Bố mẹ vợ tao khốn nạn vãi cả lồn

Do mày nhùn, loser ko chất chơi bad boy như thằng anh + con vợ mày chắc cũng kiểu cam chịu, nhát gan
 
Lúc có việc gì cần nhờ vả thì toàn gọi con gái với con rể, ốm đau cũng gọi vợ tao vào chăm sóc. Đến lúc hưởng thì di chúc không cho vợ tao 1 đồng nào luôn...

Nhà tao thì đéo phải nghèo tới mức đó nhưng thú thật là tao cay thay cho vợ tao. Mà đéo hiểu ở đời sao có kiểu khốn nạn như thế được.

Tao đẻ 2 trai 1 gái nhưng sau này đéo bao giờ tao nghĩ tới việc bòn rút của con gái cho con trai, thế mà có những loại sống súc vật như thế được, nghĩ cũng tài thật.
Tham thì thâm.Cay cái Lồn.Tính toán cái lồn
 
Tài sản nhà vợ mày có gì.
Nói đúng ra có biến thì ai hưởng ng đó có bổn phận lo.
Nhưng con cái cũng ko nên trông đợi mấy cái đó, chết đem theo dc đâu.
Suy cho cùng đến thế gian này tay trắng, ra đi cũng trắng tay.
Nên kệ mẹ, cho hay ko đéo quan trọng, quan trọng mày sống có đức, thì mày sẽ dc hưởng phúc đức, và con cháu mày dc hưởng.

Chứ trông đợi mấy cái đó chi :))
Cùng lắm đám giỗ mày ko về thôi. Chứ ko nên vì tài sản ngoài thân, mà đi ra mặt hơn thua, ko hay cho lắm.
Thì chả chịu chứ làm gì, di chúc rõ rồi, tao chỉ buồn và cay đắng cho vợ tao, thằng anh vợ hư hỏng, học còn chưa hết cấp 3, lấy vợ thì lấy đúng bà ghi lô đề trong khu, nói chung 2 vợ chồng đều nát.

Trong khi vợ tao xinh xắn + chịu khó học hơn (nó học cao đẳng thôi, so với đời thì chả là cái Lồn gì, nhưng so với thằng anh thì hơn đứt) lại ngoan ngoãn... Thế mà chỉ vì nó là con gái nên giờ chả có cái đéo gì luôn.

Mà thà đéo cho gì thì cũng đừng nhờ vả gì tao còn đỡ giận, đây đm cái gì cũng nhờ nhà tao luôn, thằng anh vợ tao đi đánh cờ bạc lên đồn cũng nhờ nhà tao giúp. Đm con cái hư hỏng là trách nhiệm của bố mẹ, sao ông bà không tự đi mà lo mà cứ làm phiền nhà tao. Mà nhờ vợ tao chẳng lẽ tao đéo care?

Nhà vợ tao thì có cái nhà 30 mét vuông trong ngõ trong một con phố thuộc quận Đống Đa (tao đéo thích nói chi tiết số nhà vì thông tin cá nhân rồi), bán cái nhà ý đi giờ cũng phải có độ 4 tỷ, tiền mặt thì có khoảng gần 1 tỷ nữa, thêm chút vàng. Giờ coi như thằng anh vợ chả cần làm gì cứ thế hưởng. Sắp tới nó đéo cần thuê nhà tao nữa, về nhà đấy ở luôn...
 
Lúc có việc gì cần nhờ vả thì toàn gọi con gái với con rể, ốm đau cũng gọi vợ tao vào chăm sóc. Đến lúc hưởng thì di chúc không cho vợ tao 1 đồng nào luôn...

Nhà tao thì đéo phải nghèo tới mức đó nhưng thú thật là tao cay thay cho vợ tao. Mà đéo hiểu ở đời sao có kiểu khốn nạn như thế được.

Tao đẻ 2 trai 1 gái nhưng sau này đéo bao giờ tao nghĩ tới việc bòn rút của con gái cho con trai, thế mà có những loại sống súc vật như thế được, nghĩ cũng tài thật.
Mày vẫn có thể bảo vợ mày yêu cầu toà chia theo luật, vẫn được ít nhất 2/3 một xuất nhé, kể cả có di chúc
 
Chửi tốn năng lượng, mày ngồi tính xem những lúc mày giúp cho ông bà tốn bao nhiêu rồi qua đòi, chuyện của nhà vợ thì đừng xen vào, nó cay thì tự nó ý kiến.
Có đòi được Lồn, tao chỉ bức xúc lên đây xả tí thôi chứ ngoài đời tao coi như cho rồi còn đâu. Chẳng lẽ giờ lại ngồi kể lể "hồi xưa anh lên đồn công an em phải chạy cho anh 20tr, tương đương với 1 cây vàng thời đó..." rồi thì "hôm cưới con anh thiếu mấy triệu tiền làm cỗ anh bảo em cho anh vay xong về sau anh không trả..." thì mệt mỏi.

