Mày tìm mọi cách chạy trốn đau khổ, nhưng mà mày nghĩ mày chạy được bao xa, cuối cùng nó sẽ tóm được mày vì mày mãi mãi mắc kẹt trong cơ thể hữu cơ này.

Thích Car nói “đời là bể khổ” thì tụi nó đội ổng lên đầu thành Phật, còn tao nói "đời là bể khổ" thì tụi nó nói tao tự kỷ trầm cảm. Tao éo có trầm cảm, tao tỉnh hơn sáo. Sự thật là do tao quá thông minh, quá logic, tao nhìn ra được cái basic rule của ma trận. Tao đéo phải người bi quan, tao là người thực tế, mấy thằng Lồn lạc quan ngoài kia là mấy thằng còn hoang tưởng.

1685983508987
 
Đức Phật nói Khổ không phải để làm cho con người buồn chán, bi quan mà trái lại, làm cho mọi người nhìn rõ về quy luật và thực tế của cuộc sống để trân trọng những gì mình có, khi gặp cảnh khổ cũng không hoảng loạn mà điềm tĩnh đón nhận, không bị hoàn cảnh chi phối, tìm phương án giải quyết cho tốt đẹp. 🙏
 
Tại vì Thích Ca nói "đời là bể khổ" --> Đưa ra giải pháp để xóa điều đó.
Còn m, nói "đời là bể khổ", nhưng m không đưa ra giải pháp gì, thứ đấy trong xã hội người ta rất ghét. Phản đối nhưng không có giải pháp thay thế hay giải pháp xử lý.
 
Thử nghĩ đi. Đau khổ là thứ duy nhất miễn phí ở trên đời này. Mày không cần phải làm gì cả, đau khổ sẽ đến với mày một cách tự nhiên.

Không tin thì mày cứ nằm thằng một ngày không làm gì cả xem. Đầu tiên mặt trời sẽ thiêu đốt mày vào ban ngày, cái lạnh sẽ làm mày cóng chim vào ban đêm, trong khi đó là cơn đói, cơn khát, buồn chán, mắc ỉa mắc đái, ngứa dái buồn buồi, ... Ngoài ra, nếu mày có của trên người sẽ có đứa tới trộm cướp, nếu mày nhìn ngon sẽ có đứa tới hiếp dâm mày, con này thú kia đến ăn thịt mày, vi rút và vi khuẩn sinh sôi nảy nở trong cơ thể mày, ... có hàng triệu cách mà đau khổ sẽ đến với mày. Tất cả đều free, mày đéo cần làm con mẹ gì hết. Mà mới chỉ 1 ngày thôi đó và tao còn chưa đề cập đến những nỗi khổ tinh thần có khi còn khủng khiếp hơn nữa.

Nhiều thằng có lối suy nghĩ cuộc đời là trung tính, đau khổ hay hạnh phúc là do mày tạo ra. Ngây thơ lắm. Nếu đời thật sự trung tính thì thí nghiệm nằm thẳng của tao đâu có đau khổ. Đau khổ là trạng thái mặc định của sự sống. Thứ mà mày gọi là "hạnh phúc" thật ra chỉ là anti-đau khổ. Từng phút, từng giây trôi qua tất cả những gì mày làm là để thoát khỏi đau khổ: Đói-ăn, khát-uống, ngứa- gãi, nứng-chịch, buồn-bấm đt, ... Kể cả từng hơi thở của mày cũng vậy, hít vô thở ra bám víu lấy sự sống. Sống trên đời giống như đi trên dây, sơ hở tý là mày té vào bể khổ. Mày tìm mọi cách chạy trốn đau khổ, nhưng mà mày nghĩ mày chạy được bao xa, cuối cùng nó sẽ tóm được mày vì mày mãi mãi mắc kẹt trong cơ thể hữu cơ này.

Thích Car nói “đời là bể khổ” thì tụi nó đội ổng lên đầu thành Phật, còn tao nói "đời là bể khổ" thì tụi nó nói tao tự kỷ trầm cảm. Tao éo có trầm cảm, tao tỉnh hơn sáo. Sự thật là do tao quá thông minh, quá logic, tao nhìn ra được cái basic rule của ma trận. Tao đéo phải người bi quan, tao là người thực tế, mấy thằng lồn lạc quan ngoài kia là mấy thằng còn hoang tưởng.

1685983508987
Đau khổ hay không ở cách suy nghĩ. Hãy suy nghĩ tích cực làm động lực
 
Tại vì Thích Ca nói "đời là bể khổ" --> Đưa ra giải pháp để xóa điều đó.
Còn m, nói "đời là bể khổ", nhưng m không đưa ra giải pháp gì, thứ đấy trong xã hội người ta rất ghét. Phản đối nhưng không có giải pháp thay thế hay giải pháp xử lý.
Đéo có thoát khổ được vì mày mãi mắc kẹt trong cơ thể con người.

