vuichoidi
Súng hết đạn
Nguồn: FB Lý Xuân Hải.
Ngoại trưởng Mỹ Marco Rubio trả lời Megyn Kelly ngày 30/01/2025.
(Tôi lược dịch, lựa chọn các ý thấy quan trọng sắp xếp chủ quan theo chủ đề do tôi đặt. Hay phết!).
1. SỨ MỆNH CỦA NGOẠI GIAO MỸ
Sứ mệnh của chính sách đối ngoại Mỹ đã bị lãng quên. Sứ mệnh của chính sách đối ngoại Mỹ phải là thúc đẩy lợi ích quốc gia của Mỹ.
…..
Cách thế giới vẫn luôn vận hành là người Trung Quốc sẽ làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Trung Quốc, người Nga sẽ làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Nga, người Chile sẽ làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Chile, và người Mỹ cần phải làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Mỹ.
Nơi nào lợi ích của chúng ta phù hợp, đó là nơi ta có quan hệ đối tác và liên minh; nơi nào sự khác biệt của chúng ta không phù hợp, việc ngoại giao cần phải làm là ngăn chặn xung đột trong khi vẫn thúc đẩy lợi ích quốc gia của chúng ta và hiểu rằng nước khác sẽ thúc đẩy lợi ích của họ. Và điều đó đã bị lãng quên.
Điều đó đã bị lãng quên vào cuối Chiến tranh Lạnh, khi chúng ta trở thành cường quốc duy nhất trên thế giới, chúng ta đã đảm nhận trách nhiệm này và trở thành chính quyền toàn cầu trong nhiều trường hợp, cố gắng giải quyết mọi vấn đề. Và nhiều điều khủng khiếp đã xảy ra trên thế giới. Sau đó xảy ra những điều kinh khủng ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích quốc gia của chúng ta, nên chúng ta lại phải xét ưu tiên (xử lý) những vấn đề ấy một lần nữa.
2. THẾ GIỚI LUÔN ĐA CỰC
Không bình thường khi thế giới chỉ đơn giản có một cường quốc đơn cực. Điều đó không ổn - đó là một sự bất thường. Đó là sản phẩm của hậu Chiến tranh Lạnh, bởi rồi cuối cùng chúng ta cũng sẽ quay trở lại điểm thế giới đa cực, với nhiều cường quốc ở các khu vực khác nhau trên hành tinh. Chúng ta hiện phải đối mặt với điều đó với Trung Quốc và ở một mức độ nào đó là Nga, và sau đó là các quốc gia bất hảo như Iran và Bắc Triều Tiên mà chúng ta phải đối phó.
3. TRÁNH XUNG ĐỘT VŨ TRANG
Chúng ta cần nhớ rằng chính sách đối ngoại phải luôn hướng đến việc thúc đẩy lợi ích quốc gia của Mỹ và làm như vậy, trong phạm vi có thể, phải tránh chiến tranh và xung đột vũ trang, điều mà chúng ta đã thấy hai lần trong thế kỷ qua rất tốn kém.
Năm nay sẽ kỷ niệm 80 năm ngày kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai. Nếu bạn nhìn vào quy mô và phạm vi của sự tàn phá và mất mát sinh mạng đã xảy ra, sẽ tồi tệ hơn nhiều nếu chúng ta có một cuộc xung đột toàn cầu bây giờ. Nó có thể chấm dứt sự sống trên hành tinh này. Hiện có nhiều quốc gia có khả năng chấm dứt sự sống trên Trái đất. Vì vậy, chúng ta thực sự cần phải nỗ lực hết sức để tránh xung đột vũ trang càng nhiều càng tốt, nhưng không bao giờ đánh đổi lợi ích quốc gia của chúng ta. Đó là sự cân bằng khó khăn.
4. CHỦ NGHĨA THỰC DỤNG
Quay trở lại với điều đó, bây giờ ta đã có một khuôn khổ để mà phân tích không chỉ ngoại giao mà còn cả viện trợ nước ngoài, chúng ta sẽ đứng chung đội hình với ai và sự trở lại của chủ nghĩa thực dụng. Đó không phải là sự từ bỏ các nguyên tắc của chúng ta. Tôi không phải là người hâm mộ hay người ủng hộ cuồng nhiệt một số kẻ vi phạm nhân quyền kinh hoàng ở đâu đó trên thế giới. Tương tự vậy, ngoại giao và chính sách đối ngoại luôn đòi hỏi chúng ta phải làm việc vì lợi ích quốc gia, đôi khi hợp tác với những người mà chúng ta không muốn mời ăn tối cùng hoặc những người mà chúng ta không hề muốn để họ lãnh đạo. Đó là sự cân bằng, nhưng đó là loại cân bằng thực dụng và chín chắn mà chúng ta phải có trong chính sách đối ngoại.
(Comment: Các cường quốc khu vực đang cạnh tranh lợi ích với các cường quốc toàn cầu! Xu thế này khá rõ.)
