Lời sám hối của 1 người đã giác ngộ về Sắc Dục

Mô Phật!
Con viết những dòng này ở 1 trang dường như không thanh tịnh. Nhưng không, con tin là những người nào đang đắm đuối đam mê; những người khốn khổ là những người dễ đồng cảm nhất. Và nếu họ giác ngộ, họ sẽ tinh tấn và buông xuống rất nhanh. Vì sao? Vì 1 Tỳ kheo như bà Liên Hoa Sắc, 1 kỹ nữ lầu xanh cuối cùng cũng buông bỏ được dục vọng. 1 sát nhân như ông Vô Não khi thấm nhuần được giáo pháp cũng buông xuống được
Biết đến Phật giáo, có đủ mọi hạng người, từ những người bình dân, tri thức, doanh nhân đến những người chưa từng trải mùi đời. Mỗi người lại mang 1 tâm trạng khác nhau; và đích đến của họ là sức khỏe, hạnh phúc, là giác ngộ, là giải thoát..
Tuy nhiên, chân lý đầu tiên " Khổ đế" là điều mà hành giả phải thực sự cảm nhận sâu sắc. Thấy đời này thật là khổ. Ở đây, con nói đến sắc dục. Phải thấy nó khổ như thật. Con mãi mãi không quên Phật dạy " Cái hạnh phúc của sắc dục như cát trên đầu móng tay". " Dục lạc thế gian như mật trước mũi dao" là điều con sẽ khắc cốt ghi tâm đến suốt đời.
Con biết đến Người, 1 vị thái tử đã trải qua đầy đủ lạc thú thế gian, và ngài nhận ra sự nhàm chán. Ngài đã dám bước 1 bước lớn ' Từ bỏ". Nhưng Ngài biết không dễ gì con người chấp nhận " Từ bỏ". Ngài đã dạy đạo đức gia đình " Không tà dâm"; chung thủy, yêu thương thật lòng 1 người... điều đó cũng đủ là quá hạnh phúc trong thế gian rồi.
Giờ đây, 1 xã hội đã đến tuyệt đỉnh của thỏa mãn ham muốn thể xác. Nam nữ có thể đến bên nhau quá dễ dàng, dần dần họ mất đi năng lực chung thủy, 1 sự kiên trì vì 1 người đến mãi mãi.
Con biết, đây là hệ quả, mặt trái của xã hội khoa học kỹ thuật phục vụ loài người. Ngày xưa, con nhớ để nghe 1 bài hát mà yêu thích quá khó. Nhà con nghèo, không có đầu đĩa; có lần con đạp xe đạp mà phải dừng lại khi nghe đúng bài con yêu thích. Nhưng cảm xúc đó đậm lắm, suốt đời không bao giờ con quên được.
Ngày nay, mọi thứ quá dễ dàng, nhưng cảm xúc thật hời hợt.
Về sắc dục, con không thiếu trải nghiệm nữa rồi. Có thể con chưa đạt đến tuyệt đỉnh như thưởng thức 1 mỹ nhân giáng trần... nhưng con nhớ lời của Ngài dạy " Ham muốn của con người không bao giờ dừng lại, nó là cái túi không đáy". Vì vậy, ít nhất con mong muốn hướng đến " Đức chung thủy" mà Ngài đã dạy. Nhưng quá khó, vì thói quen đã ăn sâu bén rễ, con quyết tâm kiên trì quét dọn lại khu vườn tâm thức.
 
dm tml @Mai đánh ăn tich đâu, dạy dỗ chán vkl, để nó viết nhảm vậy ah?
Khổ trong PG chia làm 3 cấp bậc: khổ do chịu đau đớn vật lý, khổ do mọi sự vô thường ko có gì có thể nắm bắt cố định cả, khổ do phải thụ chịu quy luật nhân quả. Dm, dâm dục của mày chỉ là 1 phần khổ trong cấp bậc đầu thôi, nghiên cứu tiếp đi
 
dm tml @Mai đánh ăn tich đâu, dạy dỗ chán vkl, để nó viết nhảm vậy ah?
Khổ trong PG chia làm 3 cấp bậc: khổ do chịu đau đớn vật lý, khổ do mọi sự vô thường ko có gì có thể nắm bắt cố định cả, khổ do phải thụ chịu quy luật nhân quả. Dm, dâm dục của mày chỉ là 1 phần khổ trong cấp bậc đầu thôi, nghiên cứu tiếp đi
Titoe tao đã trải đủ những con mà t có thể tự hào rồi. Giờ đã muốn dừng cuộc chơi lại và nâng cấp bản thân tiếp
 
