ko, lông lá gìMày là thánh nữ sò lông đúng ko
ko, lông lá gìMày là thánh nữ sò lông đúng ko
Thương vợ lắm, bị ấn tượngquan tâm kiểu dâm dê à
tượng con cặc, mày là thằng thích liếm Lồn phò 300kThương vợ lắm, bị ấn tượng![]()
ấn tượng bởi cái gìThương vợ lắm, bị ấn tượng![]()
Không diễn tả đượcấn tượng bởi cái gì
Vợ làm gì mà rụng răng?ngày trước khỏe mạnh vô tư và nghĩ rằng mình phải làm một điều gì đó vĩ đại
bây giờ mỗi ngày trôi qua là sự đau nhức, răng của mình bị mất vài chiếc quan trọng, trồng cái mới thì cơ thể nó cứ đào thải, sự đau nhức cứ kéo dài liên tục
tay chân cũng gánh chịu sự đau nhức từ trên mặt lan tỏa xuống, không đau tới mức hét lên nhưng nó cứ bò âm ỉ khắp cơ thể
thuốc kháng sinh uống liên tục, làm hơi thở của mình cũng có mùi cay nồng
bị máy bay không kích đánh bom liều chếtVợ làm gì mà rụng răng?
chụtbị máy bay không kích đánh bom liều chết
chắc vậyTội nói đúng còn nói to à
Anh muốn làm tình với emT bị liệt dương rồi....à khoan, t ko có dương, t là múi mít
Giọng ai mạnh thế
À, cám ơn bạn đã nghĩ tốt cho t, t cũng từng có ý định đóm vẽ mấy bức về giấc mơ của m post lên đây chơi, t thấy bọn hoạ sỹ toàn chết rồi tranh mới có giá trị, biết đâu m cũng thế.
nghe có mùi siêu thực đúng không m. gần đây t có xem mấy clip của lão Trần Lương nói về mấy trường phái hiện đại hậu hiện đại thú vị phết, mặc dù t không biết vẽ.À, cám ơn bạn đã nghĩ tốt cho t, t cũng từng có ý định đó
Nhưng thật sự, dù t tự tin về khả năng vẽ nhưng t thấy hơi bất lực khi nghĩ về việc cố mô tả giấc mơ của t
Những giấc mơ của t nó có những màu sặc cực kì khó tả, nó kiểu như...quá vĩ đại, quá kì quái, màu sắc thường pha trộn hơi nhiều, tất nhiên vẫn sẽ vẽ được thôi, nhưng phải là bằng máy, bằng tablet, chứ ko phải bằng giấy bút mà được, mà máy phải cực kì xịn chứ máy cùi cũng ko vẽ được
Để t mô tả sơ bộ 1 giấc mơ nhé, t thấy một khu phố hơi hơi quen thuộc, nhưng nó tối sầm và âm u, ko có người ở trong nhà xung quanh
T đi tới một nơi có tòa nhà mua sắm (chợ) to lớn, tòa nhà này hình vuông, theo quy hoạch ở đó
Nhưng tòa nhà này nó ko bình thường nữa, nó tối om và kiến trúc nhìn như 1 cái chùa tháp, nó cao sừng sững và cảm giác như chọc trời, có vô số tầng mà đứng ngước nhìn lên còn thấy choáng
Vào bên trong, một không khí âm u hiện ra, những cây cột bằng gỗ sơn màu đỏ, có một cánh cửa đôi to lớn, cánh cửa đó to 1 cách lạ thường, như là dành cho người khổng lồ vậy, phải dùng hết sức đẩy nó mới di chuyển, lúc đẩy cánh cửa gỗ đó khua rầm rầm như con quái vật kêu lên, nó nhích từ từ và mở dần ra.
Khi mở được cửa ra, bên trong có một luồng tối bay ra rất mạnh như bão, thổi vào mặt, tông màu của nơi đó là đỏ đỏ đen đen
Có thứ gì đó đen đúa và mạnh, bay lơ lửng, đuổi theo mình, chạy một lúc thì tỉnh mất, hơi tiếc
t thường ko tin và ko thích lắm những clip của lão này lão kia ngồi nói nói cái miệng không, vì mấy lão ấy thường xấu trai, thần sắc ko tốt, ko cho ra cái thiện gì trên khuôn mặtnghe có mùi siêu thực đúng không m. gần đây t có xem mấy clip của lão Trần Lương nói về mấy trường phái hiện đại hậu hiện đại thú vị phết, mặc dù t không biết vẽ.
