Nếu trách Zelensky ko mặc vest thì sao ko trách luôn thằng Musk đi kìa?

Kẻ có quyền có tiền mặc gì chả chuẩn
Trump gì thành tắc kè hoa lại đc khen là phóng khoáng, cởi mở ko bó buộc…
Ngoài thôi mày ạ, chính trị, ngoại giao vest nó thành văn hoá mẹ rồi. Tml hề ăn mặc quân đội đeo ra quân đội
 
Trump nó đéo viện trợ vì Ukraine đéo mang lại lợi ích gì cho nó.
Bọn mày biết năm xưa khi thái Tổ sang cầu viện stalin bị nó sỉ nhục còn kinh hơn zelen bây giờ nhiều
Mày cho dẫn chứng vụ thái tổ
 
Mày cho dẫn chứng vụ thái tổ

Khrushchev nói về quan hệ Stalin - Hồ Chí Minh​

Tôi nhớ Hồ Chí Minh đến Moscow để xin viện trợ vật chất, vũ khí và những giúp đỡ khác cho cuộc đấu tranh, chống thực dân Pháp. Stalin không tin rằng người Việt Nam có thể thắng, thế nên ông đã đối xử không tử tế với ông Hồ. Không hề có sự chân thành mà tôi hy vọng Stalin có thể bày tỏ trước một người cộng .sản như ông Hồ. Dù sao thì Stalin cũng là người lãnh đạo cộng sản thế giới. Trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, Hồ Chí Minh đã tổ chức phong trào cộng. sản ở đất nước mình và lãnh đạo dân tộc mình nổi dậy. Trong nhiều năm, ông đã lãnh đạo một cách thành công cuộc đấu tranh vì tự do của đất nước mình.Ta phải kính trọng con người này, thực sự quỳ gối trước ông trong sự biết ơn đối với đóng góp quên mình của ông cho sự nghiệp ********, mục tiêu mà ông đã dành toàn bộ sức lực và khả năng của mình.

Vào ngày thứ hai hay thứ ba sau khi ông Hồ đến, chúng tôi gặp gỡ riêng với Stalin. Thái độ của Stalin đối với ông Hồ rất công kích và bực tức. Thế nhưng có lẽ tôi không nên nói điều này, vì rằng cả tôi và những người khác đã không làm gì để thay đổi điều đó, ngoại trừ nói về nó sau đấy.

Trong một buổi gặp, ông Hồ lấy cuốn tạp chí của chúng tôi, The USSR Under Construction(Liên Xô trong thời kỳ xây dựng), ra từ chiếc cặp tài liệu của mình và xin chữ ký của Stalin. Ở Pháp tất cả mọi người đều săn lùng chữ ký, và ông Hồ chứng tỏ là đã không miễn nhiễm được thói quen này. Ông thích cái ý nghĩ khi trở về Việt Nam và đưa cho mọi người xem cuốn tạp chí với chữ ký của Stalin. Stalin phản ứng một cách thô bỉ với tính nghi ngờ vốn có của ông. Ông ta nghĩ rằng mọi người ai cũng là điệp viên hay kẻ phản bội. Ông đã ký vào cuốn tạp chí nhưng sau đó lại ra lệnh cho đội kiểm tra một nhiệm vụ: ông bảo đội kiểm tra rằng ông đã vô ý ký tên lên trang bìa của cuốn tạp chí và cuốn tạp chí này cần phải bị tịch thu lại. Đội kiểm tra vốn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, và cuốn tạp chí đã được tìm thấy. Sau này, Stalin thường đùa: “Ông ta vẫn đang tìm cuốn tạp chí, nhưng ông ấy sẽ không thể tìm ra nó”. Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra Hồ Chí Minh sẽ cảm thấy như thế nào khi ông mở chiếc va li của mình và phát hiện ra rằng cuốn tạp chí có chữ ký đáng quý của Stalin đã mất. Ông chắc phải khổ tâm lắm. Thật không phải là một cách để đối xử với một người đàn ông chân thành, một người cộng. sản chân chính như vậy. Trong một buổi nói chuyện với Hồ Chí Minh, chúng tôi đi đến quyết định công nhận nước Cộng hoà dân chủ Việt Nam. Sau này, Stalin thường nói ông lấy làm tiếc về việc này. “Chúng ta đã quá hấp tấp”, ông nói. “Nó còn quá sớm để được công nhận”. Stalin đã không tin vào khả năng chiến thắng của phong trào Hồ Chí Minh. Dù sao thì sự công nhận này cũng không thể rút lại được. Tôi còn nhớ một sự việc rất đáng thất vọng và khó chịu khác. Sau khi Hồ Chí Minh đến, Stalin bảo chúng tôi rằng Hồ Chí Minh rất muốn được công bố chuyến thăm của mình tại Moscow và muốn chính thức được đón tiếp như Chủ tịch của nước Việt Nam. Stalin đã nói với chúng tôi rằng ông đã từ chối lời đề nghị này và bảo với Hồ Chí Minh rằng: “Thời điểm thích hợp cho việc đó đã qua. Ông đã đến Moscow theo cách cải trang nên không thể có thông báo về chuyến thăm”. Do vậy, ông Hồ đã đề nghị Stalin cho ông một chiếc máy bay, chuẩn bị một buổi chào đón và ông Hồ sau đó sẽ hạ cánh và được chào đón với địa vị của người đứng đầu nhà nước. Stalin cưới phá lên: “Hãy tưởng tượng Hồ Chí Minh đã muốn gì. Tôi đã nói với ông ta: Không!”

