Live Kinh hoàng dã man : 2 đứa bé bị bổ liên tục 1 cách thương tâm

đéo biết, nhưng thằng kia hình như tâm thần. dáng đi nó kỳ quái. nhưng ra tay quá dã man, đứa bé kia cùng lắm có 2 3 tuổi mà nó bổ liên tục vào đầu
Tao nói rồi bọn tâm thần cần đc đào thải tách khỏi xã hội vì nó đã là 1 sp lỗi. mà gđ nó ko tách nó ra khỏi xã hội là gđ nó ngôn lù gây nguy hiểm cho cả nhà nó và xã hội. Thằng nào cãi đấm phát chết luôn
 
Tao sống ở nước ngoài. Cách đây gần chục năm tao chuyển đến ở cùng chung cư với 1 gia đình có thằng con trai bị thiểu năng, nói cười ko kiểm soát. Thằng bé khoảng hơn 10 tuổi. Nó bắt buộc phải có người giám hộ nhưng nhà nước lại thuê mẹ bó giám hộ cho nó luôn, trả lương đàng hoàng. Mẹ nói hay dẫn nó ra cái tum nhỏ có cái ghế và gốc cây dưới sân chung để cho nó ngồi chơi, khi nào nó lu loa lên ở là lại lôi về. Khoảng 3 4 năm sau nó kiểu cũng bắt đầu dậy thì. Tao thì ko đc chứng kiến nhưng hàng xóm kể lại và thưa kiện là nó vồ lấy các bé gái trong tòa nhà, kiểu muốn được sờ Lồn. Chuyện cứ thế cho đến ngày tao thấy mẹ nó khóc lóc inh ỏi trong nhà, bố nó thì chửi rửa. Thì ra là bên phòng xã hội họ ép bố mẹ nó ký vào đơn để họ tiêm thuốc cho thằng nhỏ đấy. Đó là loại thuốc dạng như an thần, tiêm hàng tuần. Bẵng đi thời gian tao lại thấy mẹ nó đẩy nó ra ngoài bằng xe lăn nhưng thằng bé mặt mày ko cảm xúc, mắt vô hồn, thi thoảng rơi nước miếng tè le.
Tao mới biết được là, đấy là thành phần ko có ích cho xã hội, nhưng họ ko tước quyền sống mà họ phải khắc chế nó để nó không gây hại cho xã hội.
Tao thấy rất nhân văn.
Ước gì xứ khác họ cũng làm như vậy thì chắc chắn những điều tồi tệ sẽ không thể xảy ra. Chích thuốc vào rồi, đến thấy Lồn thơm cũng ko buồn nhìn huống hồ cầm dao đi chặt thịt như vậy.
 
Tao sống ở nước ngoài. Cách đây gần chục năm tao chuyển đến ở cùng chung cư với 1 gia đình có thằng con trai bị thiểu năng, nói cười ko kiểm soát. Thằng bé khoảng hơn 10 tuổi. Nó bắt buộc phải có người giám hộ nhưng nhà nước lại thuê mẹ bó giám hộ cho nó luôn, trả lương đàng hoàng. Mẹ nói hay dẫn nó ra cái tum nhỏ có cái ghế và gốc cây dưới sân chung để cho nó ngồi chơi, khi nào nó lu loa lên ở là lại lôi về. Khoảng 3 4 năm sau nó kiểu cũng bắt đầu dậy thì. Tao thì ko đc chứng kiến nhưng hàng xóm kể lại và thưa kiện là nó vồ lấy các bé gái trong tòa nhà, kiểu muốn được sờ lồn. Chuyện cứ thế cho đến ngày tao thấy mẹ nó khóc lóc inh ỏi trong nhà, bố nó thì chửi rửa. Thì ra là bên phòng xã hội họ ép bố mẹ nó ký vào đơn để họ tiêm thuốc cho thằng nhỏ đấy. Đó là loại thuốc dạng như an thần, tiêm hàng tuần. Bẵng đi thời gian tao lại thấy mẹ nó đẩy nó ra ngoài bằng xe lăn nhưng thằng bé mặt mày ko cảm xúc, mắt vô hồn, thi thoảng rơi nước miếng tè le.
Tao mới biết được là, đấy là thành phần ko có ích cho xã hội, nhưng họ ko tước quyền sống mà họ phải khắc chế nó để nó không gây hại cho xã hội.
Tao thấy rất nhân văn.
Ước gì xứ khác họ cũng làm như vậy thì chắc chắn những điều tồi tệ sẽ không thể xảy ra. Chích thuốc vào rồi, đến thấy lồn thơm cũng ko buồn nhìn huống hồ cầm dao đi chặt thịt như vậy.
Đọc còm này buồn quá. Nhớ xưa lớn lên trong xóm có thằng em nhỏ hơn tao cỡ 4-5 tuổi,phá có số trong xóm. Đợt đó ông già nó bị căng thẳng nhiều chuyện trong đó có 1 chuyện bậy bạ nên hay đánh nó,1 hôm lỡ tay nó lên cơn động kinh rồi y như đời sau của thằng nhóc mày kể.
 
