Nền giáo dục cởi mở và khai phóng

Nền giáo dục ở Miền Nam trước 1975 đặt trên 3 phương châm lớn, được ghi vào Hiến Pháp hẳn hoi: nhân bản, dân tộc, và khai phóng. Giáo dục nhân bản lấy cá nhân làm trọng, nhấn mạnh đức dục, hướng đến phục vụ tha nhân. Giáo dục dân tộc bắt đầu từ chương trình Việt, xiển dương lòng ái quốc thương nòi. Giáo dục khai phóng mở mang kiến thức khoa học kỹ thuật, không ngại du nhập những nét hay, thế mạnh của Tây Phương.
Từ năm 1955, Chính phủ Ngô Đình Diệm đã đặt ra tiêu chuẩn rất rõ ràng về nền giáo dục Việt Nam Cộng Hoà

Có ba điểm để định hướng cho nền giáo dục Việt Nam Cộng Hoà (VNCH). Đó là: Nhân Bản, Dân Tộc và Khai Phóng. Có nghĩa là học gì thì học, điều đầu tiên là Con Người. Điều thứ hai là Dân Tộc: Các triều đại thay thế, tiếp nối nhau cai trị đất nước, rồi cũng tan thôi. Như triều đại Nhà Lê được yêu mến nhất, vài trăm năm cũng hết, theo đảng phái theo chính trị thì không có bền được. Dù triều đại thay đổi nhưng dân tộc là trường tồn (ngay cả khi không còn mảnh đất nữa). Điều thứ ba là Khai Phóng, là mở rộng ra, tiếp thu những cái mới, nhiều tư tưởng khác nhau. Rất nhiều nhà văn nhà thơ ở miền Bắc rất hay, như Xuân Diệu, Huy Cận, Thế Lữ, họ không vào miền Nam được do hoàn cảnh này nọ, nhưng ở miền Nam chúng tôi vẫn được học như thường chứ không có gì trở ngại hết. Những tư tưởng Âu, Á, Mỹ đều được dạy
693569177355257.jpg

Hệ thống giáo dục dưới thời VHCH có trường công (chính phủ) và trường tư (tư nhân), đều được tôn trọng như nhau. Trường tư được mở bởi giáo hội Công Giáo được gọi là Trường Đạo. Điều này cho thấy dưới chế độ VNCH, các tôn giáo lãnh tránh nhiệm khá lớn về mặt giáo dục. Lý do Giáo hội Công giáo lập trường là vì dân số ngày càng đông, hệ thống trường công của chính phủ không đủ chỗ cho học sinh.

Về các cấp lớp, tiểu học là từ lớp Năm, lớp Tư, lớp Ba, lớp Nhì, lớp Nhất. Nếu so sánh bây giờ thì là lớp Một, lớp Hai, lớp Ba, lớp Bốn, lớp Năm.
THThuDuc11.jpg

Trung học thì có Đệ Thất, Đệ Lục, Đệ Ngũ, Đệ Tứ, Đệ Tam, Đệ Nhị, Đệ Nhất. Đệ Thất là lớp Sáu bây giờ. Ở kỳ thi Trung Học Đệ Nhất Cấp (cuối lớp Đệ Tứ) còn có thi vấn đáp, thi nhiệm ý. Đỗ hay không đỗ cũng đều được lên; nhưng ở trường tư, ai đỗ Đệ Nhất Cấp là được quyền đi dạy học. Ngay cả đi xin việc làm cũng được, nếu có cái bằng.

Lớp Đệ Tam gọi là ‘lớp dưỡng lão’ bởi vì không có thi cử gì hết. Đệ Tứ, Đệ Nhị và Đệ Nhất thì thi. Học xong lớp Đệ Nhị thi Tú Tài I, xong lớp Đệ Nhất thi Tú Tài II là các kỳ thi Toàn Quốc, rất khó. Mỗi nơi có một Hội đồng thi, và có một vị là chánh chủ khảo rất nghiêm chỉnh. Thi đỗ Tú Tài I thì mới được lên lớp Đệ Nhất tức lớp Tù Tài II. Dù thi đỗ, nhưng cũng có nhiều bậc, Tối ưu, Đối ưu, Bình, Bình thứ, và Thứ. Đỗ vớt là có đỗ đấy, nhưng với sự khoan hồng của ban giám khảo.

vc3b5-trc6b0e1bb9dng-toe1baa3n-hoc-sinh.jpg

Thi Tú Tài có mấy môn như: Quốc Văn, Sử, Toán, Địa Lý, Công dân giáo dục, Ngoại ngữ thì được quyền chọn: Anh, Pháp, Cổ ngữ Latin (hoặc là tiếng Phạn). Hồi ấy có chia làm ba ban: Ban A (Sinh vật học), Ban B (Toán), Ban C (Văn chương).