Trong một trường hợp khác, Hồ Chí Minh yêu cầu chúng tôi gửi ký ninh (quinine) cho Việt Nam vì mọi người đang phải chịu đựng bệnh sốt rét trầm trọng. Ký ninh được coi là loại thuốc đặc hiệu nhất và chúng tôi đã bắt đầu sản xuất với số lượng lớn. Stalin chứng tỏ sự hào phóng của mình bằng cách nói: “Gửi cho ông ta nửa tấn”.Bạn có thể biến nửa tấn ký ninh là bao nhiêu không? Bán có biết nửa tấn thuốc có thể giúp được gì cho những con người, với thân thể của mình, lát con đường dẫn đến chiến thắng của mục tiêu ******** trước những kẻ xâm lược ngoại bang?.. Stalin đã không tin vào khả năng chiến thắng của Việt Nam.
 

Khrushchev nói về quan hệ Stalin - Hồ Chí Minh​

Tôi nhớ Hồ Chí Minh đến Moscow để xin viện trợ vật chất, vũ khí và những giúp đỡ khác cho cuộc đấu tranh, chống thực dân Pháp. Stalin không tin rằng người Việt Nam có thể thắng, thế nên ông đã đối xử không tử tế với ông Hồ. Không hề có sự chân thành mà tôi hy vọng Stalin có thể bày tỏ trước một người cộng .sản như ông Hồ. Dù sao thì Stalin cũng là người lãnh đạo cộng sản thế giới. Trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, Hồ Chí Minh đã tổ chức phong trào cộng. sản ở đất nước mình và lãnh đạo dân tộc mình nổi dậy. Trong nhiều năm, ông đã lãnh đạo một cách thành công cuộc đấu tranh vì tự do của đất nước mình.Ta phải kính trọng con người này, thực sự quỳ gối trước ông trong sự biết ơn đối với đóng góp quên mình của ông cho sự nghiệp ********, mục tiêu mà ông đã dành toàn bộ sức lực và khả năng của mình.

Vào ngày thứ hai hay thứ ba sau khi ông Hồ đến, chúng tôi gặp gỡ riêng với Stalin. Thái độ của Stalin đối với ông Hồ rất công kích và bực tức. Thế nhưng có lẽ tôi không nên nói điều này, vì rằng cả tôi và những người khác đã không làm gì để thay đổi điều đó, ngoại trừ nói về nó sau đấy.

