Đạo lý ⚡️Suy tư của Tổng thống Park Chung-Hee: Suy nghĩ, và mệt lả trong đêm khuya... ✍️

Bài viết của PARK CHUNG HEE vào tháng 2/1962, có tính chất tự sự, đăng trong quyển sách Con đường của Quốc gia chúng ta – Our Nation’s Path.

8tuBqs.png


Vào ngày 16/5/1961, khi tôi lên nắm quyền với tư cách lãnh đạo của nhóm cách mạng, tôi thực sự cảm thấy như thể mình đã được giao cho một hộ gia đình bị chôm chỉa, hoặc một công ty phá sản để quản lý. Xung quanh tôi, tôi có thể tìm thấy một chút hy vọng động viên. Triển vọng thật ảm đạm. Nhưng tôi phải vượt lên trên sự bi quan này để cải tạo lại hộ gia đình. Tôi đã phải phá hủy, một lần và mãi mãi, cái vòng luẩn quẩn quái ác của nghèo đói và trì trệ kinh tế. Chỉ bằng cách cải cách cơ cấu kinh tế, chúng ta mới đặt được một nền tảng cho các tiêu chuẩn sống đàng hoàng.

1VDmxzk.png


MỆT LẢ TRONG ĐÊM KHUYA, tôi nhắm mắt và hình dung lại chặng đường khó khăn của lịch sử dân tộc chúng ta. Các di sản lịch sử của chúng ta, theo tôi, đang đè nặng lên vai chúng ta và dường như chỉ cản trở sự tiến bộ của chúng ta. Đặc biệt đau đớn là nỗi thống khổ của dân tộc ta kể từ sau ngày Giải phóng năm 1945; trong vòng 17 năm qua, hai chế độ tham nhũng và đút lót đã tạo ra nền tảng của cuộc khủng hoảng hôm nay, đặc trưng bởi một vòng luẩn quẩn của thiếu thốn và khốn khổ.

Nhưng, tôi lại suy nghĩ, không có cách nào để làm một cuộc hồi sinh quốc gia hay sao? Không có cách nào để sửa đổi tính cách dân tộc đang suy sụp của chúng ta và xây dựng một nhà nước phúc lợi dân chủ và lành mạnh hay sao? Phải chăng không có một cách nào đó để thực hiện một cuộc “cách mạng con người”, để nhân dân ta ngừng nói dối, bỏ thói nịnh hót và biếng nhác, làm một cuộc bắt đầu mới như những người lao động cần cù, thực hiện cải cách xã hội, và xây dựng một đất nước không có người nghèo, một đất nước thịnh vượng và giàu có hay sao?

Phải có một cách nào đó. Phía trước nhân dân của chúng ta, đang bị bao vây bởi lo âu, đau khổ, và túng quẫn, nhất định phải có một con đường để phục hồi. “Hãy gõ cửa, và nhìn kia, nó mở ra”.

Một bệnh nhân không thể được chữa khỏi chỉ bằng một cuộc phẫu thuật mang tên cuộc cách mạng. Tôi nhận ra, sức khỏe không được hồi phục đơn thuần bằng cách loại bỏ bệnh tật. Cần phải giữ vệ sinh thường xuyên và khôi phục thể trạng tốt để ngăn ngừa tái phát.

Nhưng ở đâu chúng ta có thể tìm con đường? Phải có một cách, một cách nào đó. Những ghi chép tình cờ và lộn xộn được viết ra vào đêm khuya khi tôi không thể ngủ và khi nghĩ về quá khứ, tương lai của dân tộc này, đã trở thành cuốn sách này. Các lời tường thuật vụng về và những mô tả thường quá chắp vá; nhưng nhìn tổng thể, nó thể hiện khá trung thực những suy nghĩ của tôi.

TfbNaIdY.png


Thứ nhất, chúng ta phải suy ngẫm về những di sản xấu xa trong lịch sử quá khứ của chúng ta, xóa bỏ sự tranh chấp bè phái được thừa hưởng từ Triều đại nhà Yi (Triều đại được thành lập bởi Yi Seong-gye (Triều Tiên Thái Tổ) vào năm 1392, kéo dài 5 thế kỷ, và được thay thế bởi Đế chế Triều Tiên vào tháng 10 năm 1897), và tâm lý nô lệ từ chế độ thực dân Nhật Bản, và thiết lập vững chắc một nền tảng đạo đức quốc gia lành mạnh. Không có một cuộc cách mạng con người, thì việc tái thiết xã hội là không thể có được.

Thứ hai, chúng ta phải giải phóng mình khỏi nghèo đói. Về mặt thực tiễn, chúng ta phải chấm dứt tình trạng nghèo đói triền miên của người dân nông nghiệp của chúng ta và dành nguồn lực quốc gia của chúng ta để tạo ra các cộng đồng nông nghiệp thịnh vượng theo mô hình của Đan Mạch.

