Đạo lý Lầu Vấn Thiên

  • Tạo bởi Tạo bởi Cucuvn
  • Start date Start date
Trong chuyến đi vừa rồi tôi đã được chứng kiến nhiều điều, được học hỏi thêm kiến thức của những người đi trước, giải đáp được nhiều khúc mắc trong lòng nhưng cũng đồng thời nảy sinh thêm nhiều tâm tư, vướng mắc trong lòng …

Năm xưa có một vị thần tiên, đến giai đoạn này vì khúc mắc trong lòng mà lập ra Lầu Vấn Thiên - ý muốn hỏi Thiên Đạo vì sao lại “bất nhân” như vậy?
- Thiên Địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu
- Trời đất không có “lòng nhân từ”, xem vạn vật như chó rơm vậy. Đã không có lòng nhân, sao còn sáng tạo ra muôn loài?

- Tỏa kỳ nhuệ, giải kỳ phân
- Hoà kỳ quang, đồng kỳ trần
Vì sao đi tìm Thiên Đạo lại phải gánh chịu Thiên kiếp? Đã vươn tới đỉnh cao - Hoà kỳ quang, sao còn bắt “Đồng kỳ trần” với thế gian vạn khổ?

- Thiên Đạo minh bạch, khả dĩ trường cửu
- Thi vị thâm căn cố đế, trường sinh cửu thị chi đạo
Hiểu rõ Thiên Đạo thì có thể trường sinh bất lão, nhưng trẻ mãi không già lại là “nghịch Thiên” …

Bởi vì có quá nhiều vướng mắc trong lòng, nên tôi muốn bắt chước người xưa, lập Vấn Thiên Lâu để hỏi cho rõ Đạo Trời vậy.

- Lầu Vấn Thiên -
Huyền Chi Hựu Huyền
Chúng Diệu Chi Môn
Hiên Viên Thiên Cung
Hội Tiên Bảo Điện
 
Huế, em nghĩ đến sư ông Thích Nhất Hạnh, nhưng khi đọc đến 20 năm trời sống trong am nhỏ thì em đang suy nghĩ lại...
Nope. Những người này cực kỳ khó tìm, tên tuổi không biết, vì họ đã chủ động tuyệt giao với thế giới bên ngoài rồi. Cơ hội đấy cũng chỉ là vô tình có được thôi, xong việc là thôi, không bao giờ gặp lại.
 
Vô Dụng

, 共 , 當 , 有 用 .

, 當 , 有 .

, 當 , 有 用 .

, 無 用 .

Dịch Hán Việt


Tam thập phúc, cộng nhất cốc, đương kì vô, hữu xa chi dụng.

Duyên thực dĩ vi khí, đương kì vô, hữu khí chi dụng.

Tạc hộ dũ dĩ vi thất, đương kì vô, hữu thất chi dụng.

Cố hữu chi dĩ vi lợi, vô chi dĩ vi dụng.

Luận Bàn:
- Tâm người cũng phải trống bên trong mới dùng được. Đây cũng rất giống với tâm rỗng lặng của nhà Phật, và đổ sạch tách trà của Thiền Tông.

Tâm rỗng lặng là tâm không có vướng mắc, thành kiến, tham sân si, xung động…
(Tuy vậy, sự khác biệt này giữa Phật và Lão là một khác biệt lớn trong thái độ tư duy.

- Lão tử thì làm cho tâm trống rỗng để hợp với Đạo tự nhiên, vì “Đạo thì trống không”. Đạo là cái “tự nhiên” của trời đất, và tâm ta trống rỗng để ta phù hợp với thế giới tự nhiên.

- Phật triết thì: tâm ta quản lý thế giới của ta. Tâm ta trống rỗng tĩnh lặng để thế giới của ta thành tĩnh lặng. Tâm ta làm chủ thế giới của ta. Phật triết rất tích cực trong tư duy. Ta là chủ).