Trong một buổi gặp, ông Hồ lấy cuốn tạp chí của chúng tôi, The USSR Under Construction(Liên Xô trong thời kỳ xây dựng), ra từ chiếc cặp tài liệu của mình và xin chữ ký của Stalin. Ở Pháp tất cả mọi người đều săn lùng chữ ký, và ông Hồ chứng tỏ là đã không miễn nhiễm được thói quen này. Ông thích cái ý nghĩ khi trở về Việt Nam và đưa cho mọi người xem cuốn tạp chí với chữ ký của Stalin. Stalin phản ứng một cách thô bỉ với tính nghi ngờ vốn có của ông. Ông ta nghĩ rằng mọi người ai cũng là điệp viên hay kẻ phản bội. Ông đã ký vào cuốn tạp chí nhưng sau đó lại ra lệnh cho đội kiểm tra một nhiệm vụ: ông bảo đội kiểm tra rằng ông đã vô ý ký tên lên trang bìa của cuốn tạp chí và cuốn tạp chí này cần phải bị tịch thu lại. Đội kiểm tra vốn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, và cuốn tạp chí đã được tìm thấy. Sau này, Stalin thường đùa: “Ông ta vẫn đang tìm cuốn tạp chí, nhưng ông ấy sẽ không thể tìm ra nó”. Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra Hồ Chí Minh sẽ cảm thấy như thế nào khi ông mở chiếc va li của mình và phát hiện ra rằng cuốn tạp chí có chữ ký đáng quý của Stalin đã mất. Ông chắc phải khổ tâm lắm. Thật không phải là một cách để đối xử với một người đàn ông chân thành, một người cộng. sản chân chính như vậy. Trong một buổi nói chuyện với Hồ Chí Minh, chúng tôi đi đến quyết định công nhận nước Cộng hoà dân chủ Việt Nam. Sau này, Stalin thường nói ông lấy làm tiếc về việc này. “Chúng ta đã quá hấp tấp”, ông nói. “Nó còn quá sớm để được công nhận”. Stalin đã không tin vào khả năng chiến thắng của phong trào Hồ Chí Minh. Dù sao thì sự công nhận này cũng không thể rút lại được. Tôi còn nhớ một sự việc rất đáng thất vọng và khó chịu khác. Sau khi Hồ Chí Minh đến, Stalin bảo chúng tôi rằng Hồ Chí Minh rất muốn được công bố chuyến thăm của mình tại Moscow và muốn chính thức được đón tiếp như Chủ tịch của nước Việt Nam. Stalin đã nói với chúng tôi rằng ông đã từ chối lời đề nghị này và bảo với Hồ Chí Minh rằng: “Thời điểm thích hợp cho việc đó đã qua. Ông đã đến Moscow theo cách cải trang nên không thể có thông báo về chuyến thăm”. Do vậy, ông Hồ đã đề nghị Stalin cho ông một chiếc máy bay, chuẩn bị một buổi chào đón và ông Hồ sau đó sẽ hạ cánh và được chào đón với địa vị của người đứng đầu nhà nước. Stalin cưới phá lên: “Hãy tưởng tượng Hồ Chí Minh đã muốn gì. Tôi đã nói với ông ta: Không!”

Trong một trường hợp khác, Hồ Chí Minh yêu cầu chúng tôi gửi ký ninh (quinine) cho Việt Nam vì mọi người đang phải chịu đựng bệnh sốt rét trầm trọng. Ký ninh được coi là loại thuốc đặc hiệu nhất và chúng tôi đã bắt đầu sản xuất với số lượng lớn. Stalin chứng tỏ sự hào phóng của mình bằng cách nói: “Gửi cho ông ta nửa tấn”.Bạn có thể biến nửa tấn ký ninh là bao nhiêu không? Bán có biết nửa tấn thuốc có thể giúp được gì cho những con người, với thân thể của mình, lát con đường dẫn đến chiến thắng của mục tiêu ******** trước những kẻ xâm lược ngoại bang?.. Stalin đã không tin vào khả năng chiến thắng của Việt Nam.
Nguồn này ai chứng kiến viết lại mày. Mà so sánh cũng làm lol gì
 
Nguồn này ai chứng kiến viết lại mày. Mà so sánh cũng làm lol gì
Mày có thể đối chiếu với sử cơm sườn