Phò quá lâu rồi ko có trong quan tâm của tao. Bạn gái tao còn muốn chọn lọc.
Chúc mừng thí chủ đã giác ngộ dưới cây bồ đề . Đáng mừng , đáng mừng cho sự giác ngộ này .
 
Chúc mừng thí chủ đã giác ngộ dưới cây bồ đề . Đáng mừng , đáng mừng cho sự giác ngộ này .
Giờ tao nghĩ lại thấy đá phò nó buồn cười quá. Hoàn toàn là sinh lý bản năng, cảm xúc hời hợt. Vì cảm xúc hời hợt nên nó không bao giờ thoả mãn. Nhớ ngày xưa cũng có check phò, nó vào tao đeo bao chơi luôn tầm 10 phút, ko có bj hay bất cứ cái gì. Sau tao có bạn gái nghĩ lại đá phò hài vl, đoạn dứt từ đó. Nhưng bạn gái tuy mang lại cảm xúc sâu sắc, nhưng lại có những sự khổ khác nhu ghen tuông, đứng núi này trông núi kia. Ko thể duy trì tình yêu như ngày đầu
 
...nhãm...
Con mãi mãi không quên Phật dạy " Cái hạnh phúc của sắc dục như cát trên đầu móng tay".
"Dục lạc thế gian như mật trước mũi dao" ...
...nhãm...
Ngài đã dạy đạo đức gia đình " Không tà dâm"...
...nhãm...
..con nhớ lời của Ngài dạy " Ham muốn của con người không bao giờ dừng lại, nó là cái túi không đáy".
..." Đức chung thủy" mà Ngài đã dạy.
...nhãm...
Thằng thớt xl, vô học nhét chử vào miệng phật !!!
Buddha-02.jpg
 
Thằng thớt xl, vô học nhét chử vào miệng phật !!!
Buddha-02.jpg
Mày có phản biện gì thì cũng tôn trọng Phật chứ. Mày chưởi tao thế nào cũng ok, nhưng đừng nói vô lễ với Phật
 
Giờ tao nghĩ lại thấy đá phò nó buồn cười quá. Hoàn toàn là sinh lý bản năng, cảm xúc hời hợt. Vì cảm xúc hời hợt nên nó không bao giờ thoả mãn. Nhớ ngày xưa cũng có check phò, nó vào tao đeo bao chơi luôn tầm 10 phút, ko có bj hay bất cứ cái gì. Sau tao có bạn gái nghĩ lại đá phò hài vl, đoạn dứt từ đó. Nhưng bạn gái tuy mang lại cảm xúc sâu sắc, nhưng lại có những sự khổ khác nhu ghen tuông, đứng núi này trông núi kia. Ko thể duy trì tình yêu như ngày đầu
m nghĩ sao về việc yêu phò cho tao xin ý kiến để tiếp thu thêm nhiều nguồn , phân tích càng chi tiết càng tốt . thank m
 
Tao nhớ là có giới không tà dâm trong ngũ giới chứ làm gì có đức chung thủy nhỉ? :feel_good:
 