Ở Tú Tài II, môn Quốc Văn được thay bằng môn Triết Học gồm ba ngành: Luân Lý Học, Đạo Đức Học, và Tâm Lý Học. Đến 1974, trường mở môn Quốc Văn trở lại.

Các trường đại học dưới thời VNCH có Đại học Y Khoa, Dược Khoa, Kiến Trúc, Sư Phạm thì phải thi vào. Đặc biệt nếu học Sư phạm thì sẽ có phụ cấp, nên hồi đó rất nhiều người thi vào Ban khác nhưng ghi tên thêm vào Sư Phạm để sau này có thêm phụ cấp.


GiaoDucVNCH05.jpg

Trường Luật Khoa, Khoa Học, Văn Khoa không phải thi, tất cả học sinh vào đều học y chang nhau, chưa học chuyên ngành.

Văn Khoa thì có Triết Đông, Triết Tây, Ngoại ngữ, Văn chương, Quốc văn, Hán văn, nhưng qua đến năm thứ hai mới được chọn.

Luật Khoa thì không có năm nhất, năm hai, mà gọi là Cử nhân một, Cử nhân hai, Cử nhân ba, năm cuối cùng thi đỗ thì là Cử nhân bốn năm. Xong ghi tên vào học thêm ngành luật, rồi mới ra Luật Sư tập sự.
Hồi đó có Viện Đại Học Sài Gòn (trường công), Đại học Huế (trường công) – Viện Trưởng là Linh Mục Cao Văn Luận, Đại học Đà Lạt (trường Đạo Công Giáo) nhưng được chính quyền công nhận bằng cấp ngang với các đại học khác; Đại học Vạn Hạnh (Phật Giáo) ở Sài gòn, Đại học Cần Thơ (trước là Viện Đại học Cần Thơ). Viện Đại học Minh Đức có một chút hướng về Phương Đông (Y khoa). Đại học Minh Đức nổi tiếng có ban là Kinh Thương (Kinh Tế – Thương Mại).

Để trở thành Cô giáo, Thầy giáo thì phải học ra từ trường Sư Phạm. Đó là với trường công, còn ở trường tư thì không cần qua Sư Phạm, miễn có bằng cấp về chuyên môn nhất định, được Nhà nước cho phép dạy từng cấp độ, và được nhà trường tín nhiệm người đó thì được dạy thôi.

trong-khuc3b4n-vic3aan-he1bb8dc-vie1bb87n-que1bb91c-gia-hc3a0nh-chc3a1nh-h2.jpg

Nếu dạy học ở bậc tiểu học gọi là Giáo viên, Trung học gọi là Giáo sư Trung Học, Đại Học là Giáo sư Đại Học.

Trước 1975, muốn học trường công thì hơi khó, phải giỏi mới vào được, vì có thi tuyển. Ở cấp tiểu học thì không cần thi tuyển, dù nhà ở xa hay gần trường đều được vào học, không cần theo học khu. Nhưng sau khi học xong tiểu học thì phải thi xét tuyển vào bậc trung học. Những môn thi gồm có: Toán, Quốc Văn, Địa Lý, Lịch Sử và một vài môn nữa được tự chọn để lấy thêm điểm, như Nữ Công Gia Chánh, Hát, Vẽ….
 
