phân tâm học của Sigmund Schlomo Freud là 1 trường phái tâm lí học, nó đi sâu vào việc phân tích, mổ xẻ từng ngóc ngách của não bộ. Tóm lại trong bộ óc chúng ta có 3 thành phần trí tuệ: ý thức- tiềm thức và vô thức.
Ý thức: là 1 thành phần của bộ óc có tác dụng tái tạo và xử lí thông tin mà chủ thể biết( kiểm soát) được. Vd: chúng ta biết mình đang làm gì, đang ăn món gì- đây là ý thức.
Tiềm thức: là những hoạt động tâm sinh lí, xử lí thông tin diễn ra bên ngoài sự kiểm soát của chủ thể, nhưng nó lại có liên quan trực tiếp đến các hoạt động tâm lí diễn ra dưới sự kiểm soát của chủ thể ấy. Như vậy, tiềm thức thực chất là những tri thức mang tính chất gần như là bản năng, và hầu như ai đó trong chúng ta cũng đã từng trải nghiệm về vấn đề này. Có những hành động khi mới ban đầu ta còn chú ý, vì ta chưa quen, nhưng sau khi ta đã thực hiện nó quá nhiều lần thì lúc này nó đã trở thành phản xạ hay bản năng, và hầu như ta đã k còn ý thức gì về nó nữa. Như việc nói tiếng việt, hầu như từng câu từng lời tự động tuôn chảy ra khỏi miệng mà ta k kiểm soát... đó là nguyên nhân dẫn tới việc nói lỡ lời, nói nhầm... trái ngược lại có ai đó nói mà phải tìm câu, từ, ráp đúng thứ tự.. đây là trường hợp ta nói năng 1 cách thận trọng, có đề phòng.. nhưng trong sinh hoạt bình thường, hầu hết việc nói đều là phản xạ tự nhiên hay bản năng. Đạp xe cũng vậy, ban đầu chúng ta ý thức việc giữ cân bằng nhưng khi lặp đi lặp lại rất nhiều lần cùng 1 lượng thông tin sẽ khiến nó chuyển hoá sang 1 dạng mới: từ ý thức xuống tiềm thức.
Vô thức: là trạng thái tâm lí nằm ở tầng đáy sâu nhất của não bộ, là sự tái tạo và xử lí thông tin mà chủ thể không hề hay biết gì, nó khiến người ta hành động như 1 cái máy. Hiện giờ ta đang sống, ta ăn, nhưng thức ăn vào bao tử của ta, nó được chế biến thành dạng nào: axit, tinh bột.. ai làm điều này? Đương nhiên vẫn là ta, nhưng ta hoàn toàn k hay biết. Đây là 1 phần biểu hiện của vô thức, hầu hết chúng ta đều bỏ quên phần vô thức và chỉ sử dụng phần ý thức. Chúng ta sống, chúng ta làm việc, chúng ta nói luôn có chủ đích, chúng ta tư duy.. đều dựa trên phần ý thức. Nhưng sự thông thái của ý thức chỉ là giọt nước trong biển rộng mênh mông của vô thức. Ví dụ thì rất nhiều, tích cực có tiêu cực cũng k thiếu.
Và hơn hết, bất đồng quan điểm thì cãi nhau tới vô cùng. Ai cũng có cái tôi, ai cũng cảm thấy mình đúng nên t thấy k nên tranh cãi làm gì, vũ trụ rộng lớn, hiểu biết con người có hạn.
Lười biên vl, đang cày bộ tiên hiệp mặc dù xưa giờ ghét k coi( trừ bộ tru tiên quá hot+ nhiều triết lý nhân sinh hay vl)