Mày diệt cái khổ này nó sinh ra cái khổ khác. Lần đầu mày chịch, lần đầu chơi thuốc mày nghĩ đó là thứ hạnh phúc nhất trên đời, rồi đến lần sau mày giảm dần giảm dần hạnh fuck, mày phải tăng liều. Đó là cơ chế của não bộ, mày được lập trình như vậy. Mày là kết quả của một trò chơi khăm sau hàng triệu năm chọn lọc tự nhiên, Nó bắt mày làm nô lệ cho nó, cho mày sướng một tý rồi thôi, lần sau giảm xuống để mày tiếp tục làm nô lệ, chứ mày sướng hoài sướng mãi thì mày đâu có cần làm con mẹ gì.

Tất cả những thứ tu tập, diệt ngã, hướng đến cao đẹp, sống theo đức hạnh, tiết chế dục vọng ... tất cả chỉ là thuốc an thần, đánh lạc hướng suy nghĩ và cho mày 1 cái mục đích là "niết bàn" hay ít nhất cũng là để "đức" cho con cháu, cho kiếp sau chứ đéo có giảm được miếng khổ đau nào và cũng đéo có 1 cái bằng chứng khoa học nào. Hậu quả của sự hứa hẹn của liều thuốc an thần này là riết mày bị hoang tưởng, nhìn đạo phật sinh ra đủ thứ quái thai bây giờ mày cũng thấy rồi đó.

Giải pháp của tao đó là viên thuốc đắng ko bọc đường. Dành cho nhân loại, kẻ nào đã sáng mắt ra, nhìn nhận thực tế là chúng ta là nô lệ và đây là một trận chiến chúng ta không thể thắng được, không có cách nào để thoát khổ. Điều duy nhất có ý nghĩa bây giờ là đừng gây thêm đau khổ cho nhau, và cùng nắm tay nhau triệt sản và đi đến tuyệt chủng. Còn về các sinh vật trên trái đất chúng chưa đủ tư duy logic để nhận ra thì cứ để chúng tiếp tục cắn xé lẫn nhau vì thuyết phục chúng là điều không thể.

resize
 
Sửa lần cuối:
Thằng thớt là Sisyphus
Sisyphus là thằng ngu, còn Albert Camus là thằng xạo Lồn.
Tao chấp nhận thực tế chứ ko tự lừa dối bản thân mình để hạnh phúc làm gì nó hèn lắm.

Tất cả các triết gia từ đông sang tây, từ cổ chí kim đều xạo Lồn hết. Vì xạo lồn mới sống được, mới nổi tiếng được, mày vuốt ve day hột le quần chúng thì mày mới đi vào lịch sử được. Triết của tao như vả vào mặt, như nước sôi dội vào mu làm sao lan truyền được.

Cái Lồn má ngày đăng đc có 2 comment thôi nghỉ mẹ
 
Sisyphus là thằng ngu, còn Albert Camus là thằng xạo lồn.
Tao chấp nhận thực tế chứ ko tự lừa dối bản thân mình để hạnh phúc làm gì nó hèn lắm.

Tất cả các triết gia từ đông sang tây, từ cổ chí kim đều xạo lồn hết. Vì xạo lồn mới sống được, mới nổi tiếng được, mày vuốt ve day hột le quần chúng thì mày mới đi vào lịch sử được. Triết của tao như vả vào mặt, như nước sôi dội vào mu làm sao lan truyền được.

Cái lồn má ngày đăng đc có 2 comment thôi nghỉ mẹ
Mày đừng nghỉ, do tao thấy thích cách Sisyphus và Albert Camus nghĩ.
Mày là Nietzche à?
Nên tao muốn xem thêm phân tích từ mày; mai quay lại comment nhé.
 
Thử nghĩ đi. Đau khổ là thứ duy nhất miễn phí ở trên đời này. Mày không cần phải làm gì cả, đau khổ sẽ đến với mày một cách tự nhiên.

Không tin thì mày cứ nằm thằng một ngày không làm gì cả xem. Đầu tiên mặt trời sẽ thiêu đốt mày vào ban ngày, cái lạnh sẽ làm mày cóng chim vào ban đêm, trong khi đó là cơn đói, cơn khát, buồn chán, mắc ỉa mắc đái, ngứa dái buồn buồi, ... Ngoài ra, nếu mày có của trên người sẽ có đứa tới trộm cướp, nếu mày nhìn ngon sẽ có đứa tới hiếp dâm mày, con này thú kia đến ăn thịt mày, vi rút và vi khuẩn sinh sôi nảy nở trong cơ thể mày, ... có hàng triệu cách mà đau khổ sẽ đến với mày. Tất cả đều free, mày đéo cần làm con mẹ gì hết. Mà mới chỉ 1 ngày thôi đó và tao còn chưa đề cập đến những nỗi khổ tinh thần có khi còn khủng khiếp hơn nữa.

