Có Video A chan báo lại theo

vừa đúng lại vừa ko đúng,

con đường trung đạo nó ko có định nghĩa rõ ràng, nó chỉ có 1 khái niệm là nằm giữa sự thoải mái và sự khổ hạnh ép xác

nếu quá thoải mái sẽ dẫn đến sự ngu ngốc




ngược lại, nếu quá ép xác, khổ hạnh, sẽ dẫn đến sự hoang tưởng có thể đắc đạo

The second extreme, attakilamathānuyoga, refers to excessive austerity and self-denial in an attempt to attain spiritual purification. The same sutta states:




con đường đúng đắn là con đường trung đạo, ở giữa, ko thoải mái nhưng cũng ko ép xác, giác ngộ bằng trí tuệ

Conclusion: The Middle Way

Rejecting both extremes, the Buddha declared:



The majjhima-paṭipadā is neither indulgence nor self-torture, but a balanced path leading to wisdom (paññā), meditation (samādhi), and ultimately Nibbāna.

NHƯNG, như nào mới là thoải mái và như nào là khổ hạnh ép xác ? Cái này nó còn phụ thuộc vô tình trạng cơ thể, trạng thái thực tế, cái ông phật chỉ ra với dhutanga, là nó là 1 pháp tu khổ hạnh NHƯNG không ép xác, tức cái dhutanga này là 1 cái chặn trên, vì nếu 1 tu sĩ nào đó thực hành pháp tu khổ hạnh, ban đầu sẽ là ép xác, nhưng lâu dần cơ thể r sẽ quen, và khi này tu sĩ nhầm tưởng cảm giác "quen" này là thoải mái --> ép xác nhiều hơn cho tới khi thành bộ xương khô như này luôn :v


còn lý do vì sao tất cả giới nghiên cứu phật giáo này đều đéo hiểu con đường trung đạo, tại vì con đường trung đạo này là con đường cần phải thực hành, cần phải chiêm nghiệm, ko phải lôi kinh kệ ra soi từng chữ như nào là đúng như nào là đéo đúng, như nào là thoải mái như nào là khổ hạnh ép xác --> ko thực hành thì mãi mãi ko hiểu đc

còn 1 cái rất là "tự mâu thuẫn" của con đường trung đạo, đó là nếu ông nào đó hiểu ra, thì sẽ thấy con đường này hoàn toàn là do cá nhân tự diễn giải ra từ quá trình tu tập 13 hạnh đầu đà, nó xảy ra sự "tự mâu thuẫn", tức là sự nghi ngờ liệu có đang đi đúng chánh pháp, chánh đạo hay ko, hay là đang "tự phát minh" ra 1 loại phật giáo mới, và như vậy liệu có phải là tà đạo ?

tóm lại, thay vì đi thực hành con đường trung đạo phật để lại, thì giới phật giáo lại chìm đắm trong bắt lỗi con chữ kinh kệ, và lại càng chìm trong sự thoải mái ( sensual pleasures ) ---> càng bắt lỗi càng thấy tự mâu thuẫn, và càng vô minh

dhutanga nó như 1 cái đường cao tốc cho tu hành, nhưng có thể đi đc trên đó ko, thì còn phải tùy vô xe và động cơ, ông tuệ trước khi thực hành dhutanga, cũng phải mất đâu 2 năm tập ăn 1 bữa, tập ngủ ngồi r gì đó đ nhớ, với người thế tục ko tu thì nhìn dhutanga như khổ hạnh ép xác, còn với ông tuệ thì nó là trung đạo
tml phân tích chuẩn rồi đó, con đường trung đạo đi bằng trí tuệ.
 
