Có Hình Chạy chuyến grab muộn giờ mới về…

Hồi nhỏ tao đi học,
ba tao ổng chửi tao ngu so với mấy đứa trong lớp,
tao kêu là tao vẫn chưa phải là thằng hạn chót.
Ổng nói: "mày so sánh thì mày so sánh với thằng giỏi hơn, chứ so sánh với đứa dở hơn thì có ý nghĩa gì?"
Ờ mẹ tui cũng hay bảo tôi suốt đời nhìn xuống thì bao giờ mới tiến bộ được.
:baffle:
 
nhìn xuống để thấy an yên với hiện tại.
Sắp năm mới giữ sức khoẻ nha thầy.
Tuần sau thi xong, tôi cx về nghỉ tết.
Mà chắc thi cũng toàn D với học lại.
Mong sang năm chăm học hơn.
 
Tao nghĩ sống như mày cũng là một dạng tu.
Giờ tao cũng không còn so sánh với ai hết, tao lo mỗi thân tao thôi, nhẹ người.
Uhm, hồi 25, 26 tau còn thích hơn thua, thích được khen, thích được sự công nhận.
Qua 27 thì trầm lại chút, âm thầm làm việc của mình, ai làm gì kệ mẹ người ta, nhưng vẫn còn chút hám danh, hám sự chú ý.
Giờ bắt đầu qua 28, nhiều đêm nằm suy nghĩ, bản chất của những việc đó thì cũng chỉ để thoã mãn cảm xúc nhứt thời, nghĩ xa hơn nữa thì tuổi thơ tao bị ám ảnh bởi sự coi khinh và nghèo khó nên trong tiềm thức tao luôn ám ảnh việc được mọi người công nhận, được chú ý. Thoã mãn cảm xúc thì mãi mãi làm nô lệ cho nó, chẳng bao giờ tìm được bình yên trong tâm hồn, cứ sống đúng với bản chất của mình, chấp nhận nó.
Khi hiểu về bản thân mình, chấp nhận mình, biết yêu thương mình thì mới biết cách yêu thương người khác, chấp nhận người khác, hiểu người khác. Tau dạo nầy tự nhận thấy cũng điềm tánh hơn, lên công trường ăn nói nhỏ nhẹ, giao tiếp nói chuyện được lòng mọi người hơn ( xuất phát từ trong tâm ý tao chứ đéo phải văn vở xạo Lồn nịnh bợ ), chớ trước mỗi lần tao lên công trường là đụ má đụ cha cặc lồn văn tùm lum. :))
 
Mua chuối mà ăn cho có chất, 2 tuần nữa tao cũng ra ga kiếm vé
DCqtVqRA.jpeg
Tết đoàn viên, hạnh phúc bên gia đình nha tml.
 
Hồi nhỏ tao đi học,
ba tao ổng chửi tao ngu so với mấy đứa trong lớp,
tao kêu là tao vẫn chưa phải là thằng hạn chót.
Ổng nói: "mày so sánh thì mày so sánh với thằng giỏi hơn, chứ so sánh với đứa dở hơn thì có ý nghĩa gì?"
So sánh với thằg giỏi hơn mình khi nào mình có thực lực. Này éo có cl j thì Ngạo Nghễ mẹ cho rồi. So kè vs thằg nó hơn mình chút xíu . Tự hào khi mình hơn đx nhìu người. Nhưng đặc biệt phải biết mình đứng ở đâu khi so sánh vs thằg nó giỏi. Đm như thằg lol Đông lào trìh độ thì như cc hơn đc bọn Cam Lào Phi châu mà tối ngày nó sỉ nhục Hàn Nhật
 