Ghi nhận nền giáo dục đại học thời VNCH được hoàn toàn tự trị. Các việc ngân sách, nhân sự, học vụ... đều không bị giới chánh trị chi phối. Theo thời thế, có nỗ lực canh tân, chuyển dần từ cách dạy và học của người Pháp sang phương pháp thực nghiệm chịu ảnh hưởng Hoa Kỳ. Một điểm đặc sắc rất riêng của nền giáo dục VNCH là sự ổn định của chương trình đức dục/công dân giáo dục, từ bậc tiểu học lên đến trung học. Tính nhân bản và hiệu quả của chúng đã được chứng thực qua thời gian. Một phần thậm chí đang được... copy dùng lại ở VN hiện nay. Thầy trò tiểu học thời VNCH.
Hiếp pháp VNCH cũng quy định nền giáo dục toàn dân, miễn phí đến hết bậc Trung Học. Theo các số liệu còn lại, vào đầu thập niên 1970, cả nước có khoảng 5,200 trường tiểu học với 2.5 triệu học trò. Cùng thời điểm này, có trên 530 trường trung học và hơn 550,000 học sinh trung học. Đến niên học cuối cùng 1975, toàn quốc có 900,000 học sinh trung học. Cùng lúc ở bậc đại học, khoảng 167,000 sinh viên ghi danh học. Ngoài ra, thời VNCH còn có hệ thống "Bách Khoa Bình Dân" với học phí thấp, thậm chí miễn phí. Đây là các trung tâm huấn nghệ ngắn hạn, dành cho học trò hoàn cảnh cơ cực không thể tiếp tục lên đại học, hoặc giới thợ thuyền đầu tắt mặt tối, kể cả cựu quân nhân, v.v
Một điểm độc đáo của nền giáo dục VNCH là sự nức tiếng của các trường trung học công lập. Nhiều trường đến nay vẫn còn dư âm. Có thể kể Trung Học Quốc Học (Huế), Nguyễn Đình Chiểu (Mỹ Tho), Phan Thanh Giản (Cần Thơ), Võ Trường Toản (Sài Gòn). Trường nữ lả lướt những Trưng Vương, Gia Long, Lê Văn Duyệt...

Bên nam danh tiếng chưa phai mờ những Chu Văn An, Pétrus Ký... Những nơi này cho ra lò không ít yếu nhân của xã hội Miền Nam thời đó. Hệ thống đại học công lập VNCH cũng lẫy lừng không kém. Nổi bật là Viện Đại Học Sài Gòn lớn nhất xứ sở. Có lúc nơi này thu hút đến 70% sỉ số sinh viên cả nước. Ngoài ra có thể kể thêm Viện Đại Học Huế (1957), Viện Đại Học Cần Thơ (1966)...
 
Ghi nhận nền giáo dục đại học thời VNCH được hoàn toàn tự trị. Các việc ngân sách, nhân sự, học vụ... đều không bị giới chánh trị chi phối. Theo thời thế, có nỗ lực canh tân, chuyển dần từ cách dạy và học của người Pháp sang phương pháp thực nghiệm chịu ảnh hưởng Hoa Kỳ. Một điểm đặc sắc rất riêng của nền giáo dục VNCH là sự ổn định của chương trình đức dục/công dân giáo dục, từ bậc tiểu học lên đến trung học. Tính nhân bản và hiệu quả của chúng đã được chứng thực qua thời gian. Một phần thậm chí đang được... copy dùng lại ở VN hiện nay. Thầy trò tiểu học thời VNCH.
Hiếp pháp VNCH cũng quy định nền giáo dục toàn dân, miễn phí đến hết bậc Trung Học. Theo các số liệu còn lại, vào đầu thập niên 1970, cả nước có khoảng 5,200 trường tiểu học với 2.5 triệu học trò. Cùng thời điểm này, có trên 530 trường trung học và hơn 550,000 học sinh trung học. Đến niên học cuối cùng 1975, toàn quốc có 900,000 học sinh trung học. Cùng lúc ở bậc đại học, khoảng 167,000 sinh viên ghi danh học. Ngoài ra, thời VNCH còn
Miễn phí giáo dục toàn dân là ngu, lãng phí nguồn lực XH
 
Miễn phí giáo dục toàn dân là ngu, lãng phí nguồn lực XH
Thật hả mày?
 
