Văn tế: Kỷ niệm 5 năm ngày chí sĩ Tuấn Khỉ diệt trừ cờ bạc bịp sa cơ

Ngày 29/1 (mùng 5 Tết), Lê Quốc Tuấn (tức Tuấn “khỉ”, 33 tuổi, trú huyện Củ Chi, cấp bậc Thượng úy, là cán bộ Cảnh sát thi hành án hình sự Công an quận 11, TP.HCM) do mâu thuẫn trong lúc đánh bạc đá gà, đã dùng súng AK bắn tử vong 4 người, bị thương 1 người trên sới bạc ở xã Tân Thạch Đông, huyện Củ Chi.

Gây án xong, Tuấn khỉ lấy đi số tiền khoảng 1 tỷ đồng rồi tháo chạy trên một xe SH màu đỏ đen biển số TP.HCM của một trong các nạn nhân. Trên đường trốn chạy, Tuấn “khỉ” tiếp tục gây ra 2 vụ nổ súng khiến 2 người bị thương, 1 người tử vong và cướp đi 2 chiếc xe máy, phá hoại 1 ô tô.
---
Hỡi ôi! Trời cao năm năm lặng lẽ,
Nha Sai Tuấn Khỉ, một đời oanh liệt.
Ngày ấy mùng một, tháng ba năm xưa,
Hồn gã lìa trần, để lại thương dư.
Năm năm trôi qua, lòng này còn tiếc,
Nghĩa sĩ giữa đời, sống đẹp biết bao.
Anh em đồng đội, gã là ngọn lửa,
Sưởi ấm tình thân, rực cháy ngọt ngào.

tuan_khi_JWNR.jpg


Nhớ xưa, Tuấn Khỉ tung hoành cõi thế,
Súng cầm tay, lòng chẳng chút chênh vênh.
Bọn cờ bạc bịp, gã nhìn là ghét,
Ra tay thẳng thừng, chẳng chút rung rình.
Xúc xắc lắc léo, quân bài gian trá,
Gã vung tay chặt, trừ gian cứu đời.
Đồng đội sa cơ, gã luôn bên cạnh,
Chia ngọt sẻ bùi, tình thắm chẳng vơi.
Dẫu đời nhiễu nhương, gã chẳng màng lợi,
Sống đẹp một lòng, nghĩa khí sáng ngời.

Ai ngờ đâu, vận số trớ trêu,
Nha sai rình rập, lưới giăng bao nhiêu.
Từ người trừ gian, gã thành kẻ lẩn,
Chạy trốn ngày đêm, lòng đau xiết bao.
Súng từng diệt bịp, giờ quay đầu lại,
Gã tự kết liễu, giữa chốn rừng sâu.
Hỡi ôi! Tiếng nổ vang trời đất,
Hồn gã bay lên, thân xác tiêu điều.
Nha Sai Tuấn Khỉ, một đời nghĩa sĩ,
Sa cơ tự vẫn, để lại thương đau.

Năm năm nhìn lại, ngày này tháng ấy,
Anh em đồng đội, lệ rơi đẫm mày.
Nhớ gã hiên ngang, tay cầm khẩu súng,
Diệt bọn bạc bịp, chẳng chút khoan thai.
Nhớ gã cười vang, giữa vòng huynh đệ,
Chén rượu sẻ chia, tình thắm một ngày.
Dẫu gã ra đi, trong cơn tuyệt vọng,
Nhưng hồn nghĩa sĩ, mãi chẳng nhạt phai.

Hỡi ôi! Trời xanh sao chẳng có mắt,
Để người sống đẹp, chịu cảnh bi ai.
Bọn nha sai kia, truy lùng khốn kiếp,
Đẩy gã vào đường, tự sát đau lòng.
Năm năm trôi qua, lòng này còn nhớ,
Tuấn Khỉ ơi là, một thuở oanh hồng.
Dẫu xác tan tành, giữa rừng hoang lạnh,
Tinh thần bất diệt, sáng tỏ trời không.

Hỡi anh em, còn đây còn đó,
Thắp nén hương lòng, tưởng nhớ người xưa.
Nha Sai Tuấn Khỉ, nghĩa sĩ lẫm liệt,
Sống đẹp một đời, chết cũng chẳng thua.
Dẫu cõi âm kia, gã giờ phiêu bạt,
Nhìn xuống trần gian, mỉm cười vu vơ.
Than ôi! Năm năm ngày mất Tuấn,
Một đời nghĩa khí, ngàn đời tiếc thương!
 
Tml này im ỉm mà diệt khẩu thì đã k sao, đây lại dùng súng mà pằng pằng ng khác giữa thanh thiên bạch nhật thì khác đéo j ỉa vào mặt lão Rừng lúc đó là bộ chưởng Conan,
Tất cả là tại Hồng biên mới ra cơ sự này nhé:vozvn (12):
 

Có thể bạn quan tâm

Top