Uhm, hồi 25, 26 tau còn thích hơn thua, thích được khen, thích được sự công nhận.
Qua 27 thì trầm lại chút, âm thầm làm việc của mình, ai làm gì kệ mẹ người ta, nhưng vẫn còn chút hám danh, hám sự chú ý.
Giờ bắt đầu qua 28, nhiều đêm nằm suy nghĩ, bản chất của những việc đó thì cũng chỉ để thoã mãn cảm xúc nhứt thời, nghĩ xa hơn nữa thì tuổi thơ tao bị ám ảnh bởi sự coi khinh và nghèo khó nên trong tiềm thức tao luôn ám ảnh việc được mọi người công nhận, được chú ý. Thoã mãn cảm xúc thì mãi mãi làm nô lệ cho nó, chẳng bao giờ tìm được bình yên trong tâm hồn, cứ sống đúng với bản chất của mình, chấp nhận nó.
Khi hiểu về bản thân mình, chấp nhận mình, biết yêu thương mình thì mới biết cách yêu thương người khác, chấp nhận người khác, hiểu người khác. Tau dạo nầy tự nhận thấy cũng điềm tánh hơn, lên công trường ăn nói nhỏ nhẹ, giao tiếp nói chuyện được lòng mọi người hơn ( xuất phát từ trong tâm ý tao chứ đéo phải văn vở xạo lồn nịnh bợ ), chớ trước mỗi lần tao lên công trường là đụ má đụ cha cặc lồn văn tùm lum. :))
chắc mày đang chữa lành
 
So sánh với thằg giỏi hơn mình khi nào mình có thực lực. Này éo có cl j thì Ngạo Nghễ mẹ cho rồi. So kè vs thằg nó hơn mình chút xíu . Tự hào khi mình hơn đx nhìu người. Nhưng đặc biệt phải biết mình đứng ở đâu khi so sánh vs thằg nó giỏi. Đm như thằg lol Đông lào trìh độ thì như cc hơn đc bọn Cam Lào Phi châu mà tối ngày nó sỉ nhục Hàn Nhật
mày lái nữa,
Mày là tuýp người ngạo nghễ đúng không?
 
C
ta nói cuộc đời chó má,
Mấy đứa 2k2 genz bây giờ quá giỏi, quá thành công để một thằng louser như tao có thể theo kịp… :too_sad: :too_sad:


Tụi nó ở tuổi 2x đã có nhà có xe, sổ tiết kiệm vài tỷ bạc…


Ở cái ngưỡng 3x, tao nhìn xung quanh tụi trê trẻ nó chạy mẹc C, mẹc E, audi chở ghệ đi ăn bánh tráng trộn; mà nước mắt tao rơi thành hai hàng.


Đụ má mấy thằng khứa chạy raider sachia wave độ thì chở mấy con ghệ đội nón póc nhìn cũng nứng cặc lắm…


Nhìn lại tao, mặc áo grab, chạy xe grab… chỉ có màu xanh lá cây, thức ăn giao cho khách là thật…

Lâu lâu tao giao hàng, chay xe om thấy mấy chi em dễ thương, cũng hỏi thăm… mà ngừoi ta toàn quăng cho tao cục lơ…
Cũng may họ chưa đánh giá tao 1 sao.

Tao vừa nghèo vừa ngu, ở nhà trọ 10m2 thì chắc sống đến một ngày nào đó rồi chết thôi…
Sự Tuyệt vọng là bạn đồng hành
Nỗi buồn là ngân hàng
Cô đơn là tri kỉ

Giờ tao chạy về nhà, mua chai không độ với bịch hảo hảo rồi nghỉ ngơi thôi.
Đời mà, có bao giờ là công bằng đâu…


l51VUOeJ.jpeg
chạy grab thì chạy cho đàng hoàng , không ăn phạt là ăn Lồn luôn giờ
 
chắc mày đang chữa lành
Tau đéo thích xài mấy cái ngôn từ “chữa lành” mà tụi nhỏ bây giờ hay sài lung tung, cái đéo gì cũng chữa lành.
Tau thấy nó giống với việc “tu” như mầy nói hơn, là tự sửa chửa chính cái sai của mình.
Cái “tôi” không hề có thật, hôm nay tôi vui, ngày mai tôi buồn… cái tôi luôn bị thay đổi theo ngoại cảnh tác động vào, tau thấy khi nội tâm mình bình an, tĩnh lặng thì mọi thứ bên ngoài cũng không có gì đáng để mình phải quá vui, quá buồn, quá giận.
Mày có thời gian rãnh thì đọc vài đầu sách của cụ Nguyễn Duy Cần thử xem, tau đang đọc cuốn Cái dũng của thánh nhân.
 
