Quên Trịnh Công Sơn đi, đây mới là nhạc sĩ Việt Nam vĩ đại nhất

Ông này có chùm bài nhạc buồi,dái,lồn, địt nhau.. hay lắm. Có bài "nhìn lồn" mới hài, bọn trẻ con đi soi trộm ng ta đái, nhìn lồn các kiểu, cuối bài hát thì các ông tướng mới phát hiện ra là nhìn lồn của mẹ thằng bạn

Lồn non lồn non hay lớn con mập mạp
Lồn mềm Lồn tròn hoặc lồn móm mém
Mọi Lồn mình đều vui xem
Một hôm một hôm đang đứng chơi thằng bạn chạy về
Trình làng ngoài cầu có cái Lồn vàng cả làng ra coi = ))))
 
Đúng rồi, Thái Thảo vợ đúng ngoan, chồng lang chạ ở ngoài, biết đường về là được.
Con cái thành danh, hiếu thuận với bố, chẳng đứa nào phản.
Cả đời thành đạt, có tiếng ở Tây lẫn ta.
T chỉ đéo thích là ông cuối đời về Vn, người ở bên ngoài này nói là ông về để có thể hưởng thụ con gái trẻ để tăng tuổi đời đấy tml
Vụ Thái Thảo loạn luân với Duy Cường, rồi Duy Quang mèo mỡ với Thái Hằng, mẹ ruột nữa
gia môn yên ấm ghê
 
Đúng rồi, Thái Hằng vợ đúng ngoan, chồng lang chạ ở ngoài, biết đường về là được.
Con cái thành danh, hiếu thuận với bố, chẳng đứa nào phản.
Cả đời thành đạt, có tiếng ở Tây lẫn ta.
T chỉ đéo thích là ông cuối đời về Vn, người ở bên ngoài này nói là ông về để có thể hưởng thụ con gái trẻ để tăng tuổi đời đấy tml
Thằng này nó bịa nên tao nói quá lên để troll
??? thông tin vớ va vớ vẩn đâu vậy bạn? nhét chữ vào miệng người chết à?
Nói xàm ba láp Duy cường vs gia đình kiện cho rồi gào lên khóc ha.
 

Xem hết clip. Ông ấy nói như thế bảo sao mà báo chí bây giờ ko buff như Trịnh, bị chính quyền ghét quá mà
Thêm nữa, Phạm Duy trên mâm Văn Cao vì kho tàng đồ sộ hơn.
Tao thấy Văn Cao cũng giỏi, nhưng t ko cảm được Văn Cao
Tao nghĩ là do chính quyền dựng lên một tượng đài số 1 là VC để làm đối trọng với người bạn thân Phạm Duy thôi.

Trịnh Lồn được CS nâng tầm, chứ tuổi đéo gì chung vai với cỡ Phạm Duy Văn Cao Lữ Liên các kiểu.

Cá nhân thằng Trịnh mặt Lồn, đéo biết phải fuckboy hay không? Chứ đéo đáng mặt đàn ông. Trách nhiệm thì trốn tránh, tình cảm có cũng đéo dám thẳng thắn bày tỏ. Sống ở ngày nay thì chính xác là thằng pussy simp, thêm nghèo nữa thì combo xamlit có đủ.
 
Trịnh lồn được CS nâng tầm, chứ tuổi đéo gì chung vai với cỡ Phạm Duy Văn Cao Lữ Liên các kiểu.

Cá nhân thằng Trịnh mặt lồn, đéo biết phải fuckboy hay không? Chứ đéo đáng mặt đàn ông. Trách nhiệm thì trốn tránh, tình cảm có cũng đéo dám thẳng thắn bày tỏ. Sống ở ngày nay thì chính xác là thằng pussy simp, thêm nghèo nữa thì combo xamlit có đủ.
Trịnh cùng với đám phản chiến nửa mùa Phật giáo kiểu Trí Quang sau năm 75 bị Cơm Sườn rọ mõm bắt câm hết
Trịnh cũng có mấy bài bị cấm hát
 
Tao chỉ kể một vụ kinh thiên, động địa rất bẩn tưởi của thằng cha già lựu đạn nầy cho mầy nghe và mầy tự đánh giá.

