Tà đế 5
Địt mẹ đau lòng

Tao quẹt tinder, quẹt ngẫu nhiên cho hết lượt trong ngày thôi chứ chả chọn lựa hay xem xét gì. Thế đéo nào lại match trúng với em gái của người yêu cũ. Dường như ko nhận ra tao vì tao để ảnh góc nghiêng ma quỷ. Tao vẫn đóng giả là một người lạ rồi chat với em, do tao biết trước về em rồi nên cuộc thoại có vẻ rất vô tình mà rất hợp ý với ẻm. Cứ thế được 1 tuần, ẻm chủ động rủ tao cafe. Tao lấy lý do nọ lý do kia từ chối, ẻm cũng ok, chờ hôm khác. Nhưng những dòng chữ chat chit vẫn gửi cho nhau hằng ngày cho đến khi được 1 tháng, ẻm bảo ẻm thích tao và rất muốn gặp tao. Ẻm kêu kiểu nói chuyện của tao rất giống một người mà trước đây em cũng thương thầm nhưng ko có cơ hội. Tao hỏi ai, em nói là người yêu của chị gái. Định mệnh, chẳng nhẽ lúc trước nó cũng thích mình á.
Tao nhớ lại, Tao chia tay người yêu cũ tính ra được 3 tháng 8 ngày, cũng là chừng ấy thời gian tao ko liên lạc, ko gặp gỡ. Lý do chia tay thì đơn giản lắm, ẻm bảo ẻm ko thể tiếp tục yêu 1 người với tâm trạng luôn lo lắng mất người đó, ẻm bảo tao ko tạo được cho ẻm niềm tin. Tao giải thích, tao nói, tao phân mình. Ko được. Thế là chia tay…Sợi dây tình yêu kéo dài suốt 3 năm để rồi bị chém đứt ngọt lịm.
Tao đồng ý gặp em gái của ng yêu cũ, tao chỉ muốn gặp để nói rằng chị em nhà em rất tuyệt, cả về nhan sắc lẫn tâm tư, chuyện anh với mọi người có lẽ là ko có duyên nên mới cắt đứt như vậy. Chỉ muốn nói thế, ko ý nghĩ gì hơn.
Quán café do em chỉ định nhưng tao lại đến trước. Nghĩ, nghĩ, và nghĩ, nghĩ mình sẽ bắt đầu nói thế nào, chào thế nào, liệu ẻm có thất vọng về hình ảnh mà em từng thầm thương trộm nhớ ko. Có chuông điện thoại, đương nhiên là tao phải dùng số sim rác và cố nói một giọng thật khác. Em gái hỏi anh đến chưa, tao nói rồi, em hỏi tao ngồi đâu, tao bảo góc trong cùng bên trái cạnh cây thiết mộc lan. Ẻm cười hihi chờ ẻm 5 phút. Tao cúi đầu xem điện thoại, chơi vài trò giết thời gian, phải tầm 10p trồi qua mới nghe tiếng giày lộp cộp phía sau lưng, giọng nói quen thuộc kêu chào anh, anh là XXX ạ. Tao quay lại, đm, đéo phải em gái ng yêu cũ, chính là ng yêu cũ….
Ánh mắt có chút ngỡ ngàng khi chạm mặt nhau. Tao nhìn người cũ, phỏng đoán rằng ẻm sẽ thất vọng khi gặp tao, nhưng dường nhưng ko phải thế. Tao cố giả vờ ngây ngô mà hỏi ơ là em à. Người cũ cười hihi bảo còn anh thì sao, định nhổ cả khóm hả, ghê thật, cũng lên tinder đong gái cơ đấy. Tao cười gượng bảo thì rảnh lên ngắm thôi mà. Người cũ ngồi xuống, tao gọi cho em 1 cốc sinh tố dưa hấu, đây là sở trường và sở thích của ẻm. Vô tình gặp lại nhau, hỏi han cuộc sống thời gian qua thế nào, được lúc thì tao dày mặt bảo anh tưởng là em gái em chứ sao lại em. Người cũ khoắng khoắng cốc sinh tố rồi thủng thẳng nói, đúng ban đầu là em gái em, nhưng cách nói chuyện của anh khiến nó phải hỏi em xem có phải anh ko, mà anh để mấy cái ảnh cũng kỳ bí quá đi. Đm, nghĩ bụng thế là 2 chị em nó bẫy mình rồi, có khi nó đoán ra mình nên cố tình troll đây. Cảm thấy xấu hổ và gượng gạo, Người cũ uống hết cốc sinh tố thì đứng dậy bảo em ko níu kéo gì đâu, anh yên tâm, còn chuyện với em gái em thì tùy anh, nó đang chờ ngoài kia, em về đây cho nó vào.