Ngày 16 tháng 2 năm 1950, để chào mừng “Hiệp ước hữu nghị tương trợ đồng minh Xô – Trung” vừa được ký kết. Stalin tổ chức một bữa tiệc tại điện Kremlin. Chủ khách khoảng ba, bốn chục người, trong đó có Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai, Hồ Chủ tịch đang có mặt ở Mátxcơva cũng được mời dự. Trong bữa tiệc, Bác nói với Stalin: “Thưa đồng chí Stalin, tôi xin được thỉnh thị đồng chí”. Stalin cười nói: “Sao đồng chí lại thỉnh thị tôi? Tôi là Chủ tịch Hội đồng bộ trưởng, còn đồng chí là Chủ tịch nước, chức vị cao hơn tôi, tôi phải thỉnh thị đồng chí mới đúng”. Bác nói nửa đùa nửa thật: “Các đồng chí vừa ký Hiệp ước với các đồng chí Trung Quốc. Nhân tôi đang ở đây, chúng ta cùng ký với nhau một bản Hiệp ước chứ?”. Stalin đáp: “Đồng chí sang đây là sang bí mật, làm sao có thể ký Hiệp ước với các đồng chí được”. Bác trả lời một cách hài hước: “Rất đơn giản, đồng chí cử cho một chiếc máy bay chờ tôi lượn một vòng, rồi cử người ra sân bay đón tôi rồi đưa tin lên báo công khai. Thế rồi sau đó chúng ta sẽ ký Hiệp ước với nhau”. Stalin nghe vậy không còn biết nói thế nào nữa, chỉ cười: “Sức tưởng tượng của người phương Đông các đồng chí thực phong phú”.

Gần đây, Đại tướng Võ Nguyên Giáp cho ra mắt thiên hồi ký Chiến đấu trong vòng vâytrong đó có một số trang dành cho sự kiện đáng quan tâm này. Đại tướng kể: “Qua Liên Xô, Bác gặp đồng chí Stalin. Những thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh chống phát xít vô cùng to lớn… Hơn 20 triệu người hy sinh. Nhiều thành phố trở thành đống tro tàn. Nhưng nền kinh tế của Liên Xô đã phục hồi với tốc độ nhanh chóng. Liên Xô đang tiếp tục phải đối phó với cuộc chiến tranh lạnh phương Tây, phải ra sức tăng cường quốc phòng. Trước đây Liên Xô không hiểu rõ tình hình cách mạng Việt Nam . Sau khi nghe Bác trình bày tình hình, Stalin đồng ý với đường lối chiến lược và sách lược của Đảng ta trong những năm qua. Về quân sự, Stalin khuyên ta nên chú trọng toàn bộ vùng rừng núi phía Tây, nắm được vùng này thì sẽ nắm được chủ quyền làm chủ cả nước.

Buổi tối, khi xung quanh đã yên tĩnh, Bác ngồi trầm ngâm rồi nói với chúng tôi: “Liên Xô phê bình ta chậm làm cải cách thổ địa. Đồng chí Stalin trỏ hai chiếc ghề rồi hỏi mình: “Ghế này là ghế của nông dân, ghế này là của địa chủ, người cách mạng Việt Nam ngồi ghế nào?”. Tới đây chúng ta phỉa làm cách mạng ruộng đất, Trung Quốc hứa sẽ giúp ta kinh nghiệm về phát động quần chúng tiến hành cải cách ruộng đất”.

Rồi Bác kể thêm, trong một buổi làm việc, thấy có cuộc hoạ báo Liên Xô đặt trên bàn, Bác cầm đưa Stalin, đề nghị ký một chữ làm kỷ niệm.Stalin vui vẻ ký rồi chuyển cho đồng chí Môlôtốp, Kazanôvích ngồi bên ký tiếp. Bác mang tờ báo về nhà khách. Nhưng hôm sau, không còn thấy tờ báo. Bác không bình luận gì về chuyện này.
 
M hiểu sai vấn đề hoàn cảnh rồi, nếu bình thường ỗng giao tiếp ngoại giao cư xử đúng mực lịch sự tôn trọng nước Mỹ thì Mỹ không quan tâm chuyện nhỏ đó, chứ coi lại toàn bộ buổi phỏng vấn trước báo chí toàn thiên hạ mà từ cử chỉ ánh mắt đã bộc lộ thiếu sự tôn trọng một nước đã hỗ trợ nước mình suốt 3 năm qua, nên mới bị nhắm vào chuyện ko mặc vest thôi, chứ ỗng qua mấy lần có sao đâu.
 