Năm nay, chúng ta đã đưa ra Kế hoạch 5 năm đầu tiên về phát triển kinh tế nhằm xóa bỏ những lời nguyền lâu đời về nghèo đói từ thế hệ này sang thế hệ khác, và chuẩn bị cơ sở cho một Nhà nước hiện đại công nghiệp hóa. Một cộng đồng tự do không thể tồn tại nếu không có khả năng tự cung tự cấp về kinh tế để đảm bảo quyền sống còn của người dân. Thực hiện các kế hoạch kinh tế của mình với “tự do tối đa và kế hoạch hóa tối thiểu” để hiện thực hóa “Thần kỳ sông Hàn” là cách duy nhất để đạt được ưu thế trước chủ nghĩa toàn trị.

QoPKesI.png


Thứ ba, lấy bài học từ sự thất bại của nền dân chủ du nhập, chúng ta phải xây dựng lại một nền dân chủ lành mạnh bén rễ trong thực tại Hàn Quốc, chúng ta phải cố gắng xây dựng nền tảng của một hình thức được Triều tiên hóa của nền dân chủ phúc lợi. Một phong trào toàn quốc phải được bắt đầu để đào tạo người dân trong các đạo đức lành mạnh theo yêu cầu của các công dân dân chủ. Tinh thần tự chủ cần được khắc sâu nếu nhân dân được trao cho quyền bầu cử đại biểu của họ và thực hành dân chủ ở đất nước này một cách đúng đắn. “Chính phủ do dân” là viển vông nếu không có tinh thần tự chủ. Một phóng viên nước ngoài nói về Triều Tiên dưới chế độ Tự do: “Người ta cũng có thể mong đợi một bông hồng nở hoa từ một thùng rác như mong đợi nền dân chủ thành công ở Hàn Quốc”. Bây giờ nhiệm vụ của chúng ta là tận dụng thùng rác đầy những thất bại trong quá khứ làm phân bón để chúng ta nuôi dưỡng một bông hồng dân chủ tươi đẹp.

Chính phủ Cách mạng đã hứa hẹn sự trở lại của một chế độ dân sự. Trong lòng tôi chỉ có một suy nghĩ về những người lính Cách mạng đã giương cao ngọn đuốc cách mạng vì nhân dân và với tâm nguyện nhiệt thành giải cứu Tổ quốc khỏi cuộc khủng hoảng sắp xảy ra – với ý nghĩ duy nhất là đem lại sự thịnh vượng cho đất nước. Do đó, họ không muốn nhìn thấy Tổ quốc, một khi chế độ dân sự được khôi phục, lại trở lại dưới quyền của một nhóm các chính trị gia cũ bị hư hỏng bởi tham nhũng và bất công. Chúng ta không có hy vọng nào cao hơn là được chứng kiến một lứa chính trị gia trẻ tuổi và có lương tâm đến hiện trường để nắm quyền điều hành quốc gia với một bàn tay chắc nịch và có trách nhiệm.

8mLTL8s.png


Cách mạng đồng thời là một cuộc cải cách và một sự tiến bộ. Chúng ta sợ hãi khi nghĩ đến những vi trùng cũ một lần nữa lại xâm nhập vào vết thương của cuộc phẫu thuật, trước khi nó được chữa lành hoàn toàn. Chúng ta hy vọng vào sự xuất hiện của một tầng lớp tinh hoa mới có năng lực và thẩm quyền lấy từ thế hệ trẻ hơn để cung cấp một loại hình chính phủ và hành chính mới. Xét cho cùng, “cuộc cách mạng con người” đồng nghĩa với một sự thay đổi trong giới ưu tú lãnh đạo của quốc gia.

Thập kỷ hiện tại của lịch sử thế giới là thời đại “thức tỉnh các quốc gia lạc hậu”, thời đại “cạnh tranh kinh tế” xung quanh các khu vực này. Đối với dân tộc chúng ta, thời đại hiện nay tạo cơ hội tuyệt vời để thực hiện một thời kỳ phục hưng quốc gia.

Một sự lựa chọn khó khăn đang chờ đợi chúng ta – liệu có nên tận dụng cơ hội này để làm lợi tốt nhất cho mình, hay để bị kéo trở lại vòng xoáy của thảm họa quốc gia. Một bên là sự tái thiết, và bên kia là sự hủy hoại. Lựa chọn đúng vào thời điểm này là phép thử quan trọng nhất đối với vận mệnh quốc gia của chúng ta. Nhất định phải có một con đường cho quốc gia của chúng ta – một con đường cao tốc mở ra và trải rộng.

dVYCcMY.png
 
Hàn Quốc may mắn là sau khi được Mỹ giải phóng đã thẳng tay quét sạch mầm mống CS. CNCH thì ngược lại, bị CS cài cắm quá nhiều, giống như virus chờ phát bệnh
 
Nam hàn cũng số may mắn, bắc hàn ngoan ngoãn nghe lời trung+ đéo liều như LD đòi thống nhất cho bằng được 😀 ông Thiệu mà có gan ở lại kháng được qua 75 thì trung+ nhanh chóng mở chiến dịch dạy dỗ v+ sớm hơn lúc đo thế sẽ được định vận mệnh thay đổi chăng 😀
 
Top