mình có nhận xet ở một tiêu đề nào đó,xàm là một ao bùn, nước đục,hỏi thúi,nhưng đôi khi cũng có một vài doá hoa sen.
nay mình muốn gieo một hạt sen,mong ngày nào đó sẽ nảy mầm ,nở hoa.
lý do mình tạo ra tiêu đề này mình sẽ chia xẻ vài hôm nữa trong tiêu đề " Tâm và Thiền"
ngày còn trẻ mình rất yêu thơ, hầu hết những thi sĩ đều đọc qua, nhận thấy lớp trẻ ngày hôm nay, dầy uất ức,tuyệt vọng
mình chia xẻ bài thơ mình thích nhất lúc trẻ, dề dề chia xẻ với thế hệ mới,để các em hiểu rằng không riêng gì thế hệ các em, mà mỗi thế hệ cũng phải đối diện với những bất công, tuyệt vọng,uất ức như vậy, tác giả bài này còn trước tôi một thế hệ.
chia xẻ để thế hệ mới lớn hiểu rằng,đời là bất công như vậy, than vãn, uất ức,tuyệt vọng không thay đổi được gì, chỉ có kiên trì hướng về tương lai, dấu tranh với hoàn cảnh cá nhân thì mới có thể thay đổi được hoàn cảnh.
Hồ trường
tác giả Dương bá Trạc
Trượng phu đã không hay xé gan bẻ cột phù cương thường,
Sao lại tiêu dao bốn bể, luân lạc tha hương?
Trời Nam nghìn dặm thẳm; mây nước một màu sương.
Học không thành, công chẳng lập, Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc; trăm năm thân thế bóng tà dương.
Vỗ gươm mà hát, nghiêng bầu mà hỏi: Trời đất mang mang, ai là tri kỷ? Lại đây cùng ta cạn một hồ trường.
Hồ trường! Hồ trường! Ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước bể Đông chảy xiết sinh cuồng-lạn.
Rót về Tây phương, mưa Tây-sơn từng trận chứa chan;
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút, đá chạy cát dương.
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt, có người quá chén như điên như cuồng.
Nào ai tỉnh, nào ai say?
Chí ta ta biết lòng ta ta hay.
Nào ai tỉnh , nào ai say?
Chí ta ta biết lòng ta ta hay.
Nam nhi sự nghiệp ở hồ thỉ, hà tất cùng sầu đối cỏ cây!
mình thích nhất vì tâm trạng lúc trẻ mình cảm nhận cũng như vậy.
mong các bạn trẻ tìm được chut an ủi là cũng có rất nhiều người nhiều thế hệ cũng chia xẻ một niềm dau
ps. ông này bị +sản giết năm 1945
nay mình muốn gieo một hạt sen,mong ngày nào đó sẽ nảy mầm ,nở hoa.
lý do mình tạo ra tiêu đề này mình sẽ chia xẻ vài hôm nữa trong tiêu đề " Tâm và Thiền"
ngày còn trẻ mình rất yêu thơ, hầu hết những thi sĩ đều đọc qua, nhận thấy lớp trẻ ngày hôm nay, dầy uất ức,tuyệt vọng
mình chia xẻ bài thơ mình thích nhất lúc trẻ, dề dề chia xẻ với thế hệ mới,để các em hiểu rằng không riêng gì thế hệ các em, mà mỗi thế hệ cũng phải đối diện với những bất công, tuyệt vọng,uất ức như vậy, tác giả bài này còn trước tôi một thế hệ.
chia xẻ để thế hệ mới lớn hiểu rằng,đời là bất công như vậy, than vãn, uất ức,tuyệt vọng không thay đổi được gì, chỉ có kiên trì hướng về tương lai, dấu tranh với hoàn cảnh cá nhân thì mới có thể thay đổi được hoàn cảnh.
Hồ trường
tác giả Dương bá Trạc
Trượng phu đã không hay xé gan bẻ cột phù cương thường,
Sao lại tiêu dao bốn bể, luân lạc tha hương?
Trời Nam nghìn dặm thẳm; mây nước một màu sương.
Học không thành, công chẳng lập, Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc; trăm năm thân thế bóng tà dương.
Vỗ gươm mà hát, nghiêng bầu mà hỏi: Trời đất mang mang, ai là tri kỷ? Lại đây cùng ta cạn một hồ trường.
Hồ trường! Hồ trường! Ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước bể Đông chảy xiết sinh cuồng-lạn.
Rót về Tây phương, mưa Tây-sơn từng trận chứa chan;
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút, đá chạy cát dương.
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt, có người quá chén như điên như cuồng.
Nào ai tỉnh, nào ai say?
Chí ta ta biết lòng ta ta hay.
Nào ai tỉnh , nào ai say?
Chí ta ta biết lòng ta ta hay.
Nam nhi sự nghiệp ở hồ thỉ, hà tất cùng sầu đối cỏ cây!
mình thích nhất vì tâm trạng lúc trẻ mình cảm nhận cũng như vậy.
mong các bạn trẻ tìm được chut an ủi là cũng có rất nhiều người nhiều thế hệ cũng chia xẻ một niềm dau
ps. ông này bị +sản giết năm 1945