Giọng ai mạnh thế
Anh muốn làm tình với em
Thằng Lồn này mâm lồn nào cũng có mặt màyEm iu ghi ngắn gọn đi![]()
Ơ thế m vẽ theo bản năng ko qua trường lớp gì à. Thế m mãi chỉ là thợ vẽ thôi ko vươn lên tầm họa sĩ được thì bán làm sao được tranh. T nghe nói meta bây giờ đang là đương đại m vẽ tranh mấy trường phái cũ chả ai xem vì nó out meta rồi. M phải bắt kịp mainstream hoặc đi trc thời đại thì tranh m mới có giá trị. Trần Lương t ko biết tranh lão thế nào nhưng kiến thức của lão về nghệ thuật chắc là nhất nhì xứ vẹm này rồi.t thường ko tin và ko thích lắm những clip của lão này lão kia ngồi nói nói cái miệng không, vì mấy lão ấy thường xấu trai, thần sắc ko tốt, ko cho ra cái thiện gì trên khuôn mặt
t rảnh nên kể thêm một giấc mơ khác nữa đây, ko biết gọi đó là siêu thực hay là gì.
giấc mơ này là t nhớ nhất vì chi tiết nhất, trong rất nhiều giấc mơ bi tráng
t mở mắt ra t thấy bầu trời xám xịt, t tự hỏi đây là đâu
t nhìn xuống chân, t thấy hóa ra t đang ngồi trên mặt biển, t đặt ra câu hỏi "ồ, tại sao mình ngồi trên mặt nước được? giữa biển khơi?". Ko đúng, thật ra là bên dưới mặt nước có thứ gì đó làm t ngồi được, và t ngồi chìm hơi mặt nước biển một chút, khoản 30cm.
thứ đó là gì? t nhìn kỹ lại, nó đen đúa và gai góc, hóa ra là một dãy sắt vụn gai góc trải dài khắp mặt biển, nghĩa là t ko thể bị chìm, t sẽ luôn nổi lềnh phềnh trên mặt nước nhờ đi trên đám gai sắt vụn đó, đám gai sắt vụn này kết nối với nhau thành một lớp phẳng trải dài, ngay trên gần mặt nước biển, nhìn xuyên qua nó t vẫn thấy bên dưới là đáy biển, tối tăm mù mịt, nhưng tại sao lại có lớp gai sắt vụn này, thôi thì, ít ra nó cũng giúp t ko bị chìm giữa biển khơi là được,t có thể đứng dậy đi được, nhưng mỗi bước chân đi là rất đau, vì gai sắt đó đâm liên tục vào chân, chảy máu.
lớp màng gai sắt vụn mặt nước biển đó thật là khủng khiếp, t ko thể đi được xa, vì nó cứ đâm vào chân, t cũng ko thể sụp người xuống chống tay, vì tay cũng sẽ bị đâm trầy xước nếu hạ hai tay xuống, xung quanh rộng mênh mông, đâu đâu cũng là lớp màng gai sắt vụn dưới mặt nước, thật là quái gở, tại sao t lại rơi vào cái chỗ kì quái này, t nhìn lại thấy bộ áo quần của mình rách nát, một cái áo đen dài dài. Nghĩ lại thì lớp màng gai sắt vụn đó ngăn t ko thể chìm, nhưng cũng ngăn t đối với việc lặn xuống nước, hay câu cá, bắt cá, gần như ko thể làm gì cả.
t nhìn xa hơn thì thấy có một ụ sắt vụn nhô lên cao, màu đen đen, và có khói bốc nhẹ ở cái ụ đó, t loạng choạng tiến gần tới cái ụ gò cao đó xem đó là gì, liệu có con người hay không
t tới gần hơn,t ngừng lại nhìn, t thấy có bóng người thật, họ khoảng 4-5 người, họ đang nướng cái gì đó và ăn, t lại loạng choạng tìm cách tới gần hơn.....t nhìn kỹ hơn thì thấy quen quen, một tên nhìn béo ú, một người nữ mập mạp, mặt mũi rất đê tiện, một người nữa ốm nhách trơ xương, và 2 người nữa ko rõ khuôn mặt, nhưng đó chắc chắn là những kẻ t ghét, những tên komikola. Họ đang ngồi ăn sung sướng...giữa cái nơi như thế này sao? Có người hình như còn mỉm cười nhìn sang phía t, dù t đang ở rất xa...
tâm trang t đang từ lạc lõng, thì bỗng trở nên tức giận, t lao tới, nhưng ko được, t lại đạp trúng 1 gai nhọn của lớp dải gai sắt dưới mặt nước biển, t khuỵu gối xuống, hai tay chụp ếch vào mặt nước biển, Bõm!! gai đâm tay chảy máu, t lại cố đứng dậy loạng choạng nhặt được một cây gậy sắt trong đống sắt vụn mênh mông đó, t lại cố tìm cách bước tới nhanh hơn, nhưng càng bước thì càng đạp nhiều gai sắt bên dưới hơn, nhưng t vẫn mặc kệ và lao tới, tới khi máu chảy quá nhiều làm t ngã sấp xuống, đứng dậy, ngã xuống rất nhiều lần trong cái đám nước biển khó di chuyển đó. Rồi t hét lên 1 tiếng thật to, "lũ KOMIKOLA, T GIẾT MÀY!!!"
hết
Ngày nghĩ nhiều đêm mơ thôi.chắc vậy
từ hôm t bị tai nạn
ngày nào cũng nằm mơ, rồi giờ t quen với điều đó luôn
mỗi ngày, đi ngủ là một thú vui, vì chắc chắn t sẽ mơ thấy gì đó