Ignatz
Kích Dục Đại Sư
Giấc mộng con/VII – Wikisource tiếng Việt
Chốn ấy nếu không có người ở, chẳng cũng là một nước Hoa (花 國)?! Trong chàn hoa, thấy có nhiều cột sắt như cột giây thép dưới ta mà cao đến gấp hai. Mỗi độ trong 100 mètre carrés thời 10 cột như thế, trên có chẳng lưới thưa bằng sắt; lưới nọ thông lưới kia, truyền nhau như mạng dện. Dưới mỗi lưới, hoa chia làm mỗi khu, có đường đi. Đi ở trong đuờng hoa, khí hòa hương ngát, hồn thanh cốt nhẹ, dẫu cho bụng đầy chứa bỉ-tục, đến đấy, cũng tuyết tan băng tiêu. Đi khỏi một chàn hoa thời ruộng nương lúa mạ đủ cả; thôn lạc cũng không xa; cột sắt lưới sắt khắp mọi nơi, chỗ thấp chỗ cao. Khí-hậu toàn như ở Bắc-kỳ ta trong mấy tháng về mùa xuân. Nhớ khi ở nhà còn trẻ con, thường nghe nói nhiều truyện thần tiên. Quả có? thời tất khoảng này hẳn! Xuốt các người cùng đi đều mừng sướng ngờ lạ, phân-minh thân đến chỗ Bồng-đảo. Một lúc, thấy thôn-dân kéo nhau ra xem đông, trông như cũng về giống người trắng mà lắm người mặt mũi rất anh-tú, nghe nói cũng là tiếng anglais mà nói hơi khó nghe. Trong có một ông già, ăn mặc ra một cách tôn trọng, đứng hỏi rằng:
— Các ông từ đâu đến?
Khách[3]: — Chúng tôi từ Alaska.
— Đấy có là về đất Mỹ-châu không?
— Phải. »