TUẦN NÀY: NHÂN VẬT KHÁCH MỜI – MINH & HỒ SƠ THỰC TẠI GÃY VỠ
(Trích từ những ghi chép của Minh – kẻ vô tình lạc bước giữa hai thế giới.)
NHẬT KÝ CỦA MỘT KẺ ĐÃ BƯỚC VÀO NƠI KHÔNG NÊN ĐI VÀO
Tao từng là một người thực tế.
Không tin vào tâm linh, không tin vào những câu chuyện hoang đường.
Tao là kiểu người nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm, chứ không phải bóng ma trong đó.
Nhưng rồi… tao đã đi vào một nơi không có trên bản đồ.
Một thực tại không dành cho tao.
Và nếu mày đang đọc những dòng này, tao chỉ muốn nói một điều:
🔥
Nếu một ngày mày thấy một con đường không đúng – ĐỪNG ĐI TIẾP.
23:00 – RỜI KHỎI ĐÀ LẠT, MỌI THỨ VẪN BÌNH THƯỜNG
Tao lái xe
Mercedes-Benz E300 từ Đà Lạt về Sài Gòn.
Không quá muộn, nhưng đường đèo vắng lặng đến mức tao có thể nghe được tiếng lốp xe lăn trên mặt đường.
Đây là tuyến đường tao đã đi cả trăm lần.
Tao nhớ từng khúc cua, từng biển báo, từng trạm xăng.
Tao tự tin rằng ngay cả khi nhắm mắt, tao vẫn có thể đi đúng đường.
Cho đến khi tao nhận ra
có gì đó sai.
23:47 – ĐÂY KHÔNG PHẢI THẾ GIỚI CỦA TAO
📌
Biển báo bên đường không còn là chữ Latin – mà là những ký tự kỳ lạ, không thuộc bất kỳ ngôn ngữ nào tao biết.
📌
Những cột đèn đường đã biến mất, chỉ còn lại những trụ bê tông trống trơn.
📌
Bầu trời không còn màu đen của đêm – mà có một ánh sáng xanh tím mờ ảo, như thể tao đang nhìn qua một lớp kính lọc màu kỳ lạ.
Tao giảm tốc độ. Nhìn quanh. Không có xe nào khác.
Không có một dấu hiệu nào của sự sống.
🔥
Và quan trọng nhất – không có âm thanh.
📌 Không có tiếng gió.
📌 Không có tiếng côn trùng.
📌 Không có tiếng động cơ từ xa.
🔥
Cả thế giới như bị hút hết âm thanh – chỉ còn lại nhịp tim tao đập mạnh.
Tao kiểm tra điện thoại.
📌
Không có tín hiệu.
📌
GPS không hoạt động.
📌
Thời gian trên màn hình đứng yên ở 11:47 PM – dù đồng hồ trên xe vẫn chạy bình thường.
Tao không chỉ lạc đường.
🔥
Tao đã đi vào một nơi không thuộc về tao.
00:15 – CÓ AI ĐÓ ĐANG THEO DÕI TAO?
Tao tiếp tục lái xe.
Mọi thứ vẫn im lặng một cách đáng sợ.
🔥
Và rồi, tao cảm nhận được nó.
📌 Không phải bằng mắt.
📌 Không phải bằng tai.
📌 Mà bằng một giác quan nguyên thủy, thứ mà loài người hiện đại đã lãng quên.
📌
Có thứ gì đó đang theo dõi tao.
Tao nhìn vào kính chiếu hậu.
📌
Không có gì.
Nhưng ngay khi tao quay lại nhìn đường…
🔥
Một bóng đen thoáng qua bên lề đường.
📌 Tao đạp phanh.
📌 Tao quay đầu thật nhanh.
🔥
Không có ai.
📌 Nhưng tao biết
nó đã ở đó.
00:30 – QUÁN CÀ PHÊ KHÔNG TỒN TẠI
📌 Tao tiếp tục lái xe. Không có lối thoát.
📌 Tao không còn biết mình đang đi đâu.
🔥
Rồi tao thấy nó.
📌
Một quán cà phê nhỏ ven đường.
📌
Ánh sáng le lói hắt ra từ cửa sổ.
📌
Biển hiệu trước cửa có chữ – nhưng không phải tiếng Việt.
📌
Và trên biển hiệu đó, có một thứ làm tao lạnh sống lưng.
📌
Tên tao.
📌
“Quán cà phê Minh”
📌
Tao chưa từng thấy quán này trước đây.