Tao ngơ ngác như 1 thằng ngớ ngẩn, đéo hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn theo bóng người cũ bước đi, cặp mông tròn căng kia trước mình vỗ suốt, giờ thấy thật xa lạ. Đúng như ng cũ nói, đứa em gái từ đâu lò dò vào, nhăn nhở cười bảo giờ mới đúng là người match anh và hẹn gặp anh này. Tao thẩm chửi mẹ cha chúng mày, coi ông là trò đùa hay sao. Nói vậy thôi chứ ko dám nói ra miệng, vẫn phải cười chào mời ẻm ngồi xuống. 2 chị em nhà này hơn nhau 2 tuổi, hồi tao yêu cô chị thì cô em còn vẫn đi học đại học, tao mua quà 8/3; 20/10 lần nào cũng phải mua cả 2 món giống nhau tặng 2 chị em, xét về ngoại hình thì lúc tao bắt đầu yêu cô chị, cô chị nhìn nét hơn, nhưng đến lúc chia tay cô chị thì cô em lại nét hơn, có lẽ là do sự phát triển của phong cách thời trang, cô em mặc bạo hơn cô chị. Lại gọi đồ uống cho cô em, ẻm hỏi lâu lắm ko gặp, anh có ổn ko. Tao gật đầu. Cô em nói tiếp, những điều em chat với anh là thật, hồi trước em thích anh thật nhưng ko làm sao được, đến giờ anh với chị em chia tay, em mới dám nói. Tao phì cười, con ranh này, trong suy nghĩ của tao thì em gái vẫn còn trẻ con, từ trước giờ tao chỉ coi ẻm như đứa em đúng nghĩa. Tao cắt mạch nói của em mà bảo thôi thôi anh xin, chị em nhà em mệt lắm.
Trò chuyện lăng nhăng 1 lúc, uống hết nước thì bảo nhau về. Tao trả tiền xong đi ra cửa thấy cô em vẫn đứng ngoài vỉa hè, tao hỏi ơ chưa về à, ẻm kêu ko có xe, nãy 2 chị em đi chung, em đang gọi chị ra đón mà ko thấy nghe máy đây. Tao bảo thôi để anh đưa về vậy, cũng lâu rồi chưa đi tuyến đường ấy….
Phố đêm hà nội cuối đông, trời thôi ko còn buốt, dư âm mùa đông còn rơi rớt lại bằng mấy cơn gió làm xào xạc hàng cây, Hà Nội mùa lá rụng, cây cối 2 bên đường xơ xác, ánh đèn vàng võ chiếu qua những tán cây trụi lá tạo ra trên lòng đường những bóng hình kỳ ảo. Cảnh vật giữa phố phường sao thấy cô quạnh đến lạ. Em gái ngồi sau tự tin đưa 2 tay nhét vào túi áo khoác của tao, bảo mượn túi tí cho ấm, mẹ, nhìn từ ngoài khác gì đôi tình nhân. Tao có chút ko tự nhiên, nhưng ko biết nói thế nào, thôi đành kệ. Thấy mùi hương thơm phía sau lưng thoang thoảng, thôi cố hít vào mấy hơi cho sảng khoái. Xe đi chầm chậm, suốt cả đoạn đường tao ko nói câu nào, em gái cũng thế, chỉ có vòng tay ẻm mỗi lúc xiết chặt lại hơn, đầu đã dựa hẳn vào lưng tao từ lúc nào ko biết.
Tao nhớ lại, Tao chia tay người yêu cũ tính ra được 3 tháng 8 ngày, cũng là chừng ấy thời gian tao ko liên lạc, ko gặp gỡ. Lý do chia tay thì đơn giản lắm, ẻm bảo ẻm ko thể tiếp tục yêu 1 người với tâm trạng luôn lo lắng mất người đó, ẻm bảo tao ko tạo được cho ẻm niềm tin. Tao giải thích, tao nói, tao phân mình. Ko được. Thế là chia tay…Sợi dây tình yêu kéo dài suốt 3 năm để rồi bị chém đứt ngọt lịm.