5. ĐỐI THỦ ĐANG MẠNH LÊN
HỎI: Jake Sullivan, cựu cố vấn an ninh quốc gia thời Joe Biden nói: “Các đồng minh của chúng ta [hiện] mạnh hơn” khi họ rời nhiệm sở. “Các đối thủ cạnh tranh của chúng ta [hiện] yếu hơn… Nga yếu hơn, Iran yếu hơn, Trung Quốc yếu hơn, trong khi đó chúng ta đã giữ cho nước Mỹ tránh xa các cuộc chiến tranh.” Ông bình luận thế nào về điều đó?
RUBIO:
Nếu nhìn khắp thế giới, tôi cho rằng trong nhiều trường hợp, đối thủ của chúng ta mạnh hơn bao giờ hết và đã trở nên mạnh hơn trong bốn năm qua. Chắc chắn Nga không coi mình yếu hơn so với bốn năm trước. Hiện họ kiểm soát lãnh thổ mà họ không có khi Donald Trump rời nhiệm sở.
Nếu nhìn vào Trung Đông, chúng ta thấy sự bùng nổ một cuộc chiến tranh có thể vô cùng tốn kém và gây chia rẽ. Nó bắt đầu vào ngày 7 tháng 10 khi những kẻ man rợ [ý nói Hamas] tràn qua [biên giới Israel] và thực hiện những hành động tàn bạo.
Chúng ta cũng chứng kiến một cuộc chiến tranh ở châu Âu, ở Ucraina, như tôi đã đề cập trước đó.
Tôi nghĩ rằng thật ra một trong những chốt đã kích hoạt tất cả những điều đó chính là cuộc rút quân hỗn loạn khỏi Afghanistan. Điều đó đã gửi một tín hiệu rất rõ ràng đến một người như Vladimir Putin rằng nước Mỹ thực sự đang suy yếu hoặc mất tập trung, có thể hành động - và ông ta đã hành động.
Tôi nghĩ bạn thấy điều đó ở Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, nơi mà mỗi ngày - không chỉ Đài Loan mà cả Philippines - đang bị Trung Quốc thách thức mạnh mẽ về mặt quân sự, và sự thách thức ấy đang lan rộng khắp thế giới.
Vì vậy, tôi không đồng ý với đánh giá đó.
6. COLUMBIA
Cuối tuần này chúng ta đã xử lý một bất đồng không phải với đất nước Colombia, mà là với ông tổng thống của Colombia. Ông ta đã định không cho tiếp nhận các chuyến bay mà ông ta đã đồng ý [tiếp nhận] vào lúc 4 giờ sáng. Chúng tôi có văn bản trong tay. Họ đã đồng ý. Đó là những công dân Colombia đang ở Mỹ bất hợp pháp và họ phải để công dân của mình trở về và họ đã đồng ý. Vào lúc 4:30 sáng, chả hiểu vì lý do gì, chắc do còn ngái ngủ hoặc là buồn ngủ quá, đã quyết định vào X và viết rằng ông ấy đã ra lệnh cho máy bay quay trở lại - khi một chiếc máy bay đã đi được nửa đường và chiếc còn lại vừa cất cánh.
Trong một chính quyền truyền thống, sẽ mất khoảng 2-2,5 năm để xử lý vấn đề. Với TT Trump là vài giờ.
HỎI: Tờ New York Times nói rằng các anh đã thành công với Colombia, nhưng các anh sẽ không thể làm trò đó với Nga, với Trung Quốc, với Iran. Nếu các anh cố gắng bắt nạt những quốc gia mạnh hơn theo cách này, mọi chuyện sẽ không ổn. Đó có phải là một quan điểm hợp lý không?
RUBIO: Chúng tôi không bắt nạt bất kỳ ai và chúng tôi không bắt nạt Colombia. Chúng tôi đã có một thỏa thuận. Colombia đã ký thỏa thuận. Họ đã ký một tờ giấy ghi rằng: đồng ý, hãy gửi những chiếc máy bay này, và sau đó giữa chừng chuyến bay, họ phá vỡ nó. Và vì vậy, câu trả lời của chúng tôi là: bây giờ chúng tôi đã cho những chiếc máy bay này cất cánh, nay chúng tôi phải đưa chúng trở lại Mỹ. Tại sao chúng tôi phải trả tiền cho những chuyến bay đó vì các anh đã hủy chúng? Đó không phải là bắt nạt. Đó là họ phá vỡ hợp đồng chúng tôi đã ký với họ.
…
Tôi nghĩ cách tiếp cận một quốc gia phải dựa trên sự cân bằng chiến lược. Tôi không cho rằng chúng ta bắt nạt Colombia, tôi cũng không nghĩ những bài báo kiểu này về việc: oh, họ sẽ chuyển hướng sang Trung Quốc – điều đó thật vô lý. Đó là một lập luận vô lý.
(PS. Quan điểm cân bằng chiến lược của Kissinger được nhắc lại).
