Vậy là 1 tháng nữa lại trôi qua. Tao thông kế sơ sơ tài khoản dư được khoảng 8000. Cho nợ 1000, điện nước tiền nhà linh tinh1000, tiền tiếtkiệm 3000, tiền phản ứng nhanh 1000. Vậy là dư được 2000 rảnh túi. Tao nhắn tin xin 2 ông xếp trả lương trước 12 ngày tháng này để lấy tiền về VN. Ngay lập tức bên vphong luật chuyển cho 2000 bảo trả lương 1700 với 300 anh cho tiền vé máy bay. Bên 7/11 bắn cho 400 bảo 300 lương còn lại cho tiền tàu xe. Hihi thế là được 4300 rồi. Tao alo luôn cho anh luật sư người yêu chị Họ Hàng Xa đổi 4000. 300 để lại xe cộ linh tinh. Vừa chuyển khoản xong thì bố nhắn tin tài khoản của mày ở VN vừa +82tr. Lúc này tao cũng tiện bảo ta về luôn. Bố tao há mồm ra rồi cũng hỏi qua loa là về lâu không thì tao bảo con chưa biết. Theo kế hoạch là ngày 16 về. Hôm nay thứ6 14 cmnr thôi nghỉ luôn từ hôm nay. Thấy Hyun gọi bảo học xong qua nhà nói chuyện với bố mẹ giúp. Tao ok rồi 14h đóng cái sơ mi quần âu qua nhà Hyun. Tao gõ cửa chào hỏi đàng hoàng. Hyun kéo tao vào tao chào hỏi cô chú tử tế rồi ông bố khoảng 50 mặt khá nghiêm hỏi luôn: "Cậu này là người làm hỏng cái Ly à?" tao hết hồn, tái mặt, mồ hôi lấm tấm, mặt tao co lại, tao dần cảm nhận ra thế nào là cảm giác mót dái. nhưng làm thì phải chịu thôi, 3000 chứ mấy, cùng lắm thì nhịn ăn nhịn ỉa 1 tháng cày cuốc trả cho ổng. tao nói: Cháu xin lỗi, cháu sẽ mua một cặp li khác ạ. ông Bố lại mặt không biến sắc bảo: cậu nghĩ có thể mua được à? tao mấp máy nói về cặp li và giá trị của nó và hỏi về cách để mua nó. ông Bố lúc này mới cười ha hả rồi gật đầu rót nước mời tao rồi trầm ngâm bảo: có bản lĩnh, rồi nói tiếp đại khái là cặp li đó chỉ là đồ trang trí mà thôi, không đặt ly ở đó thì đặt cái khác, ổng không cần tao đền mà hãy chăm sóc thật tốt cho con gái ổng trong khoảng thời gian ở Việt Nam. tao vâng vâng dạ dạ. ông đứng lên rồi gọi tao vào phòng hút thuốc rút 1 điếu ra mời tao. tao ngại ngại có ý từ chối thì lão Bố bảo: ngại gì nữa, người hút thuốc tôi nhìn là biết. Lão bố châm điếu thuốc rồi trầm tư nói: thấy Lee kể rất
nhiều về cậu, và thuyết phục chúng tôi về việc sẽ cùng cậu về Việt Nam, quả thực tôi không thể tin tưởng giao trứng cho ác được. Lee là tất cả những gì gia đình tôi có. nhưng tôi thích cái cách thẳng thắn nhận trách nhiệm của cậu. Đừng làm chúng tôi thất vọng. xong thì vỗ vai tao đi vào trước. tao ngồi lại 1 chút nữa: địt mẹ nhà có phòng hút thuốc mà lần trước tới tao đéo để ý.