Tao đồng ý gặp em gái của ng yêu cũ, tao chỉ muốn gặp để nói rằng chị em nhà em rất tuyệt, cả về nhan sắc lẫn tâm tư, chuyện anh với mọi người có lẽ là ko có duyên nên mới cắt đứt như vậy. Chỉ muốn nói thế, ko ý nghĩ gì hơn.
Quán café do em chỉ định nhưng tao lại đến trước. Nghĩ, nghĩ, và nghĩ, nghĩ mình sẽ bắt đầu nói thế nào, chào thế nào, liệu ẻm có thất vọng về hình ảnh mà em từng thầm thương trộm nhớ ko. Có chuông điện thoại, đương nhiên là tao phải dùng số sim rác và cố nói một giọng thật khác. Em gái hỏi anh đến chưa, tao nói rồi, em hỏi tao ngồi đâu, tao bảo góc trong cùng bên trái cạnh cây thiết mộc lan. Ẻm cười hihi chờ ẻm 5 phút. Tao cúi đầu xem điện thoại, chơi vài trò giết thời gian, phải tầm 10p trồi qua mới nghe tiếng giày lộp cộp phía sau lưng, giọng nói quen thuộc kêu chào anh, anh là XXX ạ. Tao quay lại, đm, đéo phải em gái ng yêu cũ, chính là ng yêu cũ….
Ánh mắt có chút ngỡ ngàng khi chạm mặt nhau. Tao nhìn người cũ, phỏng đoán rằng ẻm sẽ thất vọng khi gặp tao, nhưng dường nhưng ko phải thế. Tao cố giả vờ ngây ngô mà hỏi ơ là em à. Người cũ cười hihi bảo còn anh thì sao, định nhổ cả khóm hả, ghê thật, cũng lên tinder đong gái cơ đấy. Tao cười gượng bảo thì rảnh lên ngắm thôi mà. Người cũ ngồi xuống, tao gọi cho em 1 cốc sinh tố dưa hấu, đây là sở trường và sở thích của ẻm. Vô tình gặp lại nhau, hỏi han cuộc sống thời gian qua thế nào, được lúc thì tao dày mặt bảo anh tưởng là em gái em chứ sao lại em. Người cũ khoắng khoắng cốc sinh tố rồi thủng thẳng nói, đúng ban đầu là em gái em, nhưng cách nói chuyện của anh khiến nó phải hỏi em xem có phải anh ko, mà anh để mấy cái ảnh cũng kỳ bí quá đi. Đm, nghĩ bụng thế là 2 chị em nó bẫy mình rồi, có khi nó đoán ra mình nên cố tình troll đây. Cảm thấy xấu hổ và gượng gạo, Người cũ uống hết cốc sinh tố thì đứng dậy bảo em ko níu kéo gì đâu, anh yên tâm, còn chuyện với em gái em thì tùy anh, nó đang chờ ngoài kia, em về đây cho nó vào.
Tao ngơ ngác như 1 thằng ngớ ngẩn, đéo hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn theo bóng người cũ bước đi, cặp mông tròn căng kia trước mình vỗ suốt, giờ thấy thật xa lạ. Đúng như ng cũ nói, đứa em gái từ đâu lò dò vào, nhăn nhở cười bảo giờ mới đúng là người match anh và hẹn gặp anh này. Tao thẩm chửi mẹ cha chúng mày, coi ông là trò đùa hay sao. Nói vậy thôi chứ ko dám nói ra miệng, vẫn phải cười chào mời ẻm ngồi xuống. 2 chị em nhà này hơn nhau 2 tuổi, hồi tao yêu cô chị thì cô em còn vẫn đi học đại học, tao mua quà 8/3; 20/10 lần nào cũng phải mua cả 2 món giống nhau tặng 2 chị em, xét về ngoại hình thì lúc tao bắt đầu yêu cô chị, cô chị nhìn nét hơn, nhưng đến lúc chia tay cô chị thì cô em lại nét hơn, có lẽ là do sự phát triển của phong cách thời trang, cô em mặc bạo hơn cô chị. Lại gọi đồ uống cho cô em, ẻm hỏi lâu lắm ko gặp, anh có ổn ko. Tao gật đầu. Cô em nói tiếp, những điều em chat với anh là thật, hồi trước em thích anh thật nhưng ko làm sao được, đến giờ anh với chị em chia tay, em mới dám nói. Tao phì cười, con ranh này, trong suy nghĩ của tao thì em gái vẫn còn trẻ con, từ trước giờ tao chỉ coi ẻm như đứa em đúng nghĩa. Tao cắt mạch nói của em mà bảo thôi thôi anh xin, chị em nhà em mệt lắm.