Nghe đồn báo heo rừng chuẩn bị lập tăng đoàn hạnh đầu đà mới đi từ Việt Nam sang Ấn Độ do báu làm trưởng đoàn và có giáp tham gia
Đang nhờ cộng đồng mạng giới thiệu những vị tu hành tinh tấn cho báu
Tốt đẹp tốt đẹp 🤣🤣🤣
Tốt đẹp,đép tột 🤣🤣🤣
 
Nghe đồn báo heo rừng chuẩn bị lập tăng đoàn hạnh đầu đà mới đi từ Việt Nam sang Ấn Độ do báu làm trưởng đoàn và có giáp tham gia
Đang nhờ cộng đồng mạng giới thiệu những vị tu hành tinh tấn cho báu
Thích chân quang hoặc thái minh chắc sẽ là 2 thằng đầu đàn :)
 
Chắc báo xạo lol chứ đời nào nó buông được ông Tuệ
Nó có nhiều phương án để làm mày, phân tán sự chú ý vào đoàn ông Tuệ cũng là 1 cách nhưng với fame hiện h của nó thì ko khả thi nên chắc lại quay ra đánh phá j đó thôi.
 
Thây ko nhỉ



Cái này nó đi xe máy rồi thả rải rác cũng khó mà biết được,ít nhất nêú soi camera được thì thấy được thằng đi xe máy,nó đi xe hơi cầm mấy vốc ném đại cũng khó mà thấy luôn
Soi camera 24h cả ngày đêm cũng khó mà đủ nhẫn nại soi hết từng giấy phút được
T hi vọng là sẽ tua nhanh mà tìm ra manh mối
 
Mày ngu lắm, nó đều chung 1 gốc rễ mà ra.
Các sách Phật mô tả về nó là thể loại văn hóa tôn giáo từng tồn tại trước đây.
Nhiều người học Phật chưa tới, không có ai hướng dẫn nên khi đọc vào nó lại nghĩ mình làm theo Phật Thích Ca thôi chưa đủ, cần phải hành xác để chắc ăn lên cõi Niết Bàn.
Tham thì thâm.
Tự đi ép xác khổ bản thân cho có phong trào chứ ông Thích Ca bỏ lâu rồi. Ổng cũng khuyên đệ tử bỏ nó:
Nói cách khác, tu hạnh đầu đà khổ hạnh sẽ thu hút sự hiếu kỳ và thần tượng từ quần chúng, không phù hợp với con đường trung đạo của đạo Phật, đã từng xảy ra trong thời đức Phật. Devadatta đã bị trục xuất khỏi tăng đoàn vĩnh viễn vì chủ trương tu hạnh đầu đà khổ hạnh và phá hòa hợp tăng trong việc kéo theo 500 tăng sĩ thiếu hiểu biết đã ly khai đức Phật và tăng đoàn.
 
Mày ngu lắm, nó đều chung 1 gốc rễ mà ra.
Các sách Phật mô tả về nó là thể loại văn hóa tôn giáo từng tồn tại trước đây.
Nhiều người học Phật chưa tới, không có ai hướng dẫn nên khi đọc vào nó lại nghĩ mình làm theo Phật Thích Ca thôi chưa đủ, cần phải hành xác để chắc ăn lên cõi Niết Bàn.
Tham thì thâm.
Tự đi ép xác khổ bản thân cho có phong trào chứ ông Thích Ca bỏ lâu rồi. Ổng cũng khuyên đệ tử bỏ nó:
Những gì mày nói có bằng chứng gì không?
 
Chút kiến thức rỗng tuếch của mày chỉ có thể lòe được bên voz bên otofun hoặc các diễn đàn toàn bò đỏ khác
Vì tụi nó đéo có tư duy
Chứ mày đừng đem qua xam mà lòe các xamer
Tụi tao toàn là đầu trâu mặt ngựa bên đó bị tụi nó đuổi mới đi qua đây
Chút kiến thức rỗng tuếch của mày ở đây chủ làm trò cười
Mày cũng chỉ là 1 thằng u mê ông Minh Tuệ nhưng thực chất kiến thức PG rỗng tếch, lên trên này phét lác am hiểu đạo Phật.
Dám nói Hạnh Đầu Đà thời Phật Thích Ca và 13 Hạnh Đầu Đà là khác nhau.
Trong khi những chuyên gia trong ngành Phật học họ khẳng định nó đều là 1. Các sách Phật họ mô tả và định nghĩa Hạnh Đầu Đà đó có 13 biểu hiện để người đọc biết mà tránh xa chứ không phải để đi theo. Ông Minh Tuệ không được đào tạo nên suy nghĩ lệch lạc, tự làm việc không công.

