Ai tự đặt câu hỏi này chắc hẳn cũng đang nghi ngờ về chính bản thân mình, về những cảm súc xâu xắc bị lẩn khuất sau nhiều lớp lang của tâm hồn. Nghe thế có vẻ sến vkl, titoe chỉ sổ ra 1 định nghĩa đơn giản: "Hoài nghi là cách lý trí tự vấn, tự điều tra xem xét, 1 kỹ năng cơ bản để sống sót, sinh tồn, thích nghi trong cuộc sống."
Titoe là 1 người luôn luôn hoài nghi, tôi nghi ngờ nhiều người xung quanh chính bản thân thực sự chẳng biết điều gì, muốn cái gì dù cho họ luôn miệng muốn làm 1 cái gì đó thật vkl hoàn hảo nhưng rốt cuộc lại tạo ra 1 thứ xấu xa, nhảm lol và ngớ ngẩn. Hoài nghi là 1 kỹ năng cơ bản để sống sót? Tôi cũng nghi cái câu này của mình. Nhiều người tỏ ra hoài nghi này nọ xong cuối cùng tìm chỗ êm ấm ở việc tin tưởng vào 1 cảm giác, 1 ký ức, 1 biểu tượng đã được khắc sâu... tức là bọn họ chỉ tỏ ra có vẻ "hoài nghi" cho hợp chuẩn, hợp lẽ như của lý trí nhưng họ luôn tìm kiếm sự an toàn của cảm giác phê pha. Thực tế rất nhiều người hỏi cho cố hay hoài nghi này nọ, khi bắt gặp thứ gì lung lay niềm tin của họ thì họ cãi như quỷ, dùng mọi cách mọi lý lẽ để bảo vệ cái niềm tin của mình.
Nhiều chủ đề học thuật hàn lâm thực ra chưa có câu trả lời rốt ráo, nên mở ra nhiều tranh cãi. Khổ là nơi hàn lâm tháp ngà tranh cãi thì không nói làm gì, khổ nỗi nhiều đứa chẳng có tý chút kiến thức nào vẫn nhảy vào tranh luận, bảo vệ như đúng rồi, đòi tường minh vấn đề đang tranh cãi và tất nhiên là phải tôn trọng theo cái niềm tin của nó.
Nếu vậy tại sao tôi viết ra status này? Bạn hoài nghi không? Nếu tôi nói tôi viết vì nhân dân, vì kach mệnh? Thực ra đơn giản tôi viết ra như 1 kiểu tập trung suy niệm, thiền định sau thời gian căng thẳng ở trong tù và sắp xếp suy tư của mình. Còn trông chờ các bạn phải tin vào status tôi thì có mà thuốc chuột của tôi đã ko có vị toxic khó nuốt trôi đến vậy. Nói vậy, không có nghĩa là tôi hoài nghi các bạn không thể giác ngộ, tôi muốn các bạn hoài nghi để tỉnh táo với cuộc sống vốn khó khăn và khắc nghiệt.
Vậy hoài nghi cuối cùng tốt hay xấu? Hãy nghi ngờ sự tốt xấu của hoài nghi... Vì nó khiến bạn tỉnh táo, cũng khiến bạn nhận ra nhiều thực tế khắc nghiệt khó vượt qua như cái chết, thân phận thấp bé, những huyễn tượng chẳng bao giờ có được, sự vô ngã mông lung...
Sau quá trình suy niệm, tôi nhận ra bạo lực đến từ tin tưởng và nghi ngờ. Tin và nghi không phải 2 thái cực. Mà chỉ là thao tác đơn thuần của tư duy nơi não thức. Hãy nhớ bạn là ai và tại sao bạn lại có quyền nghi ngờ hoặc tin tưởng bản thân? Chó thì phải luôn tin tưởng mình là chó chứ ko được hoài nghi mình sẽ có cuộc sống nhàn hạ êm ấm như mèo.
Titoe là 1 người luôn luôn hoài nghi, tôi nghi ngờ nhiều người xung quanh chính bản thân thực sự chẳng biết điều gì, muốn cái gì dù cho họ luôn miệng muốn làm 1 cái gì đó thật vkl hoàn hảo nhưng rốt cuộc lại tạo ra 1 thứ xấu xa, nhảm lol và ngớ ngẩn. Hoài nghi là 1 kỹ năng cơ bản để sống sót? Tôi cũng nghi cái câu này của mình. Nhiều người tỏ ra hoài nghi này nọ xong cuối cùng tìm chỗ êm ấm ở việc tin tưởng vào 1 cảm giác, 1 ký ức, 1 biểu tượng đã được khắc sâu... tức là bọn họ chỉ tỏ ra có vẻ "hoài nghi" cho hợp chuẩn, hợp lẽ như của lý trí nhưng họ luôn tìm kiếm sự an toàn của cảm giác phê pha. Thực tế rất nhiều người hỏi cho cố hay hoài nghi này nọ, khi bắt gặp thứ gì lung lay niềm tin của họ thì họ cãi như quỷ, dùng mọi cách mọi lý lẽ để bảo vệ cái niềm tin của mình.
Nhiều chủ đề học thuật hàn lâm thực ra chưa có câu trả lời rốt ráo, nên mở ra nhiều tranh cãi. Khổ là nơi hàn lâm tháp ngà tranh cãi thì không nói làm gì, khổ nỗi nhiều đứa chẳng có tý chút kiến thức nào vẫn nhảy vào tranh luận, bảo vệ như đúng rồi, đòi tường minh vấn đề đang tranh cãi và tất nhiên là phải tôn trọng theo cái niềm tin của nó.
Nếu vậy tại sao tôi viết ra status này? Bạn hoài nghi không? Nếu tôi nói tôi viết vì nhân dân, vì kach mệnh? Thực ra đơn giản tôi viết ra như 1 kiểu tập trung suy niệm, thiền định sau thời gian căng thẳng ở trong tù và sắp xếp suy tư của mình. Còn trông chờ các bạn phải tin vào status tôi thì có mà thuốc chuột của tôi đã ko có vị toxic khó nuốt trôi đến vậy. Nói vậy, không có nghĩa là tôi hoài nghi các bạn không thể giác ngộ, tôi muốn các bạn hoài nghi để tỉnh táo với cuộc sống vốn khó khăn và khắc nghiệt.
Vậy hoài nghi cuối cùng tốt hay xấu? Hãy nghi ngờ sự tốt xấu của hoài nghi... Vì nó khiến bạn tỉnh táo, cũng khiến bạn nhận ra nhiều thực tế khắc nghiệt khó vượt qua như cái chết, thân phận thấp bé, những huyễn tượng chẳng bao giờ có được, sự vô ngã mông lung...
Sau quá trình suy niệm, tôi nhận ra bạo lực đến từ tin tưởng và nghi ngờ. Tin và nghi không phải 2 thái cực. Mà chỉ là thao tác đơn thuần của tư duy nơi não thức. Hãy nhớ bạn là ai và tại sao bạn lại có quyền nghi ngờ hoặc tin tưởng bản thân? Chó thì phải luôn tin tưởng mình là chó chứ ko được hoài nghi mình sẽ có cuộc sống nhàn hạ êm ấm như mèo.