Trò chuyện lăng nhăng 1 lúc, uống hết nước thì bảo nhau về. Tao trả tiền xong đi ra cửa thấy cô em vẫn đứng ngoài vỉa hè, tao hỏi ơ chưa về à, ẻm kêu ko có xe, nãy 2 chị em đi chung, em đang gọi chị ra đón mà ko thấy nghe máy đây. Tao bảo thôi để anh đưa về vậy, cũng lâu rồi chưa đi tuyến đường ấy….
Phố đêm hà nội cuối đông, trời thôi ko còn buốt, dư âm mùa đông còn rơi rớt lại bằng mấy cơn gió làm xào xạc hàng cây, Hà Nội mùa lá rụng, cây cối 2 bên đường xơ xác, ánh đèn vàng võ chiếu qua những tán cây trụi lá tạo ra trên lòng đường những bóng hình kỳ ảo. Cảnh vật giữa phố phường sao thấy cô quạnh đến lạ. Em gái ngồi sau tự tin đưa 2 tay nhét vào túi áo khoác của tao, bảo mượn túi tí cho ấm, mẹ, nhìn từ ngoài khác gì đôi tình nhân. Tao có chút ko tự nhiên, nhưng ko biết nói thế nào, thôi đành kệ. Thấy mùi hương thơm phía sau lưng thoang thoảng, thôi cố hít vào mấy hơi cho sảng khoái. Xe đi chầm chậm, suốt cả đoạn đường tao ko nói câu nào, em gái cũng thế, chỉ có vòng tay ẻm mỗi lúc xiết chặt lại hơn, đầu đã dựa hẳn vào lưng tao từ lúc nào ko biết.

Đến đầu ngõ nhà em, tao dừng xe bảo ẻm xuống, ko muốn vào tận nhà nhỡ chạm mặt cô chị cũng là ng cũ thì dở. Em gái xuống xe, nét mặt bình thản, ẻm bảo cảm ơn anh, cái cảm giác ngồi sau 1 người, thật bình yên, cảm ơn anh ạ, nói xong ẻm quay lưng đi luôn, vừa đi vừa chạy, dường như có gì đó là xấu hổ thì phải. Tao mỉm cười nhìn theo, ngẫm nghĩ, cuộc sống này, tình yêu này, nếu không phức tạp 1 chút thì có lẽ là sẽ rất nhạt nhẽo, giống như ăn một bữa cơm, thà chấm mắm ớt cho cay xè còn cảm giác ngon hơn nhiều với ăn toàn đồ luộc.
Về nhà, mở máy tính ra xem, tự dưng lại dò dẫm vào facebook của cô em gái, trước đây tao thường ko để ý gì lắm. Đã thấy có status tâm trạng vừa đăng rồi, cái gì mà Cả một vùng trời bình yên sau bờ vai ấy. Đm, nghe buồn nôn, biết thế lúc nãy đánh võng vài vòng cho lệch ngực, hết bình yên. Tao ấn like, ko comment, chỉ như 1 thông báo rằng tao đã đọc. Tí sau thấy có tin nhắn. Ôi, là của ng yêu cũ, ẻm bảo Ghê thật, anh xem ra sức hấp dẫn hơi mạnh đấy nhỉ, lừa được cả con ranh con kia rồi. ĐM, xúc phạm, đích thị là xúc phạm, đây là câu nói xóc, nói mỉa mai, pha lẫn chút oán trách. Tao định bật lại luôn nhưng thôi, tay vẫn chậm hơn não, tao nghĩ hơn thua gì với nàng, ngày xưa yêu nhau tao cũng luôn nhường nhịn, so đo với ng yêu được gì đâu, giờ chia tay rồi thì càng ko có gì phải tính toán. Tao ko trả lời, ung dung ngồi xem ảnh gái đẹp. Lại thấy pm tiếp của ng yêu cũ, hỏi sao anh ko trả lời. Tao kệ, có gì mà trả lời. Ẻm nói tràng giang đại hải thêm cả chục dòng, kiểu như vừa oán trách, vừa ko đồng tình, nhưng đều là nói ẩn ý chứ ko nói thẳng. Thôi rồi, tao hiểu rồi, đây chính là cảm xúc của con người, dù đéo là của mình nữa nhưng cũng đéo muốn là của người khác đây mà