*Vấn Đạo: Thuận theo tự nhiên hay làm chủ tự nhiên? Thế nào mới là đúng?
 
thuận theo tự nhiên nhưng làm chủ tâm mình, k cuốn theo những tác nhân ngoài tự nhiên nhưng cũng tùy duyên mà hành sự
chống lại thì thực sự mệt mỏi thôi cho chảy theo dòng mà vận động
 
Vô Dụng

, 共 , 當 , 有 用 .

, 當 , 有 .

, 當 , 有 用 .

, 無 用 .

Dịch Hán Việt


Tam thập phúc, cộng nhất cốc, đương kì vô, hữu xa chi dụng.

Duyên thực dĩ vi khí, đương kì vô, hữu khí chi dụng.

Tạc hộ dũ dĩ vi thất, đương kì vô, hữu thất chi dụng.

Cố hữu chi dĩ vi lợi, vô chi dĩ vi dụng.

Luận Bàn:
- Tâm người cũng phải trống bên trong mới dùng được. Đây cũng rất giống với tâm rỗng lặng của nhà Phật, và đổ sạch tách trà của Thiền Tông.

Tâm rỗng lặng là tâm không có vướng mắc, thành kiến, tham sân si, xung động…
(Tuy vậy, sự khác biệt này giữa Phật và Lão là một khác biệt lớn trong thái độ tư duy.

- Lão tử thì làm cho tâm trống rỗng để hợp với Đạo tự nhiên, vì “Đạo thì trống không”. Đạo là cái “tự nhiên” của trời đất, và tâm ta trống rỗng để ta phù hợp với thế giới tự nhiên.

- Phật triết thì: tâm ta quản lý thế giới của ta. Tâm ta trống rỗng tĩnh lặng để thế giới của ta thành tĩnh lặng. Tâm ta làm chủ thế giới của ta. Phật triết rất tích cực trong tư duy. Ta là chủ).

*Vấn Đạo: Thuận theo tự nhiên hay làm chủ tự nhiên? Thế nào mới là đúng?
Lấy cơ thể thì phải lắng nghe cơ thể đồng thời đôi khi phải làm chủ cơ thể ta,từ cơ thể chiếu ra vũ trụ thì cũng thế. Việc chọn thuận theo trong đó cũng đã ẩn chứa việc làm chủ và ngược lại
Tâm của ta giống như điếu thuốc khi đã mồi lửa giữ tâm mình trong sạch thì dù ta làm chủ "hút" hay để nó tự cháy thì kết quả vẫn là đến đích
 
Vô Dụng

, 共 , 當 , 有 用 .

, 當 , 有 .

, 當 , 有 用 .

, 無 用 .

Dịch Hán Việt


Tam thập phúc, cộng nhất cốc, đương kì vô, hữu xa chi dụng.

Duyên thực dĩ vi khí, đương kì vô, hữu khí chi dụng.

Tạc hộ dũ dĩ vi thất, đương kì vô, hữu thất chi dụng.

Cố hữu chi dĩ vi lợi, vô chi dĩ vi dụng.

Luận Bàn:
- Tâm người cũng phải trống bên trong mới dùng được. Đây cũng rất giống với tâm rỗng lặng của nhà Phật, và đổ sạch tách trà của Thiền Tông.

Tâm rỗng lặng là tâm không có vướng mắc, thành kiến, tham sân si, xung động…
(Tuy vậy, sự khác biệt này giữa Phật và Lão là một khác biệt lớn trong thái độ tư duy.

- Lão tử thì làm cho tâm trống rỗng để hợp với Đạo tự nhiên, vì “Đạo thì trống không”. Đạo là cái “tự nhiên” của trời đất, và tâm ta trống rỗng để ta phù hợp với thế giới tự nhiên.

- Phật triết thì: tâm ta quản lý thế giới của ta. Tâm ta trống rỗng tĩnh lặng để thế giới của ta thành tĩnh lặng. Tâm ta làm chủ thế giới của ta. Phật triết rất tích cực trong tư duy. Ta là chủ).