"Hỏi: Hạnh đầu đà có phải là pháp môn tu?​

Đáp: Hạnh đầu đà chỉ là lối sống khổ hạnh ép xác, do đó, không phải là pháp môn tu tập. Do đó, người chỉ tu hạnh đầu đà không thôi thì không thể đạt được giác ngộ và giải thoát. Trong hơn 17.000 bài kinh Pali, hay hơn 17.000 bài kinh A hàm, hoặc khoảng 2.000 bài kinh Đại thừa không có kinh nào đức Phật nói “hạnh đầu đà là giới luật.” Không có kinh nào nói giải thoát nhờ tu hạnh đầu đà.

Thực ra, tu hạnh đầu đà là tu "hạnh khó làm được” chưa phản ánh nội hàm tu tập tâm linh quan trọng gồm giới, định, tuệ được đức Phật giảng dạy trong Kinh của Phật giáo Nguyên thủy, Phật giáo Đại thừa, Phật giáo Kim cương thừa. Do đó, bất kỳ ai tu 12 hay 13 hạnh đầu đà suốt một kiếp người cũng không thể đạt được giác ngộ, giải thoát. Vì theo đức Phật, người giác ngộ, giải thoát phải hoàn thiện trí tuệ, đạo đức, thiền định.
"

Nói cách khác nhiều người tu hành PG vì theo Phật sợ mình không đủ để lên Niết Bàn nên chơi thêm món Hạnh Đầu Đà cho chắc ăn.
Những đứa ở ngoài cuộc như mày, cứ thấy ai khổ thì tỏ ra lòng thương hại, rồi bảo họ mới là chính thất PG, còn những người khác thì sai lầm. Thiếu kiến thức nên bị dắt mũi.
==> Hạnh Đầu Đà chỉ là căn bệnh thành tích, suy nghĩ chủ quan tham lam của người tu để chắc ăn lên Niết Bàn. Họ không nhìn ra tầm nhìn xa, sự giúp đỡ trực tiếp của mình với người khốn khó mới là đường lên Niết Bàn.
Nếu có cõi Niết Bàn thì tao thấy vị tăng sư dưới đây mới xứng đáng được lên mâm Niết Bàn chứ không phải vận động viên Maraton Minh Tuệ.
https://suckhoedoisong.vn/nha-su-sa...m-lo-suc-khoe-nhan-dan-169220929180134436.htm

@atlas05 , @DerKanzler Tụi mày nên sang Thái Lan khuyên ông Minh Tuệ để ổng về:
"Ngã Phật Từ Bi,
Quay Đầu Là Bờ"
 
Mày cũng chỉ là 1 thằng u mê ông Minh Tuệ nhưng thực chất kiến thức PG rỗng tếch, lên trên này phét lác am hiểu đạo Phật.
Dám nói Hạnh Đầu Đà thời Phật Thích Ca và 13 Hạnh Đầu Đà là khác nhau.
Trong khi những chuyên gia trong ngành Phật học họ khẳng định nó đều là 1. Các sách Phật họ mô tả và định nghĩa Hạnh Đầu Đà đó có 13 biểu hiện để người đọc biết mà tránh xa chứ không phải để đi theo. Ông Minh Tuệ không được đào tạo nên suy nghĩ lệch lạc, tự làm việc không công.

