Nghe mấy bài đó còn được hơn nghe nhạc mì ăn liền thị trường bây giờ
Tao cũng nghe , nghe đủ loại từ tiền chiến, nhạc sến , dân ca …
về giải trí thì miễn sao nghe dễ chịu là oke, ko phân biệt sang hèn , và nó xứng đáng tồn tại
nhưng về thẩm định, phê bình giá trị nghệ thuật thì phải có phân biệt ngôi thứ
nhạc thằng kia liệt kê và nhạc trịnh công sơn ko được đánh giá cao về tính sáng tạo âm nhạc, nếu mày tách lời ra nghe riêng nhạc sẽ thấy, nhạc kiểu đó ai có học nhạc cũng viết được, nó quẩn quanh điệu slow, nốt la thứ, mi thứ
nhạc trịnh và nhạc sến thành công chủ yếu nhờ ca từ
nghe Văn Cao nhận xét Trịnh
“ Tôi gọi Trịnh Công Sơn là người của thơ ca (Chantre) bởi ở Sơn, nhạc và thơ quyện vào nhau đến độ khó phân định cái nào là chính, cái nào là phụ... Trong âm nhạc của Sơn, ta không thấy dấu vết của âm nhạc theo cấu trúc bác học
phương Tây. Sơn viết hồn nhiên như thể cảm xúc nhạc thơ tự nó trào ra“
Và Phú Quang có lần nói ko coi Trịnh Công Sơn là nhạc sĩ, mà là người viết ca khúc, nhưng là người viết ca khúc hay nhất việt nam
như vậy hai sĩ phu bắc hà thâm nho ngầm khéo léo đánh gia nhạc Trịnh ko có sự sáng tạo về nhạc thuật, đi vào lòng người chủ yếu từ ca từ , nhạc chỉ để đệm cho ca từ
tương tự nhạc sến cũng thế, có điều ca từ dân dã hơn, ít chất văn học hơn thôi