7. TRUNG QUỐC
Nhận thức của Trung Quốc về thế giới là họ chắc chắn sẽ trở thành cường quốc lớn nhất thế giới vào năm 2035, 2050. Bất kể họ định ngày nào trong đầu, họ tin rằng họ đang trên đà trỗi dậy không thể đảo ngược và chúng ta đang trong giai đoạn suy tàn không thể tránh khỏi. Rằng phương Tây nói chung, cụ thể là Mỹ, là một cường quốc cũ kỹ, mệt mỏi, kiệt sức, đang trong đà suy tàn không thể tránh khỏi. Và họ tin rằng chính sách đối ngoại là nhằm quản lý sự suy tàn của chúng ta và sự trỗi dậy của họ, và họ không muốn bất cứ điều gì làm gián đoạn nó. Đó là cách họ nhìn nhận phương Tây nói chung và Mỹ nói riêng.
Trung Quốc có vũ khí hạt nhân. Họ rất rắn. Không nghi ngờ gì nữa. Họ là những người cứng rắn, họ có vũ khí hạt nhân, họ là một cường quốc với nền kinh tế lớn – họ sẽ trở thành một cường quốc toàn cầu. Nhưng điều đó không thể xảy ra với chi phí do chúng ta trả.
…
Trung Quốc muốn trở thành quốc gia hùng mạnh nhất thế giới và họ muốn làm như vậy bằng kinh phí của chúng ta. Điều đó không nằm trong lợi ích quốc gia của chúng ta. Nên chúng ta sẽ phải giải quyết vấn đề đó. Chúng ta không muốn chiến tranh vì điều ấy, nhưng chúng ta sẽ giải quyết vấn đề đó.
HỎI: Trung Quốc… điều mà ông đã liên tục nói đến trong một thời gian và cảnh báo rằng mọi người có thể không nhận ra mối đe dọa nghiêm trọng đến mức nào. Và ông đã nói rằng nếu Trung Quốc có được những gì họ muốn, trong khoảng 10 năm nữa, cuộc sống có thể sẽ rất khác. Kiểu như nó có thể rất kịch tính…
RUBIO: Có thể thậm chí còn nhanh hơn
HỎI: Đối với chúng ta, đối với nước Mỹ.
RUBIO: Chúng ta yêu công nghệ của mình và chúng ta cần nó cho sự tiến bộ. Tất cả những điều đó phụ thuộc vào các khoáng sản quan trọng - nhôm, cobalt. Họ đi khắp thế giới để mua quyền khai thác và họ không chỉ kiểm soát việc khai thác mà còn cả việc tinh chế và sản xuất, và cả việc sử dụng nó cho mục đích công nghiệp. Trong thời kỳ COVID, mọi người đều hoảng loạn vì không thể mua được khẩu trang do tất cả đều được sản xuất tại Trung Quốc. Chúng ta đã mất và từ bỏ năng lực công nghiệp của mình. Điều này thậm chí còn nghiêm trọng hơn: đó là đất hiếm, nguyên liệu thô cần thiết cho một số thứ tạo nên công nghệ tiên tiến nhất của chúng ta trong lĩnh vực quốc phòng, trong y học. Hơn 80% thành phần hoạt tính trong dược phẩm gốc tại Mỹ được sản xuất tại Trung Quốc. Chúng ta không thể sản xuất chúng.
Vì vậy, nếu họ quyết định cắt đứt chúng ta khỏi những thứ này, chúng ta sẽ gặp rất nhiều rắc rối vì chúng ta đã từ bỏ năng lực công nghiệp của mình đối với những thứ đó. Điều đó không thể tiếp tục. Đó là một điểm yếu mà chúng ta phải đối mặt. Và họ sẽ sử dụng nó làm đòn bẩy. Trên thực tế, họ đã sử dụng nó làm đòn bẩy. Lần đầu tiên, họ thực sự áp đặt các biện pháp kiểm soát xuất khẩu đối với các khoáng sản quan trọng để gây tổn hại đến an ninh quốc gia của chúng ta, và cuối cùng là cả năng lực công nghệ của chúng ta nữa.
Vì vậy, nó có nhiều chủ đề, nhưng cuối cùng nếu Trung Quốc kiểm soát phương tiện sản xuất cho cả nguyên liệu thô và công nghiệp, thì họ có toàn quyền kiểm soát chúng ta về mặt kinh tế. Và đó là thế giới mà chúng ta đang hướng tới. Và tôi đã sai: có thể không phải trong 10 năm, có thể là trong 5 năm.
…
Trong trường hợp Trung Quốc, có hai điều. Tôi mới mô tả một điều, đó là mối đe dọa nghiêm trọng mà họ gây ra cho lợi ích quốc gia của chúng ta. Điểu còn lại là nhận thức nghiêm túc rằng dù bất kể điều gì xảy ra, Trung Quốc vẫn sẽ là một quốc gia giàu có và hùng mạnh. Chúng ta sẽ phải đối mặt với họ. Trên thực tế, tôi đã nói điều này trong cuộc điện đàm với bộ trưởng ngoại giao của họ, và tôi đã nói điều này trước công chúng: tương lai, lịch sử của thế kỷ 21 phần lớn sẽ xoay quanh những gì diễn ra giữa Mỹ và Trung Quốc. Vì vậy, việc chúng ta giả vờ rằng bằng cách nào đó chúng ta sẽ không cần kết giao với họ là điều vô lý.