*Vấn Đạo: Thuận theo tự nhiên hay làm chủ tự nhiên? Thế nào mới là đúng?
Kim Đan Luyện Khí - Thượng - Trung - Hạ

Đạo gia chú trọng đến các khoảng không. Theo đạo gia thì có ba khoảng không quan trọng nhất trong con người, mà họ thường gọi là Thiên cốc, Ứng cốc, Linh cốc.

1. Thiên cốc天 谷 hay Thượng đan điền 上 丹 田 hay Huyền quan khiếu 玄 關 竅 ở Nê hoàn cung 泥 丸 宮 hay Não thất ba.

2. Ứng cốc應 谷 hay Giáng cung 絳 宮 hay Trung đan điền 中 丹 田 ở xoang giữa ngực gần tim.

3. Linh cốc靈 谷 hay Khí hải 氣 海 hay Hạ đan điền 下 丹 田 xoang bụng dưới rốn.

3 bài tập nâng cao là để tập trung phát triển 3 nơi này. Bây giờ mới tiết lộ, xin đừng tức giận :))

Hán văn:

谷 神 不 死 是 謂 玄 牝. 玄 牝 之 門, 是 謂 天 地 根. 綿 綿 若 存. 用 之 不 勤.

Phiên âm:
1. Cốc thần bất tử thị vị Huyền tẫn.
2. Huyền tẫn chi môn thị vị thiên địa căn.
3. Miên miên nhược tồn. Dụng chi bất cần.
Dịch:
1. Cốc thần bất tử, đó là Huyền tẫn.
2. Cửa Huyền tẫn chính là gốc rễ trời đất.
3. Miên miên trường tồn, dùng không bao giờ hết.

Sách Thông thiên bí thư 通 天 秘 書 nói về Huyền tẫn, như sau:

- Thái hư chi cốc 太 虛 之 谷
- Tạo hóa chi nguyên 造 化 之 源
- Hỗn độn chi căn 混 沌 之 根
- Thái cực chi đế 太 極 之 蒂
- Hư vô chi hệ 虛 無 之 系
- Qui căn khiếu 歸 根 竅
- Phục mệnh quan 復 命 關
- Mậu kỷ môn 戊 己 門
- Hoàng trung cung 黃 中 宮
- Đan nguyên phủ 丹 元 府
- Chân nhất xứ 真 一 處
- Huỳnh bà xá 黃 婆 舍
- Chu sa đỉnh 朱 砂 鼎

*Vấn Đạo: Miên miên nhược tồn ???
- Sức lực của con người có giới hạn, làm sao có thể “miên miên nhược tồn”?
- Trời không mưa quá 7 ngày
- Đất không động quá 7 giờ
Trời đất còn không thể “miên miên nhược tồn”, làm ngược lại chẳng phải là “nghịch Thiên”?
 
thuận theo tự nhiên nhưng làm chủ tâm mình, k cuốn theo những tác nhân ngoài tự nhiên nhưng cũng tùy duyên mà hành sự
chống lại thì thực sự mệt mỏi thôi cho chảy theo dòng mà vận động
“Trường sinh bất lão” vốn dĩ là “nghịch Thiên”, không chống lại thì không đắc Đạo được.
 
Lấy cơ thể thì phải lắng nghe cơ thể đồng thời đôi khi phải làm chủ cơ thể ta,từ cơ thể chiếu ra vũ trụ thì cũng thế. Việc chọn thuận theo trong đó cũng đã ẩn chứa việc làm chủ và ngược lại
Tâm của ta giống như điếu thuốc khi đã mồi lửa giữ tâm mình trong sạch thì dù ta làm chủ "hút" hay để nó tự cháy thì kết quả vẫn là đến đích
Bài trên chỉ nói về Tâm - Hư Vô
Không nói về thân thể - Thực
Vừa làm chủ, vừa thuận theo … không phải Phật cũng chẳng phải Đạo :))
 
Vô Dụng

, 共 , 當 , 有 用 .

, 當 , 有 .

, 當 , 有 用 .

, 無 用 .