Tao sống ở nước ngoài. Cách đây gần chục năm tao chuyển đến ở cùng chung cư với 1 gia đình có thằng con trai bị thiểu năng, nói cười ko kiểm soát. Thằng bé khoảng hơn 10 tuổi. Nó bắt buộc phải có người giám hộ nhưng nhà nước lại thuê mẹ bó giám hộ cho nó luôn, trả lương đàng hoàng. Mẹ nói hay dẫn nó ra cái tum nhỏ có cái ghế và gốc cây dưới sân chung để cho nó ngồi chơi, khi nào nó lu loa lên ở là lại lôi về. Khoảng 3 4 năm sau nó kiểu cũng bắt đầu dậy thì. Tao thì ko đc chứng kiến nhưng hàng xóm kể lại và thưa kiện là nó vồ lấy các bé gái trong tòa nhà, kiểu muốn được sờ lồn. Chuyện cứ thế cho đến ngày tao thấy mẹ nó khóc lóc inh ỏi trong nhà, bố nó thì chửi rửa. Thì ra là bên phòng xã hội họ ép bố mẹ nó ký vào đơn để họ tiêm thuốc cho thằng nhỏ đấy. Đó là loại thuốc dạng như an thần, tiêm hàng tuần. Bẵng đi thời gian tao lại thấy mẹ nó đẩy nó ra ngoài bằng xe lăn nhưng thằng bé mặt mày ko cảm xúc, mắt vô hồn, thi thoảng rơi nước miếng tè le.
Tao mới biết được là, đấy là thành phần ko có ích cho xã hội, nhưng họ ko tước quyền sống mà họ phải khắc chế nó để nó không gây hại cho xã hội.
Tao thấy rất nhân văn.
Ước gì xứ khác họ cũng làm như vậy thì chắc chắn những điều tồi tệ sẽ không thể xảy ra. Chích thuốc vào rồi, đến thấy lồn thơm cũng ko buồn nhìn huống hồ cầm dao đi chặt thịt như vậy.
Trại tâm thần nào thì cũng chích thuốc thôi, t chỉ thắc mắc là ở VN vẫn có những trường hợp tâm thần mà không cho vào trại, không biết là do bố mẹ không đồng ý cho vào hay như nào, nhưng rất nhiều trường hợp đáng tiếc đã xảy ra, mà toàn vụ chém nát đầu bố mẹ mới kinh.
 