Bây giờ, chúng ta nên kết giao với họ vì lợi ích quốc gia của mình. Nhưng kết giao và nhượng bộ là hai điều khác nhau. Điều kinh hoàng là trong 25 hoặc 30 năm, chúng ta đã đối xử với Trung Quốc như một quốc gia đang phát triển và chúng ta cho phép họ tiếp tục làm những điều bất công. Chúng ta đã nói: cứ tiếp tục, hãy để họ gian lận trong thương mại, hãy để họ đánh cắp công nghệ của chúng ta, bởi vì khi họ giàu có, họ sẽ trở nên giống hệt chúng ta. Họ trở nên giàu có, nhưng họ không trở nên giống chúng ta, và giờ họ muốn tiếp tục hưởng những lợi ích bất công này. Điều đó phải chấm dứt.
HỎI: Và họ đã xây dựng quân đội của mình.
RUBIO: Quân đội của họ, năng lực công nghiệp của họ, trên toàn thế giới, họ kiểm soát các khoáng sản quan trọng. Một lần nữa, tôi quay lại với họ vì mọi người không nghĩ về điều đó.
HỎI: Mua đất ở Mỹ.
RUBIO: Mua đất nông nghiệp ở Mỹ vì họ cần sản xuất lương thực, và họ muốn có thể kiểm soát điều đó. Họ làm như vậy vì lợi ích quốc gia của họ. Họ đang làm, thành thật mà nói, là những gì tôi sẽ làm - uhm… có thể không gồm việc vi phạm nhân quyền, nhưng họ đang làm những gì bất kỳ ai cũng sẽ làm, nếu là nhà lãnh đạo của Trung Quốc. Họ đang hành động vì lợi ích tốt nhất của Trung Quốc. Điều còn thiếu là các chính sách của Mỹ hành động vì lợi ích tốt nhất của chúng ta. Và điều đó cần phải quay trở lại.
* VỤ ĐIỆN ĐÀM VỚI VƯƠNG NGHỊ
Cuộc gọi rất thẳng thắn, và về cơ bản tôi nói rằng: các ông đang hành động vì lợi ích tốt nhất của Trung Quốc, chúng tôi sẽ hành động vì lợi ích tốt nhất của Mỹ. Chúng ta là hai cường quốc. Và trong những lĩnh vực mà chúng ta có thể hợp tác, có lẽ không có vấn đề nào của thế giới mà chúng ta không thể giải quyết; trong những lĩnh vực mà chúng ta có bất đồng, chúng ta có trách nhiệm phải giám sát để nó không leo thang thành thảm họa. Và hãy nói rõ rằng chúng ta sẽ làm những điều này.
Tôi không nghe thấy – ít nhất là người phiên dịch trong cuộc gọi không nói với tôi bất cứ điều gì mà tôi cảm thấy là quá đáng. Nhưng sau đó họ [Trung Quốc] chơi chiêu trò. Họ đưa ra những phiên bản dịch khác nhau, trong đó nói một điều bằng tiếng Anh và sau đó được dịch sang tiếng Trung thành điều khác – họ sử dụng một thuật ngữ khác trong tiếng Quan Thoại – vì vậy nghe giống như anh ta [Rubio] đã nhận lời cảnh báo là không được vượt quá giới hạn của mình – họ không bao giờ nói như vậy. Và nếu họ có nói như vậy, tôi cũng sẽ nói với họ tương tự – đừng vượt quá giới hạn. Và điều đó đã không xảy ra, ít nhất là không phải trong cuộc gọi, hoặc ít nhất có thể là người phiên dịch của họ không muốn diễn giải theo cách đó.
(Comment: Truyền thông Trung Quốc, dẫn nội dung cuộc điện đàm, trích lời Vương Nghị nói với Rubio như sau:
“Vương Nghị cho biết một nước lớn phải hành động như một nước lớn, gánh vác trách nhiệm quốc tế của mình, bảo vệ hòa bình thế giới và giúp tất cả các nước đạt được sự phát triển chung. Tôi hy vọng các ngài sẽ chăm sóc bản thân thật tốt và đóng vai trò xây dựng cho tương lai của nhân dân Trung Quốc và Mỹ cũng như cho hòa bình và ổn định thế giới - Google Translate từ nguyên văn tiếng Hoa cho người biết đọc:
王毅表示,大国要有大国的样子,应当承担应尽国际责任,应当维护世界和平,应当帮助各国实现共同发展。希望你好自为之,为中美两国人民的未来,为世界的和平与稳定发挥建设性作用”
và tự sướng rằng Trung Quốc đang nói chuyện với Mỹ từ vị thế đàn anh, dạy bảo và như một lời cảnh báo).