Dịch Hán Việt


Tam thập phúc, cộng nhất cốc, đương kì vô, hữu xa chi dụng.

Duyên thực dĩ vi khí, đương kì vô, hữu khí chi dụng.

Tạc hộ dũ dĩ vi thất, đương kì vô, hữu thất chi dụng.

Cố hữu chi dĩ vi lợi, vô chi dĩ vi dụng.

Luận Bàn:
- Tâm người cũng phải trống bên trong mới dùng được. Đây cũng rất giống với tâm rỗng lặng của nhà Phật, và đổ sạch tách trà của Thiền Tông.

Tâm rỗng lặng là tâm không có vướng mắc, thành kiến, tham sân si, xung động…
(Tuy vậy, sự khác biệt này giữa Phật và Lão là một khác biệt lớn trong thái độ tư duy.

- Lão tử thì làm cho tâm trống rỗng để hợp với Đạo tự nhiên, vì “Đạo thì trống không”. Đạo là cái “tự nhiên” của trời đất, và tâm ta trống rỗng để ta phù hợp với thế giới tự nhiên.

- Phật triết thì: tâm ta quản lý thế giới của ta. Tâm ta trống rỗng tĩnh lặng để thế giới của ta thành tĩnh lặng. Tâm ta làm chủ thế giới của ta. Phật triết rất tích cực trong tư duy. Ta là chủ).

*Vấn Đạo: Thuận theo tự nhiên hay làm chủ tự nhiên? Thế nào mới là đúng?
Cái làm chủ tự nhiên kia có ai chắc chắn là không phải là một phần của tự nhiên tạo trong vạn vật . khả năng làm chủ thân tâm trải qua luyện tập mới có thì là những điều cao sâu . có gì mà tự nhiên lại có đâu. Mông lung thật bác ạ.
 
Vô Dụng

, 共 , 當 , 有 用 .

, 當 , 有 .

, 當 , 有 用 .

, 無 用 .

Dịch Hán Việt


Tam thập phúc, cộng nhất cốc, đương kì vô, hữu xa chi dụng.

Duyên thực dĩ vi khí, đương kì vô, hữu khí chi dụng.

Tạc hộ dũ dĩ vi thất, đương kì vô, hữu thất chi dụng.

Cố hữu chi dĩ vi lợi, vô chi dĩ vi dụng.

Luận Bàn:
- Tâm người cũng phải trống bên trong mới dùng được. Đây cũng rất giống với tâm rỗng lặng của nhà Phật, và đổ sạch tách trà của Thiền Tông.

Tâm rỗng lặng là tâm không có vướng mắc, thành kiến, tham sân si, xung động…
(Tuy vậy, sự khác biệt này giữa Phật và Lão là một khác biệt lớn trong thái độ tư duy.

- Lão tử thì làm cho tâm trống rỗng để hợp với Đạo tự nhiên, vì “Đạo thì trống không”. Đạo là cái “tự nhiên” của trời đất, và tâm ta trống rỗng để ta phù hợp với thế giới tự nhiên.

- Phật triết thì: tâm ta quản lý thế giới của ta. Tâm ta trống rỗng tĩnh lặng để thế giới của ta thành tĩnh lặng. Tâm ta làm chủ thế giới của ta. Phật triết rất tích cực trong tư duy. Ta là chủ).

*Vấn Đạo: Thuận theo tự nhiên hay làm chủ tự nhiên? Thế nào mới là đúng?
Hay.
 
Vô Dụng

, 共 , 當 , 有 用 .

, 當 , 有 .

, 當 , 有 用 .

, 無 用 .

Dịch Hán Việt


Tam thập phúc, cộng nhất cốc, đương kì vô, hữu xa chi dụng.

Duyên thực dĩ vi khí, đương kì vô, hữu khí chi dụng.

Tạc hộ dũ dĩ vi thất, đương kì vô, hữu thất chi dụng.

Cố hữu chi dĩ vi lợi, vô chi dĩ vi dụng.