Tao nhớ là có giới không tà dâm trong ngũ giới chứ làm gì có đức chung thủy nhỉ? :feel_good:
Trích sách " Sống 10 điều lành" _ Trưởng Lão Thích Thông Lạc
ĐIỀU LÀNH THỨ BA: KHÔNG NÊN TÀ DÂM
Phàm con người sanh ra đều do dâm dục (Nhất thiết chúng sanh giai dĩ dâm dục nhi chánh tánh mạng). Dâm dục là nhơn sanh tử luân hồi, là ma chướng ngăn trở bước đường tu giải thoát. Thế nên, Đức Phật dạy: “Lòng dâm không trừ thì không ra khỏi trần lao” (Dâm tâm bất trừ, trần bất khả xuất). Bởi vậy, muốn giải thoát mà không đoạn lòng dâm thì tu ngàn kiếp cũng không bao giờ giải thoát.
Ở đây, tu MƯỜI ĐIỀU LÀNH, ta cần ngăn ngừa tà dâm chớ không phải tu rốt ráo như các bậc xuất thế. Người cư sĩ, đối với vấn đề sinh lý vợ chồng thì nó là chánh dâm, nhưng nếu hành dâm với người khác (không phải là vợ hay chồng của mình) là phạm tội tà dâm. Giữ được giới không tà dâm thì gia đình được đầm ấm, an vui, hạnh phúc, con cái học hành tốt. Những đứa trẻ bụi đời, sa chân vào cạm bẫy của băng đảng, xì ke, ma túy, hoặc làm đĩ điếm đa số đều xuất phát từ những gia đình mất hạnh phúc, hoặc chỉ còn một cha hay một mẹ nuôi con mà thôi.
Sự dâm dục quá độ khiến cho sức khỏe hao mòn, đưa nến chỗ bệnh tật, từ những bệnh phong tình, hoa liễu, giang mai cho đến các bệnh nan y không có thuốc chữa như Sida (Aids). Nhìn lại lịch sử Việt Nam cũng như Trung Hoa ngày xưa, có vị vua nào mà sống lâu đâu (tam cung, lục viện với hàng trăm cung phi mỹ nữ) mặc dù có ngự y ngày đêm chăm sóc, bốc thuốc bổ cho vua. Trong lịch sử Việt Nam có vua “Lê Ngọa Triều”, nghĩa là vua ra chủ tọa phiên họp với triều thần, bá quan văn võ mà phải nằm chứ không ngồi dậy nổi!
Người giữ giới không tà dâm là người biết trọng nhơn, nghĩa với người phối ngẫu của mình. Xã hội Á Đông ngày xưa rất phong kiến, trọng nam, khinh nữ; cho phép người chồng có quyền có nhiều thê thiếp. Cho nên có câu tục ngữ: “Trai năm thê, bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng”. Thậm chí nếu cưới nhau ba năm mà không sanh con trai thì vợ chánh phải cưới vợ bé cho chồng để có con nối dõi tông đường. Ngày nay, các nước Âu Mỹ rất quý trọng người phụ nữ. Các ông chồng ở Âu Mỹ ăn cơm xong phải rửa chén là chuyện bình thường (vì cả hai cùng đi làm thì phải phân chia nhiệm vụ đồng đều), cắt cỏ, khiêng thùng rác to tướng ra đường, tưới cây, xách đồ nặng vẫn là chuyện của các ông. Người nữ cũng tham gia mọi lãnh vực trong xã hội, từ nghề tài xế Taxi, lái xe ủi đất cho đến làm luật sư, bác sĩ, lãnh đạo công ty, xí nghiệp, làm dân biểu, thượng nghị sĩ, Thủ Tướng, nữ hoàng, thậm chí còn đi vào không gian, thám hiểm các vì sao xa xôi. Thế mà các nước ở Trung Đông bây giờ người ta vẫn chèn ép người phụ nữ bằng tập tục bắt buộc người nữ ra đường phải lấy khăn che kín (để không ai nhìn thấy mặt mình); đàn bà còn bị đàn ông đánh đòn giữa chợ, còn đàn ông thì tha hồ, có bao nhiêu vợ cũng được! Tập tục gì quái đản! Một phật tử cho biết, tại Hoa Kỳ ngày nay, có tiểu bang nào đó, người chồng theo đạo Mormon muốn cưới bao nhiêu vợ cũng được. Họ còn phổ biến trên truyền hình, phỏng vấn cả mẹ lẫn con đều làm vợ ông ta, ảnh chụp chung quanh ông chồng có hàng chục bà vợ và hàng lố con! Quả là chuyện lạ của thế kỷ hai mươi mốt!
Tóm lại, người phật tử giữ gìn giới không tà dâm là người biết tôn trọng nghĩa tình với người phối ngẫu, là biết bảo vệ sức khỏe bản thân, đem lại an vui, hạnh phúc cho gia nình, góp phần làm lành mạnh xã hội. Kinh MƯỜI ĐIỀU LÀNH dạy rằng: “Không tà dâm và giữ được tiết hạnh sẽ được bốn điều lợi ích:
1- Sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý đều được vẹn toàn.
2- Đoạn trừ hết thảy những phiền não quấy nhiễu.
3- Ở trong đời được người khen ngợi, được tiếng tốt.
4- Vợ con không ai dám xâm phạm.
Không tà dâm là một đức hạnh mà người đời ai cũng ca ngợi, quý trọng, nó là ĐỨC CHUNG THỦY. Chồng hay vợ mà giữ gìn được ĐỨC CHUNG THỦY thì gia đình an vui và hạnh phúc biết bao, vợ chồng không ghen tuông nhau.
 