Ngoại trưởng Mỹ Marco Rubio trả lời Megyn Kelly ngày 30/01/2025.
(Tôi lược dịch, lựa chọn các ý thấy quan trọng sắp xếp chủ quan theo chủ đề do tôi đặt. Hay phết!).
1. SỨ MỆNH CỦA NGOẠI GIAO MỸ
Sứ mệnh của chính sách đối ngoại Mỹ đã bị lãng quên. Sứ mệnh của chính sách đối ngoại Mỹ phải là thúc đẩy lợi ích quốc gia của Mỹ.
…..
Cách thế giới vẫn luôn vận hành là người Trung Quốc sẽ làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Trung Quốc, người Nga sẽ làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Nga, người Chile sẽ làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Chile, và người Mỹ cần phải làm những gì vì lợi ích tốt nhất cho Mỹ.
Nơi nào lợi ích của chúng ta phù hợp, đó là nơi ta có quan hệ đối tác và liên minh; nơi nào sự khác biệt của chúng ta không phù hợp, việc ngoại giao cần phải làm là ngăn chặn xung đột trong khi vẫn thúc đẩy lợi ích quốc gia của chúng ta và hiểu rằng nước khác sẽ thúc đẩy lợi ích của họ. Và điều đó đã bị lãng quên.
Điều đó đã bị lãng quên vào cuối Chiến tranh Lạnh, khi chúng ta trở thành cường quốc duy nhất trên thế giới, chúng ta đã đảm nhận trách nhiệm này và trở thành chính quyền toàn cầu trong nhiều trường hợp, cố gắng giải quyết mọi vấn đề. Và nhiều điều khủng khiếp đã xảy ra trên thế giới. Sau đó xảy ra những điều kinh khủng ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích quốc gia của chúng ta, nên chúng ta lại phải xét ưu tiên (xử lý) những vấn đề ấy một lần nữa.
2. THẾ GIỚI LUÔN ĐA CỰC
Không bình thường khi thế giới chỉ đơn giản có một cường quốc đơn cực. Điều đó không ổn - đó là một sự bất thường. Đó là sản phẩm của hậu Chiến tranh Lạnh, bởi rồi cuối cùng chúng ta cũng sẽ quay trở lại điểm thế giới đa cực, với nhiều cường quốc ở các khu vực khác nhau trên hành tinh. Chúng ta hiện phải đối mặt với điều đó với Trung Quốc và ở một mức độ nào đó là Nga, và sau đó là các quốc gia bất hảo như Iran và Bắc Triều Tiên mà chúng ta phải đối phó.
3. TRÁNH XUNG ĐỘT VŨ TRANG
Chúng ta cần nhớ rằng chính sách đối ngoại phải luôn hướng đến việc thúc đẩy lợi ích quốc gia của Mỹ và làm như vậy, trong phạm vi có thể, phải tránh chiến tranh và xung đột vũ trang, điều mà chúng ta đã thấy hai lần trong thế kỷ qua rất tốn kém.
Năm nay sẽ kỷ niệm 80 năm ngày kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai. Nếu bạn nhìn vào quy mô và phạm vi của sự tàn phá và mất mát sinh mạng đã xảy ra, sẽ tồi tệ hơn nhiều nếu chúng ta có một cuộc xung đột toàn cầu bây giờ. Nó có thể chấm dứt sự sống trên hành tinh này. Hiện có nhiều quốc gia có khả năng chấm dứt sự sống trên Trái đất. Vì vậy, chúng ta thực sự cần phải nỗ lực hết sức để tránh xung đột vũ trang càng nhiều càng tốt, nhưng không bao giờ đánh đổi lợi ích quốc gia của chúng ta. Đó là sự cân bằng khó khăn.
4. CHỦ NGHĨA THỰC DỤNG
Quay trở lại với điều đó, bây giờ ta đã có một khuôn khổ để mà phân tích không chỉ ngoại giao mà còn cả viện trợ nước ngoài, chúng ta sẽ đứng chung đội hình với ai và sự trở lại của chủ nghĩa thực dụng. Đó không phải là sự từ bỏ các nguyên tắc của chúng ta. Tôi không phải là người hâm mộ hay người ủng hộ cuồng nhiệt một số kẻ vi phạm nhân quyền kinh hoàng ở đâu đó trên thế giới. Tương tự vậy, ngoại giao và chính sách đối ngoại luôn đòi hỏi chúng ta phải làm việc vì lợi ích quốc gia, đôi khi hợp tác với những người mà chúng ta không muốn mời ăn tối cùng hoặc những người mà chúng ta không hề muốn để họ lãnh đạo. Đó là sự cân bằng, nhưng đó là loại cân bằng thực dụng và chín chắn mà chúng ta phải có trong chính sách đối ngoại.
(Comment: Các cường quốc khu vực đang cạnh tranh lợi ích với các cường quốc toàn cầu! Xu thế này khá rõ.)