Luận Bàn:
- Tâm người cũng phải trống bên trong mới dùng được. Đây cũng rất giống với tâm rỗng lặng của nhà Phật, và đổ sạch tách trà của Thiền Tông.

Tâm rỗng lặng là tâm không có vướng mắc, thành kiến, tham sân si, xung động…
(Tuy vậy, sự khác biệt này giữa Phật và Lão là một khác biệt lớn trong thái độ tư duy.

- Lão tử thì làm cho tâm trống rỗng để hợp với Đạo tự nhiên, vì “Đạo thì trống không”. Đạo là cái “tự nhiên” của trời đất, và tâm ta trống rỗng để ta phù hợp với thế giới tự nhiên.

- Phật triết thì: tâm ta quản lý thế giới của ta. Tâm ta trống rỗng tĩnh lặng để thế giới của ta thành tĩnh lặng. Tâm ta làm chủ thế giới của ta. Phật triết rất tích cực trong tư duy. Ta là chủ).

*Vấn Đạo: Thuận theo tự nhiên hay làm chủ tự nhiên? Thế nào mới là đúng?
Em chọn làm bạn thân với tự nhiên! Ta vs tâm ta là bạn thân.kkk
 
Ðại đạo vốn không lặng, bao la mà thâm diệu, không thể lấy tâm mà hỏi, không thể lấy lời mà giải được.

- Cái gì gọi là tâm? Thế nào là an tâm?
- Không cần phải lập ra tâm để mà cố cho được an, thế gọi là an vậy.
- Nếu không có tâm , lấy gì học Ðạo?
- Ðạo vượt ra ngoài sự suy nghĩ của tâm, cần gì phải lấy tâm để tìm đạo?
- Nếu không lấy tâm suy nghĩ, vậy lấy gì để suy nghĩ?
- Có suy nghĩ tức là có tâm, có tâm tức không phải Ðạo. Không suy nghĩ là không tâm, không tâm mới thực là Ðạo (chân đạo).
- Mọi chúng sanh thực đều có tâm chăng?
- Nếu chúng sanh đều có tâm thực, tất sẽ điên đảo. Bởi từ chỗ không tâm mà lập ra tâm nên mới sinh ra vọng tưởng.
- Vô tâm có gì chăng?
- Vô tâm là không rỗng, không rỗng là thiên chân (chân lý sẵn có), thiên chân tức là đại đạo.
- Vọng tưởng chúng sinh có gì diệt được chăng?
- Nếu thấy vọng tưởng lại muốn diệt vọng tưởng thì không xa vọng tưởng được.
- Nếu không diệt vọng tưởng thì có hợp đạo lý không?
- Nói hợp với không hợp đã là không xa lìa vọng tưởng được rồi.
- Vậy phải làm gì?
- Chẳng làm gì cả.
Tham khảo - sưu tầm
 
Ðại đạo vốn không lặng, bao la mà thâm diệu, không thể lấy tâm mà hỏi, không thể lấy lời mà giải được.

- Cái gì gọi là tâm? Thế nào là an tâm?
- Không cần phải lập ra tâm để mà cố cho được an, thế gọi là an vậy.
- Nếu không có tâm , lấy gì học Ðạo?
- Ðạo vượt ra ngoài sự suy nghĩ của tâm, cần gì phải lấy tâm để tìm đạo?
- Nếu không lấy tâm suy nghĩ, vậy lấy gì để suy nghĩ?
- Có suy nghĩ tức là có tâm, có tâm tức không phải Ðạo. Không suy nghĩ là không tâm, không tâm mới thực là Ðạo (chân đạo).
- Mọi chúng sanh thực đều có tâm chăng?
- Nếu chúng sanh đều có tâm thực, tất sẽ điên đảo. Bởi từ chỗ không tâm mà lập ra tâm nên mới sinh ra vọng tưởng.
- Vô tâm có gì chăng?
- Vô tâm là không rỗng, không rỗng là thiên chân (chân lý sẵn có), thiên chân tức là đại đạo.
- Vọng tưởng chúng sinh có gì diệt được chăng?
- Nếu thấy vọng tưởng lại muốn diệt vọng tưởng thì không xa vọng tưởng được.
- Nếu không diệt vọng tưởng thì có hợp đạo lý không?
- Nói hợp với không hợp đã là không xa lìa vọng tưởng được rồi.
- Vậy phải làm gì?
- Chẳng làm gì cả.
Tham khảo - sưu tầm
Đọc cả bài xong, cứ tưởng em ngộ Đạo rồi, đến câu cuối. Tham khảo - sưu tầm :))
 