📌
Nhưng tao biết rõ cái tên đó không phải ngẫu nhiên.
Tao dừng xe.
Tao bước vào quán.
🔥
Và tao thấy tao.
01:00 – NỖI SỢ HÃI TỘT CÙNG
📌 Tao ngồi đó.
📌 Một phiên bản khác của tao, đang cầm một cuốn sổ.
📌 Không có khách. Không có nhân viên.
🔥
Tao ngước lên, nhìn thẳng vào tao.
📌
"Cuối cùng mày cũng đến rồi."
📌 Giọng nói y hệt.
📌 Nhưng có gì đó không đúng.
📌
Trên cuốn sổ có một dòng chữ:
📌
"Hắn sẽ đến lúc 11:47 PM – nhưng hắn không biết rằng đây không phải là lần đầu tiên."
🔥
Lúc đó, tao không thể chịu đựng thêm nữa.
📌 Tao
bỏ chạy ra khỏi quán, đẩy mạnh cửa khiến một chậu cây trang trí đổ xuống.
📌 Tao nhảy vào xe,
đạp ga hết mức, không cần biết mình đang đi đâu.
🔥
Tao chỉ muốn ra khỏi nơi đó.
02:00 – DẤU VẾT CỦA THỰC TẠI KHÁC
📌 Khi về đến Sài Gòn, tao nhận ra
có thứ gì đó dính trên áo khoác của tao.
📌 Một vết bột lân tinh kỳ lạ,
phát sáng nhẹ trong bóng tối.
📌 Tao cởi áo khoác, bọc lại cẩn thận.
📌 Tao gửi nó cho một người quen trong phòng thí nghiệm hóa học, nhờ kiểm tra.
BÁO CÁO KẾT QUẢ – MỘT CHẤT KHÔNG THUỘC VỀ TRÁI ĐẤT?
📌
Chất lân tinh trên áo của tao không giống với bất kỳ hợp chất nào được biết đến.
📌
Cấu trúc nguyên tử của nó không khớp với bất kỳ mẫu vật nào trên Trái Đất.
📌
Nó có tính chất phát quang mà không cần nguồn năng lượng, và không bị oxy hóa theo thời gian.
🔥
Nói cách khác, nó đến từ một nơi mà con người chưa từng biết đến.
03:00 – CÂU HỎI KHÔNG CÓ LỜI ĐÁP
📌 Tao cùng một nhóm bạn quay lại con đường đó.
📌
Không hề có quán cà phê nào.
📌
Không hề có biển báo kỳ lạ.
📌
Không hề có dấu vết của chậu cây tao đã đụng vào.
🔥
Con đường đó không còn tồn tại.
📌 Nhưng tao vẫn có mẫu hóa chất trên áo tao.
📌
Một bằng chứng rằng tao đã ở đó – dù thực tại này không công nhận điều đó.
🔥
Và tao biết, một ngày nào đó… tao sẽ lại trở về nơi đó.
🔥
Bởi vì đây không phải là lần đầu tiên.
Sau khi mẫu vật dính trên áo Minh được gửi đến phòng thí nghiệm hóa học để phân tích, kết quả cho thấy nó là một hợp chất chưa từng được ghi nhận trong bảng tuần hoàn hiện tại. Dựa trên tính chất vật lý và hóa học, các chuyên gia tạm đặt tên cho nó là *Hydride Meta-Phosphoric (HMP)* – một hợp chất chứa phosphor và hydrogen có tính phát quang bền vững, không cần nguồn năng lượng kích thích nhưng vẫn duy trì trạng thái phát sáng trong môi trường tối.
Chất này có điểm đặc biệt là không bị oxy hóa theo thời gian, đồng thời có thể phản ứng với từ trường ở mức độ vi mô, một đặc tính hiếm thấy trong các hợp chất hữu cơ trên Trái Đất. Trong vũ trụ, các hợp chất tương tự đã từng được ghi nhận trong khí quyển của một số ngoại hành tinh, đặc biệt là ở các hành tinh có điều kiện áp suất và thành phần hóa học khác biệt.
Điều đáng nói là, trong môi trường Trái Đất, hợp chất này không thể hình thành tự nhiên, cũng như không có cách nào tổng hợp được bằng công nghệ hiện tại. Điều này đặt ra một câu hỏi lớn: *Tại sao nó lại xuất hiện trên áo Minh, sau khi anh ta rời khỏi một địa điểm mà không còn tồn tại trên bản đồ?