1 lúc sau vào nhà thì bà mẹ bảo ở lại ăn cơm, gđinh đã chuẩn bị rồi coi như cảm ơn cháu trước. giọng nói bà này khá dễ nghe, dùng từ ngữ vào lòng người vờ lờ. tao Vâng dạ rồi ra ngồi ghế, nói chuyện phím với ông bố. Hyun cầm cốc nước cam ra cho tao thì tao đẩy qua mời ông bố dùng. lão bố cười, lắc đầu bảo: cậu thấy đấy, tôi nuôi nó hơn hai chục tuổi rồi mà nay đủ cánh lại đi mời cậu nước trước. tao thì cũng vào dạng an nói với người lớn được nên cũng đế ngay: Hyun để ý nhé tôn khách nhưng phải hiếu cha. thế rồi Hyun cười khanh khách: anh kệ bố em, bố em bắt nạt được anh thôi chứ không bắt nạt được em đâu rồi cầm lại cốc nước cam đặt lại chỗ tao bảo anh uống đi rồi ngồi xuống cạnh tao. Ngồi chém với ông bố về chính trị, thị trường, giá dầu, khủng hoảng kinh tế, … được tiếng đồng hồ thì có 2 thằng nào đó mặc quần áo nhân viên khách sạn, xách theo 2 cái túi to đùng cúi xuống chào hỏi rồi bày thức ăn lên bàn. hóa ra bọn nhà giàu nó chuẩn bị tiệc như thế lày.xong xuôi thì bọn nó lại cúi chào rồi đi về. cả nhà ngồi vào bàn, ông Bố có vẻ ưng tao nên lôi mấy chai soju ra uống. ổng bảo lâu ngày, chiều thì nghỉ nên quá chén thoải mái rồi qua qua nhìn bà vợ như xin phép. tao đứng dậy mở nắp rót cho mọi người rồi đứng lên mời. rót có mỗi lần đó về sau thì được Hyun chăm sóc khá kĩ, được gắp được rót tao để ý ánh mắt ông Bố khá là xót con. cứ mỗi lần như vậy tao lại mời chén cho ông quên đi. Mẹ Hyun ngồi được lúc bây giờ mới thấy nói chuyện. bà hỏi Hyun từ nhỏ tới lớn chưa yêu ai nhỉ? tao liếc qua nhìn cái mặt hớn hở của ẻm rồi ẻm nói ý: Bố Mẹ thương con như vậy ai dám yêu. rồi cả nhà haha cười. bà Mẹ nói tiếp: cũng hơn hai chục tuổi rồi mà vẫn còn trẻ con vậy đấy, thôi đành nhờ cậu thêm lông vào cánh cho ẻm. tao có ý khiêm tốn rồi lại đến lượt lão bố: có gì khó khăn thì cứ gọi cho tôi, nhà này cũng xem cậu như anh trai của Lee vậy…. cứ thế hết ông bố đến bà mẹ nhờ vả trách vấn. Ăn Uống, nghỉ ngơi, ngồi chơi tới 19h thì tao đứng lên xin phép về, Hyun đưa tao xuống tận sảnh rồi mới lên. tao bắt cái taxi chạy thật nhanh về chơi với Ống Điếu hôm cuối để còn lên đường. về nhà cơm nước đầy
đủ bày ra rồi. mặc dù hơi ngang bụng nhưng tao vẫn ngồi vào bàn ăn đưa bát lên xin bát cơm. với tao có 2 thứ trên đời này đáng trân trọng, thứ nhất là mì gói, thứ 2 là cơm nhà. mì gói như đồng hữu giúp ta vượt qua khó khăn, mì gói như hậu phương vững chắc giúp mình có nghị lực vươn lên, cho mình cảm giác ấm áp và hạnh phúc. thế nên tao không bao giờ lãng phí mì gói và không bao giờ bỏ cơm nhà trừ trường hợp bất đắc dĩ. đang ăn Ống Điếu bảo: -em cũng định 20 tháng này về thăm gia đình với kiếm chác ít. tao hỏi han kĩ càng, ăn xong 2 đứa lao vào chuẩn bị đồ cho Ống Điếu, dăm ba bộ quần áo, đồ dưỡng mini, đồ trang điểm mà nhiều phết chiếm hết 2 cái vali nhỏ. tao thở cái dài rồi mở tủ 1 vòng xem còn đồ gì thiết yếu không thì thấy còn phải ⅔ tủ là quần áo nửa. nghĩ lại ngoài 3 kiểu quần áo ngủ mặc ở nhà với vài bộ đi học thì đi chơi Điếu chưa mặc lại quần áo lần nào, tặc lưỡi nghĩ thầm: may không phải bố mẹ bọn này chứ tao mà đẻ ra đứa thế lày thì quanh năm trắng túi. Ống Điếu hỏi qua gấp đồ cho anh nhé. tao thì có gì đâu, về hơn tuần thì đem 4 bộ quần áo, chắc cái tháng 5 này ở nhà nắng gắt nên đem