Nhiều thằng có lối suy nghĩ cuộc đời là trung tính, đau khổ hay hạnh phúc là do mày tạo ra. Ngây thơ lắm. Nếu đời thật sự trung tính thì thí nghiệm nằm thẳng của tao đâu có đau khổ. Đau khổ là trạng thái mặc định của sự sống. Thứ mà mày gọi là "hạnh phúc" thật ra chỉ là anti-đau khổ. Từng phút, từng giây trôi qua tất cả những gì mày làm là để thoát khỏi đau khổ: Đói-ăn, khát-uống, ngứa- gãi, nứng-chịch, buồn-bấm đt, ... Kể cả từng hơi thở của mày cũng vậy, hít vô thở ra bám víu lấy sự sống. Sống trên đời giống như đi trên dây, sơ hở tý là mày té vào bể khổ. Mày tìm mọi cách chạy trốn đau khổ, nhưng mà mày nghĩ mày chạy được bao xa, cuối cùng nó sẽ tóm được mày vì mày mãi mãi mắc kẹt trong cơ thể hữu cơ này.

Thích Car nói “đời là bể khổ” thì tụi nó đội ổng lên đầu thành Phật, còn tao nói "đời là bể khổ" thì tụi nó nói tao tự kỷ trầm cảm. Tao éo có trầm cảm, tao tỉnh hơn sáo. Sự thật là do tao quá thông minh, quá logic, tao nhìn ra được cái basic rule của ma trận. Tao đéo phải người bi quan, tao là người thực tế, mấy thằng lồn lạc quan ngoài kia là mấy thằng còn hoang tưởng.

1685983508987
Tiếp đi ngài
 
Tiếp đi ngài
Mày đừng nghỉ, do tao thấy thích cách Sisyphus và Albert Camus nghĩ.
Mày là Nietzche à?
Nên tao muốn xem thêm phân tích từ mày; mai quay lại comment nhé.

Người ta nói vũ trụ sinh ra sự sống, sinh ra ý thức như một bước tiến hóa cao hơn nhưng tao thấy sự sống giống như là một sản phẩm phụ, một sản phẩm không mong muốn thì đúng hơn.

Lý do là mày thấy đấy, vũ trụ tìm mọi cách để chống lại sự sống. Nhìn vào vũ trụ thấy hoang tàn không một sinh vật nào tồn tại được, duy chỉ có trái đất như một con virus sinh sôi nảy nở hết kỳ tuyệt chủng này đến kỳ tuyệt chủng khác.
99,9% các loài từng sống trên hành tinh này đều đã tuyệt chủng, sao nghe quen quen, có thấy giống quảng cáo xà bông Lifebuoy tiêu diệt 99,9% vi khuẩn không?

Cốt lõi của sự sống chính là DNA. Xuất hiện từ 4 tỷ năm trước, DNA trốn thoát khỏi cái chết bằng tự nhân bản lấy chính mình, tất cả mọi sinh vật trên trái đất đều là những cỗ máy sinh học được lập trình để bảo tồn và nhân bản DNA. Tao nghĩ DNA chính là con virus mà vũ trụ muốn tiêu diệt.
 
Phá thì dễ, xây thì khó. Chết thì dễ, sống thì khó. Giết thì 1 dao, sinh sản nuôi dưỡng thì cả trăm nghìn việc phải làm. Tại sao lại như vậy?Tại vì sống là đi ngược lại với tự nhiên, sống là bơi ngược dòng nước, buông xuôi là chết.

Chúng mày bớt bợ đít thằng cha vũ trụ và con mẹ thiên nhiên đi. Tụi nó muốn mày đau khổ và chết chứ không có iu thương gì đâu. Tao kiu công an bắt 2 đứa nó tội ngược đãi hành hạ trẻ em.
 
@Bellami mày có chơi đồ bao giờ chưa, mấy lúc tao chơi đồ cũng nghĩ thấy mấy cái mày nói, có điều tao cũng né suy nghĩ đó vì nó vô vọng quá
 
@Bellami mày có chơi đồ bao giờ chưa, mấy lúc tao chơi đồ cũng nghĩ thấy mấy cái mày nói, có điều tao cũng né suy nghĩ đó vì nó vô vọng quá
Chưa chơi bao giờ mày ơi. Tao cũng muốn thử lsd, dmt, nấm thức thần gì đó là như nào.
 
Chưa chơi bao giờ mày ơi. Tao cũng muốn thử lsd, dmt, nấm thức thần gì đó là như nào.
Xạo Lồn rồi.

Tao nghĩ mày chơi rồi mới tìm đủ sâu như vậy.
Tao trip lsd xong tìm từ từ về philosophy như vầy, xong tao mới chọn xem albert camus để tiếp tục sống
 
Top