M hiểu sai vấn đề hoàn cảnh rồi, nếu bình thường ỗng giao tiếp ngoại giao cư xử đúng mực lịch sự tôn trọng nước Mỹ thì Mỹ không quan tâm chuyện nhỏ đó, chứ coi lại toàn bộ buổi phỏng vấn trước báo chí toàn thiên hạ mà từ cử chỉ ánh mắt đã bộc lộ thiếu sự tôn trọng một nước đã hỗ trợ nước mình suốt 3 năm qua, nên mới bị nhắm vào chuyện ko mặc vest thôi, chứ ỗng qua mấy lần có sao đâu.
Mấy lần trước là 7 đần tiếp.
Bây giờ là trump tiếp
Hai thằng cha này khác nhau rất xa
 
Mấy lần trước là 7 đần tiếp.
Bây giờ là trump tiếp
Hai thằng cha này khác nhau rất xa
Có lần gặp ở Mar la go rồi có vấn đề gì đâu, tỏ ra tôn trọng ngay từ đầu thì đã ko phải cho tất cả mất mặt vậy, mặc dù UKR còn EU nhưng bao năm EU ỷ lại vào Mỹ nên năng lực quốc phòng một chấm hỏi to đùng, có đủ năng lực hậu cần cho war3 mini ko 🤔
 
Như Zen có gì để gây áp lực với Trump mà đòi win win? Bọn Nhật, Israel...toàn thể loại húng chó cả, sang thăm Trump vẫn phải vẫy đuôi nịnh nọt. Giờ nó cắt viện trợ, cắt hỗ trợ quân sự thì mình Châu Âu gánh nổi không? Trong khi bản thân Châu Âu còn đang vật lộn với đám cực hữu thân Trump.
Thà không sang Mỹ, còn sang đấy gây thù chuốc oán với dạng tiểu nhân như Trump làm gì? Lợi ích gì cho quốc gia?
trump bắt zen từ bỏ lãnh thổ đất nước, ko được đảm bảo an ninh, còn phải đền tiền viện trợ nữa
trong khi ukraina đéo có cái gì ngoài 1 lệnh ngừng bắn đéo có giá trị =))

phải óc cứt như mày mới nghĩ zelensky sẽ đồng ý cái deal này :))))))))

bò đỏ đúng bò đỏ, ngu như chó =))
 
Thằng zen phản bội tổ tiên để đi bưng bô cho mỹ và đó cũng là sự sĩ nhục mà nó đáng được nhận

Nhưng cũng nhờ phát động chiến tranh mà nó có tiền ăn xài thoải mái

Đó cũng là 1 hành động bán nước cầu vinh
 
Thằng zen phản bội tổ tiên để đi bưng bô cho mỹ và đó cũng là sự sĩ nhục mà nó đáng được nhận

Nhưng cũng nhờ phát động chiến tranh mà nó có tiền ăn xài thoải mái

Đó cũng là 1 hành động bán nước cầu vinh
Ý mày là zelensky phải hai tay dâng lãnh thổ cho Nga mới đúng phải không nhỉ?
 
Ý mày là zelensky phải hai tay dâng lãnh thổ cho Nga mới đúng phải không nhỉ?
Các đời trước đó thiếu mẹ gì lãnh đạo thân Nga, người dân âm no ổn định

Nghe theo lời mị dân của tụi phương tây đưa thăng hề lên lãnh đạo , giờ thì nước mất nhac tang , con mất chan, vợ mất chồng. Đất nước thì lầm than còn nato thì đéo được vào
 
trump bắt zen từ bỏ lãnh thổ đất nước, ko được đảm bảo an ninh, còn phải đền tiền viện trợ nữa
trong khi ukraina đéo có cái gì ngoài 1 lệnh ngừng bắn đéo có giá trị =))

phải óc cứt như mày mới nghĩ zelensky sẽ đồng ý cái deal này :))))))))

bò đỏ đúng bò đỏ, ngu như chó =))
"Kẻ mạnh làm bất cứ những gì mình có thể, còn kẻ yếu thì phải chấp nhận những gì họ phải chấp nhận" (Thucydides). Nhà trắng bây giờ thuộc về Trump, không còn của Biden, với Trump chỉ có lợi ích, những lý tưởng tự do, dân chủ nó không có ý nghĩa. Chưa kể Zelensky phạm sai lầm khi chọn phe Dân chủ ngay trước bầu cử Mỹ, phe Cộng Hòa cay mắt từ vụ tới Pennsylvania tuyên truyền.