5. ĐỐI THỦ ĐANG MẠNH LÊN
HỎI: Jake Sullivan, cựu cố vấn an ninh quốc gia thời Joe Biden nói: “Các đồng minh của chúng ta [hiện] mạnh hơn” khi họ rời nhiệm sở. “Các đối thủ cạnh tranh của chúng ta [hiện] yếu hơn… Nga yếu hơn, Iran yếu hơn, Trung Quốc yếu hơn, trong khi đó chúng ta đã giữ cho nước Mỹ tránh xa các cuộc chiến tranh.” Ông bình luận thế nào về điều đó?
RUBIO:
Nếu nhìn khắp thế giới, tôi cho rằng trong nhiều trường hợp, đối thủ của chúng ta mạnh hơn bao giờ hết và đã trở nên mạnh hơn trong bốn năm qua. Chắc chắn Nga không coi mình yếu hơn so với bốn năm trước. Hiện họ kiểm soát lãnh thổ mà họ không có khi Donald Trump rời nhiệm sở.
Nếu nhìn vào Trung Đông, chúng ta thấy sự bùng nổ một cuộc chiến tranh có thể vô cùng tốn kém và gây chia rẽ. Nó bắt đầu vào ngày 7 tháng 10 khi những kẻ man rợ [ý nói Hamas] tràn qua [biên giới Israel] và thực hiện những hành động tàn bạo.
Chúng ta cũng chứng kiến một cuộc chiến tranh ở châu Âu, ở Ucraina, như tôi đã đề cập trước đó.
Tôi nghĩ rằng thật ra một trong những chốt đã kích hoạt tất cả những điều đó chính là cuộc rút quân hỗn loạn khỏi Afghanistan. Điều đó đã gửi một tín hiệu rất rõ ràng đến một người như Vladimir Putin rằng nước Mỹ thực sự đang suy yếu hoặc mất tập trung, có thể hành động - và ông ta đã hành động.
Tôi nghĩ bạn thấy điều đó ở Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, nơi mà mỗi ngày - không chỉ Đài Loan mà cả Philippines - đang bị Trung Quốc thách thức mạnh mẽ về mặt quân sự, và sự thách thức ấy đang lan rộng khắp thế giới.
Vì vậy, tôi không đồng ý với đánh giá đó.
6. COLUMBIA
Cuối tuần này chúng ta đã xử lý một bất đồng không phải với đất nước Colombia, mà là với ông tổng thống của Colombia. Ông ta đã định không cho tiếp nhận các chuyến bay mà ông ta đã đồng ý [tiếp nhận] vào lúc 4 giờ sáng. Chúng tôi có văn bản trong tay. Họ đã đồng ý. Đó là những công dân Colombia đang ở Mỹ bất hợp pháp và họ phải để công dân của mình trở về và họ đã đồng ý. Vào lúc 4:30 sáng, chả hiểu vì lý do gì, chắc do còn ngái ngủ hoặc là buồn ngủ quá, đã quyết định vào X và viết rằng ông ấy đã ra lệnh cho máy bay quay trở lại - khi một chiếc máy bay đã đi được nửa đường và chiếc còn lại vừa cất cánh.
Trong một chính quyền truyền thống, sẽ mất khoảng 2-2,5 năm để xử lý vấn đề. Với TT Trump là vài giờ.
HỎI: Tờ New York Times nói rằng các anh đã thành công với Colombia, nhưng các anh sẽ không thể làm trò đó với Nga, với Trung Quốc, với Iran. Nếu các anh cố gắng bắt nạt những quốc gia mạnh hơn theo cách này, mọi chuyện sẽ không ổn. Đó có phải là một quan điểm hợp lý không?
RUBIO: Chúng tôi không bắt nạt bất kỳ ai và chúng tôi không bắt nạt Colombia. Chúng tôi đã có một thỏa thuận. Colombia đã ký thỏa thuận. Họ đã ký một tờ giấy ghi rằng: đồng ý, hãy gửi những chiếc máy bay này, và sau đó giữa chừng chuyến bay, họ phá vỡ nó. Và vì vậy, câu trả lời của chúng tôi là: bây giờ chúng tôi đã cho những chiếc máy bay này cất cánh, nay chúng tôi phải đưa chúng trở lại Mỹ. Tại sao chúng tôi phải trả tiền cho những chuyến bay đó vì các anh đã hủy chúng? Đó không phải là bắt nạt. Đó là họ phá vỡ hợp đồng chúng tôi đã ký với họ.
…
Tôi nghĩ cách tiếp cận một quốc gia phải dựa trên sự cân bằng chiến lược. Tôi không cho rằng chúng ta bắt nạt Colombia, tôi cũng không nghĩ những bài báo kiểu này về việc: oh, họ sẽ chuyển hướng sang Trung Quốc – điều đó thật vô lý. Đó là một lập luận vô lý.
(PS. Quan điểm cân bằng chiến lược của Kissinger được nhắc lại).