Thực ra nhà tao kể cả sau khi lão anh vợ tao thừa kế so ra vẫn là hơn, cái chính là nó cay thôi.
 
Thì chả chịu chứ làm gì, di chúc rõ rồi, tao chỉ buồn và cay đắng cho vợ tao, thằng anh vợ hư hỏng, học còn chưa hết cấp 3, lấy vợ thì lấy đúng bà ghi lô đề trong khu, nói chung 2 vợ chồng đều nát.

Trong khi vợ tao xinh xắn + chịu khó học hơn (nó học cao đẳng thôi, so với đời thì chả là cái lồn gì, nhưng so với thằng anh thì hơn đứt) lại ngoan ngoãn... Thế mà chỉ vì nó là con gái nên giờ chả có cái đéo gì luôn.

Mà thà đéo cho gì thì cũng đừng nhờ vả gì tao còn đỡ giận, đây đm cái gì cũng nhờ nhà tao luôn, thằng anh vợ tao đi đánh cờ bạc lên đồn cũng nhờ nhà tao giúp. Đm con cái hư hỏng là trách nhiệm của bố mẹ, sao ông bà không tự đi mà lo mà cứ làm phiền nhà tao. Mà nhờ vợ tao chẳng lẽ tao đéo care?

Nhà vợ tao thì có cái nhà 30 mét vuông trong ngõ trong một con phố thuộc quận Đống Đa (tao đéo thích nói chi tiết số nhà vì thông tin cá nhân rồi), bán cái nhà ý đi giờ cũng phải có độ 4 tỷ, tiền mặt thì có khoảng gần 1 tỷ nữa, thêm chút vàng. Giờ coi như thằng anh vợ chả cần làm gì cứ thế hưởng. Sắp tới nó đéo cần thuê nhà tao nữa, về nhà đấy ở luôn...
Nó ngu nó phá thì nó cũng mạt rệp thôi,
Sau này nó khổ kệ mẹ nó, giúp dc nhà vợ mày vậy rồi mà ko hơn thua, sau có gì vợ mày trong ngoài lo cho nhà mày hơn. Khỏi vướng bận tới thằng đó.

Mà ông già vợ mày dở thiệt, đúng ra là phải chia cho vợ mày 1 phần nhỏ, ghi rõ ràng ra, còn lại cho thằng đó, ít nhiều ko cần biết, cũng 1/10 đi.
Coi vợ mày ko khác con ghẻ, nhưng có biến lại kiu.

Chắc vợ mày mắc nợ cái nhà đó, còn thằng đó nó lại là chủ nợ của obz vợ mày, nên kiếp này nó theo nó đòi, nó phá đã, xong obz đi nó còn trừ nợ dc vài tỷ, ổng bả hết nợ nên cũng ra đi =))

Xong rồi, thôi coi đó là bài học xương máu, biết để sau này ứng phó, để con cái ko thù nhau.
 
Trọng nam khinh nữ, chắc là Bắc Kỳ rồi :boss:
Nói chung kinh nghiệm sau này dạy 2 thằng con trai tao lấy vợ tốt nhất hạn chế giúp nhà vợ, mà tốt nhất là cũng đừng lấy vợ có gia đình nát quá. Hồi xưa cứ nghĩ vợ tao xinh xắn, ngoan hiền lấy nó dù thằng anh nó nát cũng không sao. Nhưng tao thấy rủi ro vl, hở 1 tí nhà vợ lại gọi rồi nhờ vả. Mà cũng đéo thể cấm con vợ không được qua lại nhà nó, bố mẹ nó đẻ ra nó nuôi nó khôn lớn giờ từ mặt thế đéo nào được.
 
Câu chuyện muôn thủa, mệt mỏi vl, chính ra sống như tây lại hay, xác định vào trại dưỡng lão, tiền bạc tiêu cmn hết cho sướng
 
Thì lúc mới lấy vợ nghĩ là giúp đỡ nhau, giờ nghĩ lại thấy ngu, ông bà ngoại có bao giờ đặt nhà tao trong tâm ông bà đâu...
t ko rõ tình hình như nào , nhưng di chúc không được luật sư hay được đóng dấu, không thì nó cũng vô dụng vl , vợ m nó bức súc nó đi đòi thì rơi vào luật thừa kế thứ nhất trong gia đình vợ m , m con rể thì thôi care làm mẹ gì , vợ m chắc muốn anh nó thừa hưởng hết :feel_good:
 
Mày vẫn có thể bảo vợ mày yêu cầu toà chia theo luật, vẫn được ít nhất 2/3 một xuất nhé, kể cả có di chúc
Thế cái di chúc làm Lồn gì. Tao đéo hiểu căn cứ đâu mà đòi
 