Tất nhiên, Zelensky có quyền từ chối thỏa thuận với Mỹ, nhưng ngược lại Mỹ cũng có quyền dừng viện trợ, nó chính xác là những gì đang & sẽ diễn ra.
 
Ves cc, đấy là bộ áo thời chiến, ok. Đéo muốn giúp nên hỏi vậy thôi
 
Mút mặc silip tụi trumpet nó cũng bưng bô thôi...vai mang túi bạc kè kè ăn nói xảm lol cũng có thằng tin
Quan trọng là cả cái thế giới này đéo có thằng nào làm ra đc cái “túi bạc” to bằng nó một cách đường đường chính chính. Thế nên nó mà “ăn nói xàm Lồn” thì mày là cái máu lồn gì vậy hả thằng đần?
 
Mày có thể đối chiếu với sử cơm sườn

Ngày 16 tháng 2 năm 1950, để chào mừng “Hiệp ước hữu nghị tương trợ đồng minh Xô – Trung” vừa được ký kết. Stalin tổ chức một bữa tiệc tại điện Kremlin. Chủ khách khoảng ba, bốn chục người, trong đó có Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai, Hồ Chủ tịch đang có mặt ở Mátxcơva cũng được mời dự. Trong bữa tiệc, Bác nói với Stalin: “Thưa đồng chí Stalin, tôi xin được thỉnh thị đồng chí”. Stalin cười nói: “Sao đồng chí lại thỉnh thị tôi? Tôi là Chủ tịch Hội đồng bộ trưởng, còn đồng chí là Chủ tịch nước, chức vị cao hơn tôi, tôi phải thỉnh thị đồng chí mới đúng”. Bác nói nửa đùa nửa thật: “Các đồng chí vừa ký Hiệp ước với các đồng chí Trung Quốc. Nhân tôi đang ở đây, chúng ta cùng ký với nhau một bản Hiệp ước chứ?”. Stalin đáp: “Đồng chí sang đây là sang bí mật, làm sao có thể ký Hiệp ước với các đồng chí được”. Bác trả lời một cách hài hước: “Rất đơn giản, đồng chí cử cho một chiếc máy bay chờ tôi lượn một vòng, rồi cử người ra sân bay đón tôi rồi đưa tin lên báo công khai. Thế rồi sau đó chúng ta sẽ ký Hiệp ước với nhau”. Stalin nghe vậy không còn biết nói thế nào nữa, chỉ cười: “Sức tưởng tượng của người phương Đông các đồng chí thực phong phú”.

Gần đây, Đại tướng Võ Nguyên Giáp cho ra mắt thiên hồi ký Chiến đấu trong vòng vâytrong đó có một số trang dành cho sự kiện đáng quan tâm này. Đại tướng kể: “Qua Liên Xô, Bác gặp đồng chí Stalin. Những thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh chống phát xít vô cùng to lớn… Hơn 20 triệu người hy sinh. Nhiều thành phố trở thành đống tro tàn. Nhưng nền kinh tế của Liên Xô đã phục hồi với tốc độ nhanh chóng. Liên Xô đang tiếp tục phải đối phó với cuộc chiến tranh lạnh phương Tây, phải ra sức tăng cường quốc phòng. Trước đây Liên Xô không hiểu rõ tình hình cách mạng Việt Nam . Sau khi nghe Bác trình bày tình hình, Stalin đồng ý với đường lối chiến lược và sách lược của Đảng ta trong những năm qua. Về quân sự, Stalin khuyên ta nên chú trọng toàn bộ vùng rừng núi phía Tây, nắm được vùng này thì sẽ nắm được chủ quyền làm chủ cả nước.