7. TRUNG QUỐC
Nhận thức của Trung Quốc về thế giới là họ chắc chắn sẽ trở thành cường quốc lớn nhất thế giới vào năm 2035, 2050. Bất kể họ định ngày nào trong đầu, họ tin rằng họ đang trên đà trỗi dậy không thể đảo ngược và chúng ta đang trong giai đoạn suy tàn không thể tránh khỏi. Rằng phương Tây nói chung, cụ thể là Mỹ, là một cường quốc cũ kỹ, mệt mỏi, kiệt sức, đang trong đà suy tàn không thể tránh khỏi. Và họ tin rằng chính sách đối ngoại là nhằm quản lý sự suy tàn của chúng ta và sự trỗi dậy của họ, và họ không muốn bất cứ điều gì làm gián đoạn nó. Đó là cách họ nhìn nhận phương Tây nói chung và Mỹ nói riêng.
Trung Quốc có vũ khí hạt nhân. Họ rất rắn. Không nghi ngờ gì nữa. Họ là những người cứng rắn, họ có vũ khí hạt nhân, họ là một cường quốc với nền kinh tế lớn – họ sẽ trở thành một cường quốc toàn cầu. Nhưng điều đó không thể xảy ra với chi phí do chúng ta trả.
…
Trung Quốc muốn trở thành quốc gia hùng mạnh nhất thế giới và họ muốn làm như vậy bằng kinh phí của chúng ta. Điều đó không nằm trong lợi ích quốc gia của chúng ta. Nên chúng ta sẽ phải giải quyết vấn đề đó. Chúng ta không muốn chiến tranh vì điều ấy, nhưng chúng ta sẽ giải quyết vấn đề đó.
HỎI: Trung Quốc… điều mà ông đã liên tục nói đến trong một thời gian và cảnh báo rằng mọi người có thể không nhận ra mối đe dọa nghiêm trọng đến mức nào. Và ông đã nói rằng nếu Trung Quốc có được những gì họ muốn, trong khoảng 10 năm nữa, cuộc sống có thể sẽ rất khác. Kiểu như nó có thể rất kịch tính…
RUBIO: Có thể thậm chí còn nhanh hơn
HỎI: Đối với chúng ta, đối với nước Mỹ.
RUBIO: Chúng ta yêu công nghệ của mình và chúng ta cần nó cho sự tiến bộ. Tất cả những điều đó phụ thuộc vào các khoáng sản quan trọng - nhôm, cobalt. Họ đi khắp thế giới để mua quyền khai thác và họ không chỉ kiểm soát việc khai thác mà còn cả việc tinh chế và sản xuất, và cả việc sử dụng nó cho mục đích công nghiệp. Trong thời kỳ COVID, mọi người đều hoảng loạn vì không thể mua được khẩu trang do tất cả đều được sản xuất tại Trung Quốc. Chúng ta đã mất và từ bỏ năng lực công nghiệp của mình. Điều này thậm chí còn nghiêm trọng hơn: đó là đất hiếm, nguyên liệu thô cần thiết cho một số thứ tạo nên công nghệ tiên tiến nhất của chúng ta trong lĩnh vực quốc phòng, trong y học. Hơn 80% thành phần hoạt tính trong dược phẩm gốc tại Mỹ được sản xuất tại Trung Quốc. Chúng ta không thể sản xuất chúng.
Vì vậy, nếu họ quyết định cắt đứt chúng ta khỏi những thứ này, chúng ta sẽ gặp rất nhiều rắc rối vì chúng ta đã từ bỏ năng lực công nghiệp của mình đối với những thứ đó. Điều đó không thể tiếp tục. Đó là một điểm yếu mà chúng ta phải đối mặt. Và họ sẽ sử dụng nó làm đòn bẩy. Trên thực tế, họ đã sử dụng nó làm đòn bẩy. Lần đầu tiên, họ thực sự áp đặt các biện pháp kiểm soát xuất khẩu đối với các khoáng sản quan trọng để gây tổn hại đến an ninh quốc gia của chúng ta, và cuối cùng là cả năng lực công nghệ của chúng ta nữa.
Vì vậy, nó có nhiều chủ đề, nhưng cuối cùng nếu Trung Quốc kiểm soát phương tiện sản xuất cho cả nguyên liệu thô và công nghiệp, thì họ có toàn quyền kiểm soát chúng ta về mặt kinh tế. Và đó là thế giới mà chúng ta đang hướng tới. Và tôi đã sai: có thể không phải trong 10 năm, có thể là trong 5 năm.
…
Trong trường hợp Trung Quốc, có hai điều. Tôi mới mô tả một điều, đó là mối đe dọa nghiêm trọng mà họ gây ra cho lợi ích quốc gia của chúng ta. Điểu còn lại là nhận thức nghiêm túc rằng dù bất kể điều gì xảy ra, Trung Quốc vẫn sẽ là một quốc gia giàu có và hùng mạnh. Chúng ta sẽ phải đối mặt với họ. Trên thực tế, tôi đã nói điều này trong cuộc điện đàm với bộ trưởng ngoại giao của họ, và tôi đã nói điều này trước công chúng: tương lai, lịch sử của thế kỷ 21 phần lớn sẽ xoay quanh những gì diễn ra giữa Mỹ và Trung Quốc. Vì vậy, việc chúng ta giả vờ rằng bằng cách nào đó chúng ta sẽ không cần kết giao với họ là điều vô lý.