Miễn phí giáo dục toàn dân là ngu, lãng phí nguồn lực XH
Thực ra tao nghĩ nhân văn là nên miễn phí giáo dục, nhưng phân luồng rõ ràng theo năng lực và sở thích, ví dụ nó thích bê vữa thì học hết cấp 3 cho theo trường nghề, nó thích tính toán thì nặng các môn khoa học, nó thích thổi kèn thì cho theo trường nghệ thuật. Vừa chuyên môn cao mà vừa theo sở thích. Miễn phí thì tệp càng tiếp cận được rộng và tạo ra nhiều cơ hội cho lớp trẻ.
Giáo dục và nhân văn, tao rất là tin vào các thứ đó khi nhìn vào con người ở các nơi mày ạ.
 
Thực ra tao nghĩ nhân văn là nên miễn phí giáo dục, nhưng phân luồng rõ ràng theo năng lực và sở thích, ví dụ nó thích bê vữa thì học hết cấp 3 cho theo trường nghề, nó thích tính toán thì nặng các môn khoa học, nó thích thổi kèn thì cho theo trường nghệ thuật. Vừa chuyên môn cao mà vừa theo sở thích. Miễn phí thì tệp càng tiếp cận được rộng và tạo ra nhiều cơ hội cho lớp trẻ.
Giáo dục và nhân văn, tao rất là tin vào các thứ đó khi nhìn vào con người ở các nơi mày ạ.
Sai bét mày ơi,nên trẻ em 6t bắt buộc phải kiểm tra IQ não bộ, IQ cao thì được miễn phí, được ưu đãi tốt nhất, còn IQ thấp học làm cái éo gì cho phí thời gian, tốn kém nguồn lực XH
 
Sai bét mày ơi,nên trẻ em 6t bắt buộc phải kiểm tra IQ não bộ, IQ cao thì được miễn phí, được ưu đãi tốt nhất, còn IQ thấp học làm cái éo gì cho phí thời gian, tốn kém nguồn lực XH
Mài làm vậy, thì tạo ra tiền lệ xấu. Con nít mới 2 tháng tuổi không lẻ phải bắt đầu cho vào lò đào tạo ạ
 
Thực sự tao đọc cái quyển gì như quyển dạy đạo đức ở thời cộng hòa ấy, thực sự rất là thích. Tao kể chuyện này: Ông chú tao, ba ông là lính cộng hòa, nên ông được tiếp xúc với khoa học công nghệ từ sớm. Mà cụ thể là ông ấy sửa được radio. Hồi ấy MB giải phòng hoàn toàn xong, ông được làm công nhân với xuất thân như vậy. Rồi lão sếp ở xí nghiệp của ông ấy bị hư radio, éo ai biết sửa. Vậy là ông chú tao đi ngang và bảo để con sửa cho, rồi lắp lại cho ông ấy. Vậy là ông sếp cũng bằng một cách thần kì nào đó xét cho ông chú tao vào Đảng. Rồi đưa cho đi học làm KTT. Ông ấy tiếp xúc với cả hai nền giáo dục. Và bây giờ thì ông sang xứ giãy chết rồi. Tao vẫn nhớ lại ánh mắt của ổng khi ông nói về nền giáo dục ấy, ông bảo hay lắm con ạ, cứ mỗi khi chào cờ, là nó thiêng liêng lắm, con nít ngày xưa mà ra về gặp người lớn không chào là thầy cô quánh đòn tét đít.
 
Mài làm vậy, thì tạo ra tiền lệ xấu. Con nít mới 2 tháng tuổi không lẻ phải bắt đầu cho vào lò đào tạo ạ
6 tuổi mà mày, bọn ngu si IQ thấp học nhiều làm gì, lớn thành phản động, vi phạm pháp luật, culi học mất thời gian
 
Uh thì tư tưởng tụi bay hay đó, tiến bộ đó.
Nhưng tư tưởng +s là thế này cơ: Viên đạn bắn ra từ khẩu AK47 trong tay một đứa trẻ cũng mạnh chẳng kém gì trong tay người lớn.
Thắng ở hiện tại thì mới nói chuyện tương lai được.
 