Kim Đan Luyện Khí - Thượng - Trung - Hạ

Đạo gia chú trọng đến các khoảng không. Theo đạo gia thì có ba khoảng không quan trọng nhất trong con người, mà họ thường gọi là Thiên cốc, Ứng cốc, Linh cốc.

1. Thiên cốc天 谷 hay Thượng đan điền 上 丹 田 hay Huyền quan khiếu 玄 關 竅 ở Nê hoàn cung 泥 丸 宮 hay Não thất ba.

2. Ứng cốc應 谷 hay Giáng cung 絳 宮 hay Trung đan điền 中 丹 田 ở xoang giữa ngực gần tim.

3. Linh cốc靈 谷 hay Khí hải 氣 海 hay Hạ đan điền 下 丹 田 xoang bụng dưới rốn.

3 bài tập nâng cao là để tập trung phát triển 3 nơi này. Bây giờ mới tiết lộ, xin đừng tức giận :))

Hán văn:

谷 神 不 死 是 謂 玄 牝. 玄 牝 之 門, 是 謂 天 地 根. 綿 綿 若 存. 用 之 不 勤.

Phiên âm:
1. Cốc thần bất tử thị vị Huyền tẫn.
2. Huyền tẫn chi môn thị vị thiên địa căn.
3. Miên miên nhược tồn. Dụng chi bất cần.
Dịch:
1. Cốc thần bất tử, đó là Huyền tẫn.
2. Cửa Huyền tẫn chính là gốc rễ trời đất.
3. Miên miên trường tồn, dùng không bao giờ hết.

Sách Thông thiên bí thư 通 天 秘 書 nói về Huyền tẫn, như sau:

- Thái hư chi cốc 太 虛 之 谷
- Tạo hóa chi nguyên 造 化 之 源
- Hỗn độn chi căn 混 沌 之 根
- Thái cực chi đế 太 極 之 蒂
- Hư vô chi hệ 虛 無 之 系
- Qui căn khiếu 歸 根 竅
- Phục mệnh quan 復 命 關
- Mậu kỷ môn 戊 己 門
- Hoàng trung cung 黃 中 宮
- Đan nguyên phủ 丹 元 府
- Chân nhất xứ 真 一 處
- Huỳnh bà xá 黃 婆 舍
- Chu sa đỉnh 朱 砂 鼎

*Vấn Đạo: Miên miên nhược tồn ???
- Sức lực của con người có giới hạn, làm sao có thể “miên miên nhược tồn”?
- Trời không mưa quá 7 ngày
- Đất không động quá 7 giờ
Trời đất còn không thể “miên miên nhược tồn”, làm ngược lại chẳng phải là “nghịch Thiên”?
@curtis @Bigcup @Tu Sĩ Từ không ai hiểu bài này ah? Không thấy có ý kiến gì nhỉ?
 
@curtis @Bigcup @Tu Sĩ Từ không ai hiểu bài này ah? Không thấy có ý kiến gì nhỉ?
Vấn Đạo: Miên miên nhược tồn ???
- Sức lực của con người có giới hạn, làm sao có thể “miên miên nhược tồn”?. Em thấy vậy mới phải cần luyện tập liên tục đều đặn để kéo dài và nâng cao tuổi thọ hoặc lưu trữ kiến thức vào linh hồn hay giữ linh hồn cho có cơ hội tu hành liên tục. và các thuật pháp để có thể vượt qua ngưỡng sinh tử.