Tao mà là lãnh đạo thì tao kí lệnh tùng xẻo con chó điên này
 
Trại tâm thần nào thì cũng chích thuốc thôi, t chỉ thắc mắc là ở VN vẫn có những trường hợp tâm thần mà không cho vào trại, không biết là do bố mẹ không đồng ý cho vào hay như nào, nhưng rất nhiều trường hợp đáng tiếc đã xảy ra, mà toàn vụ chém nát đầu bố mẹ mới kinh.
Căn bản là trách nhiệm xã hội của mình cũng ất ơ, nói xong để đấy. Kiểu đã cử người xuống đàm phán mà gia đình vẫn khó dễ các thứ. Phép vua thua lệ làng xong kệ mẹ luôn. Gặp xứ khác nó đưa luật ra nói chuyện ngay
 
Tao nói rồi bọn tâm thần cần đc đào thải tách khỏi xã hội vì nó đã là 1 sp lỗi. mà gđ nó ko tách nó ra khỏi xã hội là gđ nó ngôn lù gây nguy hiểm cho cả nhà nó và xã hội. Thằng nào cãi đấm phát chết luôn
Tao cũng đéo hiểu cái pháp luật tâm thần giết ng vô tội
Tức là khẳng định lũ này ko phải người rồi
Thế thì loại bỏ thôi, hoặc bắt buộc nhốt cách ly tập trung
 
Trại tâm thần nào thì cũng chích thuốc thôi, t chỉ thắc mắc là ở VN vẫn có những trường hợp tâm thần mà không cho vào trại, không biết là do bố mẹ không đồng ý cho vào hay như nào, nhưng rất nhiều trường hợp đáng tiếc đã xảy ra, mà toàn vụ chém nát đầu bố mẹ mới kinh.
Đéo có tiền , nhà nước thì đéo free
 
Tao sống ở nước ngoài. Cách đây gần chục năm tao chuyển đến ở cùng chung cư với 1 gia đình có thằng con trai bị thiểu năng, nói cười ko kiểm soát. Thằng bé khoảng hơn 10 tuổi. Nó bắt buộc phải có người giám hộ nhưng nhà nước lại thuê mẹ bó giám hộ cho nó luôn, trả lương đàng hoàng. Mẹ nói hay dẫn nó ra cái tum nhỏ có cái ghế và gốc cây dưới sân chung để cho nó ngồi chơi, khi nào nó lu loa lên ở là lại lôi về. Khoảng 3 4 năm sau nó kiểu cũng bắt đầu dậy thì. Tao thì ko đc chứng kiến nhưng hàng xóm kể lại và thưa kiện là nó vồ lấy các bé gái trong tòa nhà, kiểu muốn được sờ lồn. Chuyện cứ thế cho đến ngày tao thấy mẹ nó khóc lóc inh ỏi trong nhà, bố nó thì chửi rửa. Thì ra là bên phòng xã hội họ ép bố mẹ nó ký vào đơn để họ tiêm thuốc cho thằng nhỏ đấy. Đó là loại thuốc dạng như an thần, tiêm hàng tuần. Bẵng đi thời gian tao lại thấy mẹ nó đẩy nó ra ngoài bằng xe lăn nhưng thằng bé mặt mày ko cảm xúc, mắt vô hồn, thi thoảng rơi nước miếng tè le.
Tao mới biết được là, đấy là thành phần ko có ích cho xã hội, nhưng họ ko tước quyền sống mà họ phải khắc chế nó để nó không gây hại cho xã hội.
Tao thấy rất nhân văn.
Ước gì xứ khác họ cũng làm như vậy thì chắc chắn những điều tồi tệ sẽ không thể xảy ra. Chích thuốc vào rồi, đến thấy lồn thơm cũng ko buồn nhìn huống hồ cầm dao đi chặt thịt như vậy.
Cho liều lên đường thôi chứ sống thế k bằng chết
Tính ra rất ác chứ nhân văn Lồn
Khác gì 1 ng bệnh cái 2, 3 hôm chết
1 người bệnh liệt giường chục năm mới ngỏm
Lại kéo theo 1 ê kíp chăm sóc các thứ
 
Cho liều lên đường thôi chứ sống thế k bằng chết
Tính ra rất ác chứ nhân văn lồn gì
Khác gì 1 ng bệnh cái 2, 3 hôm chết
1 người bệnh liệt giường chục năm mới ngỏm
Lại kéo theo 1 ê kíp chăm sóc các thứ
Mày dứt ruột đẻ ra nó liệu mày muốn ai đó đến làm nó chết? Tước mất quyền sống trước mặt mày?
 

Có thể bạn quan tâm

Top