theo cái khoác kaki mỏng che nắng nữa là xong. nên bảo thôi, giờ ấm nhau tí mai anh về gấp 5p là xong hết. 2 đứa lại xem phim, nghịch ngợm dính nhau mãi cảm giác như sắp chia xa không thể gặp lại vậy. chưa đứa nào mở lời yêu nhau, chưa đứa nào mở lời đồng ý mà cuộc sống cứ như không thể thiếu nhau. đêm đến cũng là lúc trái tim yếu đuối và mang nhiều trầm tư nhất. khá lâu rồi không có cái cảm giác này. nhớ cái ngày ở sân bay qua bên này. các bạn thì được đưa đưa đón đón dắt cả dòng họ trên cái xe khách đi tiễn, tao thì lẳng lặng chỉ có một mình, một mình xách cái vali lê bước lạc lối giữa chốn đông người. ngay cả cái lúc đấy tao cũng không hề cảm thấy cô đơn và yếu đuối như bây giờ. cái cảm giác như thật khó chịu, thật bận lòng. nhìn vào ghế sofa Ống Điếu đang ngủ ngon, sợ ẻm lạnh tao phải bế ẻm vào phòng đắp chăn rồi ôm nàng ngủ. ngắm nàng ngủ cảm giác thật yên bình, thêm 1 chút nữa, thêm 1 chút nữa, ngắm nhìn rồi tao để lại một nụ hôn trên trán rồi ra về. trằn trọc khó ngủ, có lẽ là cái cảm giác háo hức về nhà chăng? trong lòng lại có chút mông lung khi lại nghĩ đến cái cảnh những ngày tới không được gặp Ống Điếu. với cáo áo chạy ra tiệm an ven đường gọi đĩa lòng, đĩa tokkbokki với chai bia ngồi uống. cảm thấy vẫn vương cái Hàn Quốc này mất rồi. bông nhạc ở đâu bật lên bài hello vietnam. lời nhạc thật nhẹ nhàng và xao xuyến. lắng nghe từng nốt nhạc tao nghĩ đến cánh đồng xanh bất tận, ngồi nhớ tới gia đình, tới Hà Nội, tới Quê Nhà, tới đám bạn, tới những ngày bé nhỏ còn đánh nhau với đám gần nhà, nhớ thầy cô sách vở…… nhoắng cái thế mà tgian trôi qua nhanh thật, mình thật sự muốn bé nhỏ lại để được lon ton bay nhảy trên những con đường đất, được về nhà ông nội hít thở không khí trong lành, muốn được gặp bà ngoại nơi núi rừng xa xôi, muốn được đoàn tụ đám bạn và hơn hết muốn, thèm được ăn bữa cơm đầy đủ thanh viên gia đình. Về ngủ tới 9h sáng thì Hyun gọi điện hỏi anh tới sân bay như nào có cần bố em đưa đi không? tao từ trối bảo gặp nhau ở sân bay là được, 8h sáng mới bay lo cái gì sớm. thế rồi tao dậy gấp quần áo, chuẩn bị giày dép, mấy cái đồ vệ sinh thì tao luôn để sẵn trong một cái túi travel rồi. chuẩn bị xong thì ra ngoài ban công làm điếu thuốc. đá mắt xung quanh như một thói quen thì thấy Ban Công đang tập thể dục. tao đứng dựa vào lan can rồi vẫy tay chào. hôm nay ẻm có vẻ đã thoải mái hơn nên cũng gật đầu chào lại. miệng thì phì phèo điếu thuốc mắt thì ngắm gái tập thể dục, ôi cái bờ mông phúc hậu mỗi lần em cuối xuống, ôi cái đường cong sexy mỗi lần em muốn người, còn cả cặp ngực như muốn rơi ra nữa. Tại sao gái đẹp luôn xuất hiện quanh mình vậy chứ, thật là làm tâm trí rối bời mà. tao lắc đầu chẹp miệng vào đánh răng rửa ráy rồi đi qua nhà Ống Điếu, vửa mở cửa thì phòng ban công cũng mở cửa, là Ban Công vẫn đang mặc quần áo thể dục đi giày chạy, đoán chắc là đi chạy bộ đây. Chào hỏi xã giao xong rồi ẻm chạy bộ xuống tầng, chạy bộ mà cũng xịt nước hoa thơm phết. cả ngày hôm đấy tao ở bên Ống Điếu, 2 đứa dính nhau không rời. đêm ngủ thì hứa hẹn đúng kiểu người yêu đi nghĩa vụ quân sự. đêm đó vật
nhau 2-3 hiệp không ngừng, cứ mỗi lần phọt phọt ẻm lại dùng cái lưỡi chuyên nghiệp làm cứng đét chỉ sau vài phút. thật là mất sức, mất nước. mà kệ mẹ, đi ngủ đã.