m nghĩ sao về việc yêu phò cho tao xin ý kiến để tiếp thu thêm nhiều nguồn , phân tích càng chi tiết càng tốt . thank m
Đó là cái nghiệp rất nặng mới yêu phò. Tại sao trên đời có biết bao phụ nữ xinh đẹp, có trình độ, giản dị... lại không yêu? Lại phải đi yêu phò?
Nếu thằng nào có ý tưởng này thức tỉnh giác ngộ, thì nó biết rằng nó đang bị Nghiệp lôi kéo, bị nhân quả xỏ mũi. Thực sự là thương cho những thằng như vậy
 
Cứ hút dăm ba cái hàng fake vào rồi viết lách như lồn.
Mày chửi tao nhiều nữa đi. T nhận hết. T ko care đâu. Chỉ cần 1 thằng có đồng cảm với tao, hay thức tỉnh tao cũng mãn nguyện
 
Mày chửi tao nhiều nữa đi. T nhận hết. T ko care đâu. Chỉ cần 1 thằng có đồng cảm với tao, hay thức tỉnh tao cũng mãn nguyện
Làm đéo gì có thằng nào dùng hàng fake như mày đâu mà tìm thằng đồng cảm.
 
m nghĩ sao về việc yêu phò cho tao xin ý kiến để tiếp thu thêm nhiều nguồn , phân tích càng chi tiết càng tốt . thank m
Phân tích chi tiết.
Có 3 trường hợp có thể của tml này
1. Tml này hay check phò, lâu ngày đâm ra thấy nó là chuyện bình thường.
2. Suy nghĩ nó ủng hộ lối sống trụy lạc, buông lỏng sinh lý.
3. Khi check phò, nó làm đủ mọi kiểu như người yêu. CIA, lỗ nhị, WC, nhân trần...
Tất cả những điều này, khiến nó có thiện cảm với phò, với những " Gái hư". Khi có thiện cảm lâu dần thành tình yêu. Lúc này lý trí của nó tê liệt
 
m nghĩ sao về việc yêu phò cho tao xin ý kiến để tiếp thu thêm nhiều nguồn , phân tích càng chi tiết càng tốt . thank m
Tao đã có thời gian khoảng 1 năm thôi, lệch sang lối sống buông thả, Nhưng tao nhận ra, và viết những chia sẻ lên đây thôi
 