Bây giờ, chúng ta nên kết giao với họ vì lợi ích quốc gia của mình. Nhưng kết giao và nhượng bộ là hai điều khác nhau. Điều kinh hoàng là trong 25 hoặc 30 năm, chúng ta đã đối xử với Trung Quốc như một quốc gia đang phát triển và chúng ta cho phép họ tiếp tục làm những điều bất công. Chúng ta đã nói: cứ tiếp tục, hãy để họ gian lận trong thương mại, hãy để họ đánh cắp công nghệ của chúng ta, bởi vì khi họ giàu có, họ sẽ trở nên giống hệt chúng ta. Họ trở nên giàu có, nhưng họ không trở nên giống chúng ta, và giờ họ muốn tiếp tục hưởng những lợi ích bất công này. Điều đó phải chấm dứt.
HỎI: Và họ đã xây dựng quân đội của mình.
RUBIO: Quân đội của họ, năng lực công nghiệp của họ, trên toàn thế giới, họ kiểm soát các khoáng sản quan trọng. Một lần nữa, tôi quay lại với họ vì mọi người không nghĩ về điều đó.
HỎI: Mua đất ở Mỹ.
RUBIO: Mua đất nông nghiệp ở Mỹ vì họ cần sản xuất lương thực, và họ muốn có thể kiểm soát điều đó. Họ làm như vậy vì lợi ích quốc gia của họ. Họ đang làm, thành thật mà nói, là những gì tôi sẽ làm - uhm… có thể không gồm việc vi phạm nhân quyền, nhưng họ đang làm những gì bất kỳ ai cũng sẽ làm, nếu là nhà lãnh đạo của Trung Quốc. Họ đang hành động vì lợi ích tốt nhất của Trung Quốc. Điều còn thiếu là các chính sách của Mỹ hành động vì lợi ích tốt nhất của chúng ta. Và điều đó cần phải quay trở lại.
* VỤ ĐIỆN ĐÀM VỚI VƯƠNG NGHỊ
Cuộc gọi rất thẳng thắn, và về cơ bản tôi nói rằng: các ông đang hành động vì lợi ích tốt nhất của Trung Quốc, chúng tôi sẽ hành động vì lợi ích tốt nhất của Mỹ. Chúng ta là hai cường quốc. Và trong những lĩnh vực mà chúng ta có thể hợp tác, có lẽ không có vấn đề nào của thế giới mà chúng ta không thể giải quyết; trong những lĩnh vực mà chúng ta có bất đồng, chúng ta có trách nhiệm phải giám sát để nó không leo thang thành thảm họa. Và hãy nói rõ rằng chúng ta sẽ làm những điều này.
Tôi không nghe thấy – ít nhất là người phiên dịch trong cuộc gọi không nói với tôi bất cứ điều gì mà tôi cảm thấy là quá đáng. Nhưng sau đó họ [Trung Quốc] chơi chiêu trò. Họ đưa ra những phiên bản dịch khác nhau, trong đó nói một điều bằng tiếng Anh và sau đó được dịch sang tiếng Trung thành điều khác – họ sử dụng một thuật ngữ khác trong tiếng Quan Thoại – vì vậy nghe giống như anh ta [Rubio] đã nhận lời cảnh báo là không được vượt quá giới hạn của mình – họ không bao giờ nói như vậy. Và nếu họ có nói như vậy, tôi cũng sẽ nói với họ tương tự – đừng vượt quá giới hạn. Và điều đó đã không xảy ra, ít nhất là không phải trong cuộc gọi, hoặc ít nhất có thể là người phiên dịch của họ không muốn diễn giải theo cách đó.
(Comment: Truyền thông Trung Quốc, dẫn nội dung cuộc điện đàm, trích lời Vương Nghị nói với Rubio như sau:
“Vương Nghị cho biết một nước lớn phải hành động như một nước lớn, gánh vác trách nhiệm quốc tế của mình, bảo vệ hòa bình thế giới và giúp tất cả các nước đạt được sự phát triển chung. Tôi hy vọng các ngài sẽ chăm sóc bản thân thật tốt và đóng vai trò xây dựng cho tương lai của nhân dân Trung Quốc và Mỹ cũng như cho hòa bình và ổn định thế giới - Google Translate từ nguyên văn tiếng Hoa cho người biết đọc:
王毅表示,大国要有大国的样子,应当承担应尽国际责任,应当维护世界和平,应当帮助各国实现共同发展。希望你好自为之,为中美两国人民的未来,为世界的和平与稳定发挥建设性作用”
và tự sướng rằng Trung Quốc đang nói chuyện với Mỹ từ vị thế đàn anh, dạy bảo và như một lời cảnh báo).