Thằng thớt ngu vãi Lồn nhỉ. Chưa đọc truyện người cha hấp hối đem của cải ra chia cho 2 đứa con trai.
Người anh thì cờ bạc, phá phách, rượu chè.
Người em thì siêng năng, cần cù, chịu thương chịu khó hiền lành.
Ông cha chia hết của cải cho thằng anh tặc lưỡi bảo :”Thằng e thì kiểu gì nó cũng sống được. Chứ thằng a thì phải cho nó của cải chứ cái thành phần rượu cũng hay ớt cay cũng nghiện như nó mà đéo có tiền là đéo được rồi”.
 
t ko rõ tình hình như nào , nhưng di chúc không được luật sư hay được đóng dấu, không thì nó cũng vô dụng vl , vợ m nó bức súc nó đi đòi thì rơi vào luật thừa kế thứ nhất trong gia đình vợ m , m con rể thì thôi care làm mẹ gì , vợ m chắc muốn anh nó thừa hưởng hết :feel_good:
Thì bức xúc lên đây kể lể tí thôi, chứ nhà tao cũng đâu phải thiếu tiền, tao chỉ bực mình cái cách hành xử của bố mẹ vợ tao thôi. Sống quá khốn nạn với con gái, chứ mày cảm tưởng thằng anh vợ tao còn phải thuê nhà tao để sống thì có cái vẹo đéo gì đâu. Hồi xưa cờ bạc nợ nần còn đòi bố mẹ vợ tao phải bán nhà đi trả nợ cho nó. Bố mẹ vợ tao quyết không bán muốn để lại cho con ông anh vợ tao, thằng đấy năm nay mới có 16 tuổi, chắc rồi sau này cũng chả được sở hữu cái nhà đó. Di chúc thì ghi rõ là khi thằng ý 20 tuổi cho nó đứng tên. Nhưng tao nghĩ rồi cũng đéo giữ được đâu...

PS: HÔm nay thấy ông anh vợ tao chụp ảnh lên facebook khoe mua cái tủ lạnh mới 40 triệu, chưa gì đã xài tiền rồi :)) =))
 
Lúc có việc gì cần nhờ vả thì toàn gọi con gái với con rể, ốm đau cũng gọi vợ tao vào chăm sóc. Đến lúc hưởng thì di chúc không cho vợ tao 1 đồng nào luôn...

Nhà tao thì đéo phải nghèo tới mức đó nhưng thú thật là tao cay thay cho vợ tao. Mà đéo hiểu ở đời sao có kiểu khốn nạn như thế được.

Tao đẻ 2 trai 1 gái nhưng sau này đéo bao giờ tao nghĩ tới việc bòn rút của con gái cho con trai, thế mà có những loại sống súc vật như thế được, nghĩ cũng tài thật.
Làm gì mà chửi cả bố mẹ vợ súc vật thế. Mày thế éo ăn thua rồi.
 
Thằng thớt ngu vãi lồn nhỉ. Chưa đọc truyện người cha hấp hối đem của cải ra chia cho 2 đứa con trai.
Người anh thì cờ bạc, phá phách, rượu chè.
Người em thì siêng năng, cần cù, chịu thương chịu khó hiền lành.
Ông cha chia hết của cải cho thằng anh tặc lưỡi bảo :”Thằng e thì kiểu gì nó cũng sống được. Chứ thằng a thì phải cho nó của cải chứ cái thành phần rượu cũng hay ớt cay cũng nghiện như nó mà đéo có tiền là đéo được rồi”.
Câu chuyện của mày là câu chuyện ngu Lồn thôi.

Biết thằng anh cờ bạc còn cho nó, sao thằng bố không tự đi đánh cờ bạc đi, đằng đéo nào chả nướng tiền cho cờ bạc? Còn thằng em nó cũng chả cần tiền đó thật, nhưng không có nghĩa nó không có quyền cay.
 
Nhà vợ sơ múi của nhà tao lại hơi bị nhiều luôn, thằng anh vợ nợ nần cờ bạc, thuê nhà tao với giá rẻ. Cho người ngoài thuê mỗi tháng được 5tr, cho thằng anh vợ thuê mỗi tháng 3tr, mà thuê 2 năm nay rồi. Lúc ông bà ốm đau khó khăn toàn gọi vợ tao với tao sang giúp, thế giờ chết thừa kế thì lại chỉ cho thằng anh mày thấy có ngứa không?

Mà tao thấy của cải cho thằng anh vợ tao thì rồi nó cũng phá hết thôi, cờ bạc ăn vào máu rồi đéo cứu nổi.
Thôi thì ông bà cũng là lo cho nó.

Anh em, lọt sàng xuống nia. Mày cứ nghĩ thoáng ra và dỗ con vợ.

Con cái nợ bố mẹ cả đời chứ bố mẹ nào nợ con cái đâu. Nên ob cho ai thì người đấy đc. Nghĩ làm Lồn gì cho nhọc óc và xác.
 
Làm gì mà chửi cả bố mẹ vợ súc vật thế. Mày thế éo ăn thua rồi.
Tao cũng chỉ dám lên xàm chửi thôi, chứ ngoài đời tao đéo chửi, mà đi đám mà tao cũng đéo khóc. Nói chung chả phải vui mà cũng chả buồn
 
Top