Trời đất còn không thể “miên miên nhược tồn”, làm ngược lại chẳng phải là “nghịch Thiên”?.. Vượt qua được cái ngưỡng cửa trời đất còn không qua được thì mới thoát ra được khỏi trời đất cõi trần mà tiến lên tầng trời khác để tiếp cận gần hơn với Đạo. Em nghĩ cạn như vậy không biết có đúng được tí nào không nữa. Bác ạ.
 
Sửa lần cuối:
@curtis @Bigcup @Tu Sĩ Từ không ai hiểu bài này ah? Không thấy có ý kiến gì nhỉ?
E thì ko thấy đấy là nghịch thiên, Mặt trăng, mặt trời vẫn thay phiên nhau chiếu sáng hàng ngày, miên miên nhược tồn đấy thôi. Dương mạnh thì âm sinh, âm mạnh thì dương sinh, chết là khởi đầu của sống, sống là khởi đầu của chết, miên miên nhược tồn.
 
theo tôi biết thì diệt dục ko phải là mục đích đạo Phật. Thần thông cũng không phải mục đích. Đạo Phật càng mang ra bàn thì càng khó vào
 
thay vì cố hiểu 4 tầng thiền hay phi tưởng phi phi tưởng thì ngồi xuống và quan sát hơi thở quan sát thân tâm…. Mấy vụ này đâu phải ngồi hỏi han hay giải thích. Tu Phật vốn là đơn giản, đường đi đã có sao còn bối rối. Mang duy thức học với lại đại thừa mà bàn mà hỏi làm gì cho khổ.
 
Ba bài luyện tập này hình như cũng tăng khoảng trống nâng cao sức chứa hoặc tăng khoảng trống để rút ngắn thời gian phản ứng lại hay sao ấy bác. Em cảm nhận được là như vậy.
Con người vốn chẳng thể nghịch thiên,nên không nên cưỡng cầu thân xác vật lý,phải luyện tập và thuận theo Đạo trời thì mới có thể đột phá ra khỏi giới hạn của luân hồi
E thì ko thấy đấy là nghịch thiên, Mặt trăng, mặt trời vẫn thay phiên nhau chiếu sáng hàng ngày, miên miên nhược tồn đấy thôi. Dương mạnh thì âm sinh, âm mạnh thì dương sinh, chết là khởi đầu của sống, sống là khởi đầu của chết, miên miên nhược tồn.
Chương sáu này thực ra rất giản dị; đại ý rằng: Đạo hay Cốc thần trường sinh bất tử đó là cánh cửa Huyền môn 乾 (Huyền 玄) khôn 坤 (tẫn 牝) đó là gốc gác, căn cơ của đất trời. Đó là một nguồn sinh năng lượng vô cùng vô tận, dùng mãi chẳng hề vơi.

Chương này được các Đạo gia đặc biệt khai thác để áp dụng vào phương pháp tu thân, luyện đơn, cầu đạo, đi tìm trường sinh bất tử.

Chính vì vậy, 3 bài tập nâng cao được hình thành từ ý nghĩa này và mục đích chính là để phát triển Thiên cốc, Ứng cốc và Linh cốc, 3 nguồn sinh năng lượng cho Đạo gia.
 
theo tôi biết thì diệt dục ko phải là mục đích đạo Phật. Thần thông cũng không phải mục đích. Đạo Phật càng mang ra bàn thì càng khó vào
thay vì cố hiểu 4 tầng thiền hay phi tưởng phi phi tưởng thì ngồi xuống và quan sát hơi thở quan sát thân tâm…. Mấy vụ này đâu phải ngồi hỏi han hay giải thích. Tu Phật vốn là đơn giản, đường đi đã có sao còn bối rối. Mang duy thức học với lại đại thừa mà bàn mà hỏi làm gì cho khổ.
“Diệt Dục” thì đồng ý không phải là mục đích, đấy là một trong những hành động để đạt được mục đích cuối cùng.