Thực ra tao nghĩ nhân văn là nên miễn phí giáo dục, nhưng phân luồng rõ ràng theo năng lực và sở thích, ví dụ nó thích bê vữa thì học hết cấp 3 cho theo trường nghề, nó thích tính toán thì nặng các môn khoa học, nó thích thổi kèn thì cho theo trường nghệ thuật. Vừa chuyên môn cao mà vừa theo sở thích. Miễn phí thì tệp càng tiếp cận được rộng và tạo ra nhiều cơ hội cho lớp trẻ.
Giáo dục và nhân văn, tao rất là tin vào các thứ đó khi nhìn vào con người ở các nơi mày ạ.
Môn SINH học + thể DỤC mới đúng :shame:
 
6 tuổi mà mày, bọn ngu si IQ thấp học nhiều làm gì, lớn thành phản động, vi phạm pháp luật, culi học mất thời gian
vậy theo mày mấy thằng giữ các chức vụ quan trọng trong Đảng và Nhà Nước có IQ cao hay thấp, tao thấy kết quả là nó làm thất thoát mấy ngàn tỉ hậu quả đấy. Tao tin rằng tất cả những thằng đó đều học qua lý luận cao cấp cả.
Vậy nên là bảo IQ thấp học nhiều lớn thành phản động là không đúng nhé. Mày cấm tụi nó học, tụi nó sẽ đi buôn chổi đốt đấy.
 
vậy theo mày mấy thằng giữ các chức vụ quan trọng trong Đảng và Nhà Nước có IQ cao hay thấp, tao thấy kết quả là nó làm thất thoát mấy ngàn tỉ hậu quả đấy. Tao tin rằng tất cả những thằng đó đều học qua lý luận cao cấp cả.
Vậy nên là bảo IQ thấp học nhiều lớn thành phản động là không đúng nhé. Mày cấm tụi nó học, tụi nó sẽ đi buôn chổi đốt đấy.
Nếu là tao thì bình thường hoá, ko hình sự tham ô tham nhũng vì bản chất éo chống được
 
vậy theo mày mấy thằng giữ các chức vụ quan trọng trong Đảng và Nhà Nước có IQ cao hay thấp, tao thấy kết quả là nó làm thất thoát mấy ngàn tỉ hậu quả đấy. Tao tin rằng tất cả những thằng đó đều học qua lý luận cao cấp cả.
Vậy nên là bảo IQ thấp học nhiều lớn thành phản động là không đúng nhé. Mày cấm tụi nó học, tụi nó sẽ đi buôn chổi đốt đấy.
Má cãi nhau với nó làm gì :tire:
 
Tao thấy Đại học Tổng Hợp Hà Nội có rất nhiều giáo sư toán giỏi như thầy Lê Văn Thiêm, thầy Hoàng Hữu Đường,... Còn ở Viện Đại học Sài Gòn thì chỉ có thầy Đặng Đình Áng. Không lẽ trong nam không chuộng toán học như ở ngoài bắc?
 
Thôi bớt mơ mộng hão huyền đi mấy thằng phản động ơi, sức mạnh thì éo có, nói chó còn éo muốn nghe, đến bản thân chúng mày còn éo kiểm tra IQ não bộ, IQ còn éo nổi 130 thì làm được cái éo gì cho đời
 
vậy theo mày mấy thằng giữ các chức vụ quan trọng trong Đảng và Nhà Nước có IQ cao hay thấp, tao thấy kết quả là nó làm thất thoát mấy ngàn tỉ hậu quả đấy. Tao tin rằng tất cả những thằng đó đều học qua lý luận cao cấp cả.
Vậy nên là bảo IQ thấp học nhiều lớn thành phản động là không đúng nhé. Mày cấm tụi nó học, tụi nó sẽ đi buôn chổi đốt đấy.
Quyết định là của tập thể nên không có lỗi IQ thấp cao ở đây.
Quyết định không có sai, chỉ có người thực hiện hiểu sai thôi, mày hiểu chưa?
 
Cái cốt lõi của nền GD là truyền lửa, truyền tinh thần, truyền đam mê rồi sau đó ms tính đến truyền tri thức. GD VN hay ns chung là các nước kém phát triển chỉ tập trung vào truyền tri thức nên kém là v, con người một khi đã không có đam mê, không có động lực thì nhồi nhét nhiều cũng ko thu nạp được bn
 

Có thể bạn quan tâm

Top