Nếu mầy hay nghe dòng nhạc nầy chắc cũng biết qua cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương.
Và vợ của ông ấy là bà Khánh Ngọc. Nhưng ông ấy đã bị con điếm kia lừa dối, phản bội niềm tin.
Và không ai khác, chính idol của mầy (PD) là anh rể của nhạc sĩ PĐC đã vụng trộm với vợ của em vợ mình.

Chuyện nầy đã làm giới báo chí Saigon những năm 60 tốn rất nhiều giấy mực.

Một đêm xui cho đôi tình nhân này, cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương và một vài người trong gia đình đã bám theo chiếc xe Studebaker chở Phạm Duy - Khánh Ngọc trên đường đi Nhà Bè. Do không kiềm chế được cảm xúc nên cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương đã cho chiếc xe Traction chặn đầu xe của cố nhạc sĩ Phạm Duy lại. Hiện trạng chỉ như thế chứ chưa kịp đi đến giai đoạn “nụ hôn ao ước” hay trong phòng tối sờ soạng. Cũng cần biết là thời chính quyền Ngô Đình Diệm chuyện thuần phong mỹ tục rất là gắt gao. Sau đó cả hai ra tòa và Khánh Ngọc được quyền nuôi dưỡng đứa con trai.
Từ vụ án tình này, trên mặt báo cũng như ngôn ngữ đời thường thì hai chữ “ăn chè” được dùng để chỉ những cuộc tình vụng trộm với hàm ý châm biếm. Đắt đỏ nhất là tờ “Nhật báo Sài Gòn mới” của bà Bút Trà.

Nhà Bè thuở ấy vắng vẻ chứ chưa có nhà hàng bán cá chìa vôi và sốt đất như bây giờ. Và chắc chắn lại không có một quán bán chè hay cháo nào hết. Nhưng sau khi vụ án tình giữa cố nhạc sĩ Phạm Duy - Khánh Ngọc xảy ra thì cụm từ “ăn chè Nhà Bè” được nhắc đến nhiều.

Và sau biến cố đó.
Ca khúc "Nửa Hồn Thương Đau" được cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương sáng tác khi đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết - lúc ông quyết định quyên sinh để từ bỏ cuộc đời mang đến cho ông quá nhiều bất hạnh, tủi hờn này. Trong đau thương, gạt đi nước mắt nhìn đứa con trai đang khóc nức nở, ông tiếp tục sống tiếp và nuôi đứa con thơ dại..
"Em địt anh sướng quên đường, em địt anh đầu tiên mà không lấy tiền"
 
Buff Phạm Duy quá đà rồi. Kho tàng thì nhiều mà nhạc hay có bao nhiêu đéo đâu.
Cái đống Tục ca nghe như cức. Tao nghe thấy xàm lồn vl. Như thằng ngáo đá.
, Phạm Duy là một trong vài người đặt nền móng cho tân nhạc việt nam
nên biết trước đó nhạc việt chạy trên 5 nốt ( hò xang xê xự cống ) , rất nhiều ng đã cố đưa tiếng việt vào 7 nốt khi nhạc tây phương du nhập nhưng ko thành công, nghe ngang ngang
Phạm Duy, Văn Cao, Nguyễn Xuân Khoát là những người đầu tiên lai ghép những điệu thức để tiếng việt chạy trơn tru trên 7 nốt
trong nghệ thuật làm hay không bằng làm đầu tiên, làm cái mới chưa ai làm đc, cái tầm nó trên cả âm nhạc, phải gọi là nhà văn hoá luôn
trong những người đầu tiên đó, nhạc Phạm Duy mang tính dân tộc hơn cả, ca từ dùng chất liệu dân ca, các điệu thức vẫn phối ngũ cung vào , các điệu thức ông ấy lai ghép sẵn, sáng tác trở nên dễ dàng hơn với các thế hệ sau