Buổi tối, khi xung quanh đã yên tĩnh, Bác ngồi trầm ngâm rồi nói với chúng tôi: “Liên Xô phê bình ta chậm làm cải cách thổ địa. Đồng chí Stalin trỏ hai chiếc ghề rồi hỏi mình: “Ghế này là ghế của nông dân, ghế này là của địa chủ, người cách mạng Việt Nam ngồi ghế nào?”. Tới đây chúng ta phỉa làm cách mạng ruộng đất, Trung Quốc hứa sẽ giúp ta kinh nghiệm về phát động quần chúng tiến hành cải cách ruộng đất”.

Rồi Bác kể thêm, trong một buổi làm việc, thấy có cuộc hoạ báo Liên Xô đặt trên bàn, Bác cầm đưa Stalin, đề nghị ký một chữ làm kỷ niệm.Stalin vui vẻ ký rồi chuyển cho đồng chí Môlôtốp, Kazanôvích ngồi bên ký tiếp. Bác mang tờ báo về nhà khách. Nhưng hôm sau, không còn thấy tờ báo. Bác không bình luận gì về chuyện này.
Uh hay. Nhưng tóm lại mày thích tml tổng hề đúng ko
 
"Kẻ mạnh làm bất cứ những gì mình có thể, còn kẻ yếu thì phải chấp nhận những gì họ phải chấp nhận" (Thucydides). Nhà trắng bây giờ thuộc về Trump, không còn của Biden, với Trump chỉ có lợi ích, những lý tưởng tự do, dân chủ nó không có ý nghĩa. Chưa kể Zelensky phạm sai lầm khi chọn phe Dân chủ ngay trước bầu cử Mỹ, phe Cộng Hòa cay mắt từ vụ tới Pennsylvania tuyên truyền.

Tất nhiên, Zelensky có quyền từ chối thỏa thuận với Mỹ, nhưng ngược lại Mỹ cũng có quyền dừng viện trợ, nó chính xác là những gì đang & sẽ diễn ra.
Trump phải có nghĩa vụ thuyết phục được lưỡng viện Mỹ thuyết phục tòa án hiến pháp và thuyết phục được nhân dân Mỹ ủng hộ ông ta.
Không phải ông ấy thích làm gì thì làm
 
Các đời trước đó thiếu mẹ gì lãnh đạo thân Nga, người dân âm no ổn định

Nghe theo lời mị dân của tụi phương tây đưa thăng hề lên lãnh đạo , giờ thì nước mất nhac tang , con mất chan, vợ mất chồng. Đất nước thì lầm than còn nato thì đéo được vào
Ờ thân nga dân ổn định rồi mai mốt Nga nó vui tính nó chỉ vùng lãnh thổ này là của tao thế là hai tay dâng cho nó à.
Giống Việt Nam mai mốt Tập Cận Bình chỉ Trường Sa bảo đây là quần đảo Tây sa của tao thì phải hai tay dâng cho nó à?
 
Trump phải có nghĩa vụ thuyết phục được lưỡng viện Mỹ thuyết phục tòa án hiến pháp và thuyết phục được nhân dân Mỹ ủng hộ ông ta.
Không phải ông ấy thích làm gì thì làm
Đâu phải qua 1 đêm Trump đột ngột trở nên pro Ngú đâu mày? Nó pro Putin từ nhiệm kỳ 1, nó dọa cắt hỗ trợ Ukraine từ lúc tranh cử...Giờ nó chỉ làm những gì nó đã nói thôi. Người Mỹ, đã lựa chọn chính sách của Trump, bỏ rơi Ukraine, co mình về 1 góc, phát động chiến tranh thương mại trên toàn cầu qua lá phiếu (thắng ghế tổng thống lẫn lưỡng viện), nên giờ thế giới & cả người Mỹ phải chấp nhận điều đó.
Tao k thích Trump, nhưng thế giới này nó đã thay đổi so với 3 năm đầu khi Nga xâm lược Ukraine. Người Ukraine, cả người Ả Rập phải học sống trong 1 thế giới mà nước Mỹ nó đứng về phía kẻ mạnh & sẵn sàng hy sinh lợi ích của họ.
 
Zelen chiến đấu để bảo vệ độc lập của đất nước Ukraine.
Đó là điều bất cứ ai cũng ủng hộ cả
Tao đéo ủng hộ. Với tao Xe là thằng ngu, đéo khôn ngoan để chiến tranh. Vào nato ăn đòn là đúng.
 

Có thể bạn quan tâm

Top