Tau đéo thích xài mấy cái ngôn từ “chữa lành” mà tụi nhỏ bây giờ hay sài lung tung, cái đéo gì cũng chữa lành.
Tau thấy nó giống với việc “tu” như mầy nói hơn, là tự sửa chửa chính cái sai của mình.
Cái “tôi” không hề có thật, hôm nay tôi vui, ngày mai tôi buồn… cái tôi luôn bị thay đổi theo ngoại cảnh tác động vào, tau thấy khi nội tâm mình bình an, tĩnh lặng thì mọi thứ bên ngoài cũng không có gì đáng để mình phải quá vui, quá buồn, quá giận.
Mày có thời gian rãnh thì đọc vài đầu sách của cụ Nguyễn Duy Cần thử xem, tau đang đọc cuốn Cái dũng của thánh nhân.
Tml này có chơi đồ không mày gõ chí mạng vậy.

Để tao coi thử ông Nguyễn Duy Cần
 
Tau đéo thích xài mấy cái ngôn từ “chữa lành” mà tụi nhỏ bây giờ hay sài lung tung, cái đéo gì cũng chữa lành.
Tau thấy nó giống với việc “tu” như mầy nói hơn, là tự sửa chửa chính cái sai của mình.
Cái “tôi” không hề có thật, hôm nay tôi vui, ngày mai tôi buồn… cái tôi luôn bị thay đổi theo ngoại cảnh tác động vào, tau thấy khi nội tâm mình bình an, tĩnh lặng thì mọi thứ bên ngoài cũng không có gì đáng để mình phải quá vui, quá buồn, quá giận.
Mày có thời gian rãnh thì đọc vài đầu sách của cụ Nguyễn Duy Cần thử xem, tau đang đọc cuốn Cái dũng của thánh nhân.
Uhm, hồi 25, 26 tau còn thích hơn thua, thích được khen, thích được sự công nhận.
Qua 27 thì trầm lại chút, âm thầm làm việc của mình, ai làm gì kệ mẹ người ta, nhưng vẫn còn chút hám danh, hám sự chú ý.
Giờ bắt đầu qua 28, nhiều đêm nằm suy nghĩ, bản chất của những việc đó thì cũng chỉ để thoã mãn cảm xúc nhứt thời, nghĩ xa hơn nữa thì tuổi thơ tao bị ám ảnh bởi sự coi khinh và nghèo khó nên trong tiềm thức tao luôn ám ảnh việc được mọi người công nhận, được chú ý. Thoã mãn cảm xúc thì mãi mãi làm nô lệ cho nó, chẳng bao giờ tìm được bình yên trong tâm hồn, cứ sống đúng với bản chất của mình, chấp nhận nó.
Khi hiểu về bản thân mình, chấp nhận mình, biết yêu thương mình thì mới biết cách yêu thương người khác, chấp nhận người khác, hiểu người khác. Tau dạo nầy tự nhận thấy cũng điềm tánh hơn, lên công trường ăn nói nhỏ nhẹ, giao tiếp nói chuyện được lòng mọi người hơn ( xuất phát từ trong tâm ý tao chứ đéo phải văn vở xạo lồn nịnh bợ ), chớ trước mỗi lần tao lên công trường là đụ má đụ cha cặc lồn văn tùm lum. :))
Ủa già rồi nó điềm tính, ko thích thể hiện như hồi trẻ hả mày.
Tao vài tháng nữa là 19 xuân xanh nma tao chưa hiểu điềm tính là như nào.
 
Không có những thằng như mày lấy đâu ra tài xế grab chở ngta đi chơi :)) nói vui vậy chứ nếu xã hội 100% thành phần trí thức cao làm văn phòng, tài chính thì lại phải nhập khẩu mấy thằng nigga về chạy grab hay làm lđ chân tay à :))
 
Không có những thằng như mày lấy đâu ra tài xế grab chở ngta đi chơi :)) nói vui vậy chứ nếu xã hội 100% thành phần trí thức cao làm văn phòng, tài chính thì lại phải nhập khẩu mấy thằng nigga về chạy grab hay làm lđ chân tay à :))
Thô nhưng thật nhỉ,
Như phân biệt dalit vạy, mẹ tao làm công nhân, ba tao cũng làm công nhân.
Con sãi ở chùa thì quét lá đa thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top