 
Gu tao là những bài kiểu này:
Rừng lá thấp
Tạ từ trong đêm
Sương trắng miền quê ngoại
Qua cơn mê
Áo em chưa mặc một lần

Tao đéo thích họ Trịnh nhưng có 1 bài tao phải công nhận là hay:
Ca Dao Mẹ - Cái giai điệu "Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn" nó hoài niệm lắm
Gu mày bình dân rồi, hợp với những bài nhạc đơn giản ko có tính sáng tạo cao
 
Nghe mấy bài đó còn được hơn nghe nhạc mì ăn liền thị trường bây giờ
Tao cũng nghe , nghe đủ loại từ tiền chiến, nhạc sến , dân ca …
về giải trí thì miễn sao nghe dễ chịu là oke, ko phân biệt sang hèn , và nó xứng đáng tồn tại
nhưng về thẩm định, phê bình giá trị nghệ thuật thì phải có phân biệt ngôi thứ
nhạc thằng kia liệt kê và nhạc trịnh công sơn ko được đánh giá cao về tính sáng tạo âm nhạc, nếu mày tách lời ra nghe riêng nhạc sẽ thấy, nhạc kiểu đó ai có học nhạc cũng viết được, nó quẩn quanh điệu slow, nốt la thứ, mi thứ

nhạc trịnh và nhạc sến thành công chủ yếu nhờ ca từ


nghe Văn Cao nhận xét Trịnh

“ Tôi gọi Trịnh Công Sơn là người của thơ ca (Chantre) bởi ở Sơn, nhạc và thơ quyện vào nhau đến độ khó phân định cái nào là chính, cái nào là phụ... Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc theo cấu trúc bác học phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra“

Và Phú Quang có lần nói ko coi Trịnh Công Sơn là nhạc sĩ, mà là người viết ca khúc, nhưng là người viết ca khúc hay nhất việt nam

như vậy hai sĩ phu bắc hà thâm nho ngầm khéo léo đánh gia nhạc Trịnh ko có sự sáng tạo về nhạc thuật, đi vào lòng người chủ yếu từ ca từ , nhạc chỉ để đệm cho ca từ

tương tự nhạc sến cũng thế, có điều ca từ dân dã hơn, ít chất văn học hơn thôi
 
Nhạc tiền chiến Văn Cao sao mà khác biệt đến thế, sau năm 1945 khác rõ rệt
 
Bú dái CS tưởng dc nó tin dùng, ai dè rồi cũng vào rọ. Đáng kiếp thằng sim ml bú đít cs.
Ừa PD nhận ra bản chất chó má của Cs trước nên bài chuồn sớm, còn Văn Cao thì vẫn đu theo, nên đời sau đúng bi kịch
Trịnh thì nói làm gì nữa " ăn cơm quốc gia, thờ ma cơm sườn "
Sau như miếng giấy bị vứt đi khi ngta chùi đít xog, đụ mẹ cũng thê thảm nên Trịnh buồn đời, mượn rượu giải sầu, rất chán
 
Ừa PD nhận ra bản chất chó má của Cs trước nên bài chuồn sớm, còn Văn Cao thì vẫn đu theo, nên đời sau đúng bi kịch
Trịnh thì nói làm gì nữa " ăn cơm quốc gia, thờ ma cơm sườn "
Sau như miếng giấy bị vứt đi khi ngta chùi đít xog, đụ mẹ cũng thê thảm nên Trịnh buồn đời, mượn rượu giải sầu, rất chán
Chuyện cuả ng cũ rồi, nhưng tao rất ngứa đít khi bọn trẻ con bây giờ nâng Trịnh lên như thánh. Địt mẹ. Cái lozn gì cũng nhạc Trịnh.

Nhạc của thằng Đen vâu cũng na ná chất như kiểu Trịnh, vô định tiêu dao, nên tao cũng ác cảm với thằng vâu. Dù cho đời tư nó tới giờ có thể nói là sạch sẽ, đéo làm gì đáng ghét.
 
Top