Vậy theo bạn, việc thực hành Đạo Phật cụ thể là thực hành việc gì? Mục đích để làm gì? Nếu không phân tích làm sao bạn biết là bạn đang thực hành đúng?

Thêm nữa nhé, bạn nói là “ngồi xuống, quan sát thân tâm, vậy là quan sát cái gì? Tâm trống rỗng thì có cái gì để quan sát?
 
“Diệt Dục” thì đồng ý không phải là mục đích, đấy là một trong những hành động để đạt được mục đích cuối cùng.

Vậy theo bạn, việc thực hành Đạo Phật cụ thể là thực hành việc gì? Mục đích để làm gì? Nếu không phân tích làm sao bạn biết là bạn đang thực hành đúng?

Thêm nữa nhé, bạn nói là “ngồi xuống, quan sát thân tâm, vậy là quan sát cái gì? Tâm trống rỗng thì có cái gì để quan sát?

Chuyện đến với Phật với mục đích gì nhiều khi rất buồn cười, có nhiều loại người và có nhiều mục đích khác nhau; chứ không đơn giản là muốn diệt khổ hay là muốn tìm sự giác ngộ. Cái này ngay thời Phật còn sống cũng đã nói, ví dụ có người đến chỉ vì lánh đời hay vì kiếm miếng ăn.
Đạo Phật giờ mọi người hay nói có muôn vạn pháp môn, mỗi pháp môn lại có kiểu thực hành khác nhau, nghe ra thì thực sự rối rắm. Nhiều khi bói toán người ta cũng nói nó pháp môn hướng Phật. Người ta còn nói dùng bói toán, hay bùa phép, hay thần thông, hay gì đó để có thể lôi quấn và hướng những người còn u mê hay còn sơ cơ và từ đó hướng dần đến chính pháp. Việc này nguyên thủy ngày xưa Đức Phật hiện sinh cấm. Vì ngài không muốn người ta đến với đạo Phật chỉ vì mục đích đắc thần thông, hay gì gì đó mà quên đi cái giáo pháp và mục đích chân chính giáo lý của ngài.

Thế nên thực hành đạo Phật tùy căn cơ và duyên nghiệp của từng người mà làm. Có người ở nhà ở chợ thì tu nhà tu chợ; có người thì lên non xanh núi thẳm. Có người chỉ là sửa mình mỗi ngày tốt hơn. Người căn cơ tốt hơn thì có những pháp môn "trí tuệ" hơn một chút ví dụ như thực hành thiền.....

Thời nay nói như đạo Phật là thời kì mạt pháp; càng ngày các Phật tử càng đi xa hay là xa rời giáo lý chân chính. Việc này thực sự là bất hạnh cho những người sơ cơ, không biết đâu mà lần. Đến kẻ trí còn bị rối ren, nghi ngờ và bất lực. Nên, tìm được việc mà nói thực hành đúng, hay tu đúng với Phật pháp, tưởng dễ mà không dễ. Nói thì mê tín, nhưng tìm được đường đi đúng lại do cái tâm cầu và phước nghiệp của mỗi người.

Chỉ cho nhau tu đơn giản thì có vẻ dễ, còn bước vào đường chân tu cầu giải thoát lại vô cùng khó.

Tôi không phải là người đủ tư cách để chỉ đường, hay nhận xét về mấy cái việc này. Nhưng với nhận thức của tôi về đạo Phật và tu Phật nó là thực hành, là động từ chứ không phải là bàn luận sâu sắc và cố gắng mô tả vì nó thực sự không mang lại lợi ích thực sự nào.

Bác CuccuVn không biết bác theo đường nào, nhưng đường nào cũng là quý vì bước vào đường tu hay đường của các vị hành giả đã là chọn riêng một đường xuất thế; chứ không còn trầm luân khổ ải như muôn vạn chúng sinh, ít nhất là trong nhận thức.

Cầu chúc cho các bác hạnh phúc thực sự, an lạc thực sự và đặc biệt chúc cho các bác bước vào đường tu gặp được pháp môn đúng, chính pháp.
 
Top