Trích sách " Sống 10 điều lành" _ Trưởng Lão Thích Thông Lạc
ĐIỀU LÀNH THỨ BA: KHÔNG NÊN TÀ DÂM
Phàm con người sanh ra đều do dâm dục (Nhất thiết chúng sanh giai dĩ dâm dục nhi chánh tánh mạng). Dâm dục là nhơn sanh tử luân hồi, là ma chướng ngăn trở bước đường tu giải thoát. Thế nên, Đức Phật dạy: “Lòng dâm không trừ thì không ra khỏi trần lao” (Dâm tâm bất trừ, trần bất khả xuất). Bởi vậy, muốn giải thoát mà không đoạn lòng dâm thì tu ngàn kiếp cũng không bao giờ giải thoát.
Ở đây, tu MƯỜI ĐIỀU LÀNH, ta cần ngăn ngừa tà dâm chớ không phải tu rốt ráo như các bậc xuất thế. Người cư sĩ, đối với vấn đề sinh lý vợ chồng thì nó là chánh dâm, nhưng nếu hành dâm với người khác (không phải là vợ hay chồng của mình) là phạm tội tà dâm. Giữ được giới không tà dâm thì gia đình được đầm ấm, an vui, hạnh phúc, con cái học hành tốt. Những đứa trẻ bụi đời, sa chân vào cạm bẫy của băng đảng, xì ke, ma túy, hoặc làm đĩ điếm đa số đều xuất phát từ những gia đình mất hạnh phúc, hoặc chỉ còn một cha hay một mẹ nuôi con mà thôi.
Sự dâm dục quá độ khiến cho sức khỏe hao mòn, đưa nến chỗ bệnh tật, từ những bệnh phong tình, hoa liễu, giang mai cho đến các bệnh nan y không có thuốc chữa như Sida (Aids). Nhìn lại lịch sử Việt Nam cũng như Trung Hoa ngày xưa, có vị vua nào mà sống lâu đâu (tam cung, lục viện với hàng trăm cung phi mỹ nữ) mặc dù có ngự y ngày đêm chăm sóc, bốc thuốc bổ cho vua. Trong lịch sử Việt Nam có vua “Lê Ngọa Triều”, nghĩa là vua ra chủ tọa phiên họp với triều thần, bá quan văn võ mà phải nằm chứ không ngồi dậy nổi!
Người giữ giới không tà dâm là người biết trọng nhơn, nghĩa với người phối ngẫu của mình. Xã hội Á Đông ngày xưa rất phong kiến, trọng nam, khinh nữ; cho phép người chồng có quyền có nhiều thê thiếp. Cho nên có câu tục ngữ: “Trai năm thê, bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng”. Thậm chí nếu cưới nhau ba năm mà không sanh con trai thì vợ chánh phải cưới vợ bé cho chồng để có con nối dõi tông đường. Ngày nay, các nước Âu Mỹ rất quý trọng người phụ nữ. Các ông chồng ở Âu Mỹ ăn cơm xong phải rửa chén là chuyện bình thường (vì cả hai cùng đi làm thì phải phân chia nhiệm vụ đồng đều), cắt cỏ, khiêng thùng rác to tướng ra đường, tưới cây, xách đồ nặng vẫn là chuyện của các ông. Người nữ cũng tham gia mọi lãnh vực trong xã hội, từ nghề tài xế Taxi, lái xe ủi đất cho đến làm luật sư, bác sĩ, lãnh đạo công ty, xí nghiệp, làm dân biểu, thượng nghị sĩ, Thủ Tướng, nữ hoàng, thậm chí còn đi vào không gian, thám hiểm các vì sao xa xôi. Thế mà các nước ở Trung Đông bây giờ người ta vẫn chèn ép người phụ nữ bằng tập tục bắt buộc người nữ ra đường phải lấy khăn che kín (để không ai nhìn thấy mặt mình); đàn bà còn bị đàn ông đánh đòn giữa chợ, còn đàn ông thì tha hồ, có bao nhiêu vợ cũng được! Tập tục gì quái đản! Một phật tử cho biết, tại Hoa Kỳ ngày nay, có tiểu bang nào đó, người chồng theo đạo Mormon muốn cưới bao nhiêu vợ cũng được. Họ còn phổ biến trên truyền hình, phỏng vấn cả mẹ lẫn con đều làm vợ ông ta, ảnh chụp chung quanh ông chồng có hàng chục bà vợ và hàng lố con! Quả là chuyện lạ của thế kỷ hai mươi mốt!
Tóm lại, người phật tử giữ gìn giới không tà dâm là người biết tôn trọng nghĩa tình với người phối ngẫu, là biết bảo vệ sức khỏe bản thân, đem lại an vui, hạnh phúc cho gia nình, góp phần làm lành mạnh xã hội. Kinh MƯỜI ĐIỀU LÀNH dạy rằng: “Không tà dâm và giữ được tiết hạnh sẽ được bốn điều lợi ích:
1- Sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý đều được vẹn toàn.
2- Đoạn trừ hết thảy những phiền não quấy nhiễu.
3- Ở trong đời được người khen ngợi, được tiếng tốt.
4- Vợ con không ai dám xâm phạm.
Không tà dâm là một đức hạnh mà người đời ai cũng ca ngợi, quý trọng, nó là ĐỨC CHUNG THỦY. Chồng hay vợ mà giữ gìn được ĐỨC CHUNG THỦY thì gia đình an vui và hạnh phúc biết bao, vợ chồng không ghen tuông nhau.
Trưởng lão Thích Thông Lạc đi tu từ 10 tuổi, thế nên sư nói chuyện Phật pháp thì được nhưng nói chuyện xã hội thì be bét. Tiêu chuẩn đạo đức xã hội phải dựa vào hình thái của xã hội đó. Ở thời xưa, khi cấu trúc nhà nước và luật pháp còn lỏng lẻo, thì con người phải dựa vào gia đình, dòng tộc, một gia đình đông đúc là sức mạnh. Thời đó một người đàn ông lấy nhiều vợ là hoàn toàn đúng, chứ cứ kiểu một vợ một chồng thì rõ ràng là một thất bại. Lấy ví dụ như xã hội Mỹ bây giờ, phải biết Mỹ là một nước dựa trên tính dục rất lớn, chuyện phò phạch địt bọp vợ chồng ăn chơi thì phải nói hiếm có quốc gia nào lại, (văn hóa gangbang, group sex là do thằng này phổ biến rộng rãi ra chứ đâu). Còn vấn đề nhân quyền của phụ nữ không phải là do người đàn ông Mỹ văn minh nên thương xót cho số phận của phụ nữ. Sự thật là trong thời đại công nghiệp, phụ nữ và trẻ em là 2 đối tượng bị chèn ép nặng nhất ở Mỹ. Có một vụ (tao nhớ mang máng), là một xưởng may vá ở Mỹ đã khóa cửa lại để chị em công nhân làm việc tập trung, không đi đâu hết, kể cả ỉa đái. Một trận hỏa hoạn bùng lên và chết hết cả xưởng, không biết có tới nghìn mạng không. Từ đó khởi lên phong trào đấu tranh của phụ nữ, giành quyền lợi và thay đổi cấu trúc xã hội. Thế nên nó là từ đấu tranh mà được chứ không có văn minh văn hóa gì ở đây cả. Còn chuyện các nước Ả Rập thì bản thân không rành lắm, nhưng mà không phải muốn cưới nhiều vợ là cưới, phải có đủ tiền để lo cho các vợ như nhau, nếu không sẽ bị kiện.

Thế nên ở đây cách diễn giải của trưởng lão có vấn đề, là nó không thể đúng trong mọi hoàn cảnh. Nó không thể giải thoát mọi khổ đau và khúc mắc trong cuộc sống như là tư tưởng tu hành, hoặc là do sư diễn giải sai.
 
Trưởng lão Thích Thông Lạc đi tu từ 10 tuổi, thế nên sư nói chuyện Phật pháp thì được nhưng nói chuyện xã hội thì be bét. Tiêu chuẩn đạo đức xã hội phải dựa vào hình thái của xã hội đó. Ở thời xưa, khi cấu trúc nhà nước và luật pháp còn lỏng lẻo, thì con người phải dựa vào gia đình, dòng tộc, một gia đình đông đúc là sức mạnh. Thời đó một người đàn ông lấy nhiều vợ là hoàn toàn đúng, chứ cứ kiểu một vợ một chồng thì rõ ràng là một thất bại. Lấy ví dụ như xã hội Mỹ bây giờ, phải biết Mỹ là một nước dựa trên tính dục rất lớn, chuyện phò phạch địt bọp vợ chồng ăn chơi thì phải nói hiếm có quốc gia nào lại, (văn hóa gangbang, group sex là do thằng này phổ biến rộng rãi ra chứ đâu). Còn vấn đề nhân quyền của phụ nữ không phải là do người đàn ông Mỹ văn minh nên thương xót cho số phận của phụ nữ. Sự thật là trong thời đại công nghiệp, phụ nữ và trẻ em là 2 đối tượng bị chèn ép nặng nhất ở Mỹ. Có một vụ (tao nhớ mang máng), là một xưởng may vá ở Mỹ đã khóa cửa lại để chị em công nhân làm việc tập trung, không đi đâu hết, kể cả ỉa đái. Một trận hỏa hoạn bùng lên và chết hết cả xưởng, không biết có tới nghìn mạng không. Từ đó khởi lên phong trào đấu tranh của phụ nữ, giành quyền lợi và thay đổi cấu trúc xã hội. Thế nên nó là từ đấu tranh mà được chứ không có văn minh văn hóa gì ở đây cả. Còn chuyện các nước Ả Rập thì bản thân không rành lắm, nhưng mà không phải muốn cưới nhiều vợ là cưới, phải có đủ tiền để lo cho các vợ như nhau, nếu không sẽ bị kiện.

Thế nên ở đây cách diễn giải của trưởng lão có vấn đề, là nó không thể đúng trong mọi hoàn cảnh. Nó không thể giải thoát mọi khổ đau và khúc mắc trong cuộc sống như là tư tưởng tu hành, hoặc là do sư diễn giải sai.
tml này giác ngộ cách mạng rồi đó :))
 
tml này giác ngộ cách mạng rồi đó :))
Không, tao chỉ nói là trưởng lão cố giảng khúc này là theo thời thế thôi, nó không xứng là kinh Phật. Tao vẫn nghiên cứu kinh điển đều đều, phải nghiền ngẫm và phân tích chứ.
 
Trưởng lão Thích Thông Lạc đi tu từ 10 tuổi, thế nên sư nói chuyện Phật pháp thì được nhưng nói chuyện xã hội thì be bét. Tiêu chuẩn đạo đức xã hội phải dựa vào hình thái của xã hội đó. Ở thời xưa, khi cấu trúc nhà nước và luật pháp còn lỏng lẻo, thì con người phải dựa vào gia đình, dòng tộc, một gia đình đông đúc là sức mạnh. Thời đó một người đàn ông lấy nhiều vợ là hoàn toàn đúng, chứ cứ kiểu một vợ một chồng thì rõ ràng là một thất bại. Lấy ví dụ như xã hội Mỹ bây giờ, phải biết Mỹ là một nước dựa trên tính dục rất lớn, chuyện phò phạch địt bọp vợ chồng ăn chơi thì phải nói hiếm có quốc gia nào lại, (văn hóa gangbang, group sex là do thằng này phổ biến rộng rãi ra chứ đâu). Còn vấn đề nhân quyền của phụ nữ không phải là do người đàn ông Mỹ văn minh nên thương xót cho số phận của phụ nữ. Sự thật là trong thời đại công nghiệp, phụ nữ và trẻ em là 2 đối tượng bị chèn ép nặng nhất ở Mỹ. Có một vụ (tao nhớ mang máng), là một xưởng may vá ở Mỹ đã khóa cửa lại để chị em công nhân làm việc tập trung, không đi đâu hết, kể cả ỉa đái. Một trận hỏa hoạn bùng lên và chết hết cả xưởng, không biết có tới nghìn mạng không. Từ đó khởi lên phong trào đấu tranh của phụ nữ, giành quyền lợi và thay đổi cấu trúc xã hội. Thế nên nó là từ đấu tranh mà được chứ không có văn minh văn hóa gì ở đây cả. Còn chuyện các nước Ả Rập thì bản thân không rành lắm, nhưng mà không phải muốn cưới nhiều vợ là cưới, phải có đủ tiền để lo cho các vợ như nhau, nếu không sẽ bị kiện.

Thế nên ở đây cách diễn giải của trưởng lão có vấn đề, là nó không thể đúng trong mọi hoàn cảnh. Nó không thể giải thoát mọi khổ đau và khúc mắc trong cuộc sống như là tư tưởng tu hành, hoặc là do sư diễn giải sai.
Đây có phải Mỹ đâu mày. Phật giáo phát triển mạnh ở Việt Nam do nó phù hợp tín ngưỡng văn hóa. Ở Việt Nam mà phóng túng tình dục thì ko thể có bình an được. Từ vợ mày, con mày, xã hội nếu nó biết dc thì nó quăng cho mày cái nhìn khinh bỉ.
 
Top