"Hỏi: Hạnh đầu đà có phải là pháp môn tu?​

Đáp: Hạnh đầu đà chỉ là lối sống khổ hạnh ép xác, do đó, không phải là pháp môn tu tập. Do đó, người chỉ tu hạnh đầu đà không thôi thì không thể đạt được giác ngộ và giải thoát. Trong hơn 17.000 bài kinh Pali, hay hơn 17.000 bài kinh A hàm, hoặc khoảng 2.000 bài kinh Đại thừa không có kinh nào đức Phật nói “hạnh đầu đà là giới luật.” Không có kinh nào nói giải thoát nhờ tu hạnh đầu đà.

Thực ra, tu hạnh đầu đà là tu "hạnh khó làm được” chưa phản ánh nội hàm tu tập tâm linh quan trọng gồm giới, định, tuệ được đức Phật giảng dạy trong Kinh của Phật giáo Nguyên thủy, Phật giáo Đại thừa, Phật giáo Kim cương thừa. Do đó, bất kỳ ai tu 12 hay 13 hạnh đầu đà suốt một kiếp người cũng không thể đạt được giác ngộ, giải thoát. Vì theo đức Phật, người giác ngộ, giải thoát phải hoàn thiện trí tuệ, đạo đức, thiền định.
"

Nói cách khác nhiều người tu hành PG vì theo Phật sợ mình không đủ để lên Niết Bàn nên chơi thêm món Hạnh Đầu Đà cho chắc ăn.
Những đứa ở ngoài cuộc như mày, cứ thấy ai khổ thì tỏ ra lòng thương hại, rồi bảo họ mới là chính thất PG, còn những người khác thì sai lầm. Thiếu kiến thức nên bị dắt mũi.
==> Hạnh Đầu Đà chỉ là căn bệnh thành tích, suy nghĩ chủ quan tham lam của người tu để chắc ăn lên Niết Bàn. Họ không nhìn ra tầm nhìn xa, sự giúp đỡ trực tiếp của mình với người khốn khó mới là đường lên Niết Bàn.
Nếu có cõi Niết Bàn thì tao thấy vị tăng sư dưới đây mới xứng đáng được lên mâm Niết Bàn chứ không phải vận động viên Maraton Minh Tuệ.
https://suckhoedoisong.vn/nha-su-sa...m-lo-suc-khoe-nhan-dan-169220929180134436.htm

@atlas05 , @DerKanzler Tụi mày nên sang Thái Lan khuyên ông Minh Tuệ để ổng về:
"Ngã Phật Từ Bi,
Quay Đầu Là Bờ"
bàn về đạo Phật nhưng đéo trích kinh điển, ko trích Pali ra, chỉ toàn nhăm nhăm trích ba cái link diệc Nôm của tụi sư quốc doanh, tụi sư quốc doanh nó nhồi vô đầu mày cái tư duy tu Phật phải có người hướng dẫn chứ ko phải tự thực hành, tự trải nghiệm, tu phải cúng dường, phải bố thí, phải cầu chư thiên ngoại lực giúp đỡ, thì tao nói cái gì đc nữa, khi mày thì cứ trích mấy cái nguyên tắc của Mahayana ra, còn ông tuệ là 1 theravadin, tu theo Theravada ?
Cơ bản đã hiểu sai, những cái sau làm sao mà hiểu cho đúng ?
 
Mày cũng chỉ là 1 thằng u mê ông Minh Tuệ nhưng thực chất kiến thức PG rỗng tếch, lên trên này phét lác am hiểu đạo Phật.
Dám nói Hạnh Đầu Đà thời Phật Thích Ca và 13 Hạnh Đầu Đà là khác nhau.
Trong khi những chuyên gia trong ngành Phật học họ khẳng định nó đều là 1. Các sách Phật họ mô tả và định nghĩa Hạnh Đầu Đà đó có 13 biểu hiện để người đọc biết mà tránh xa chứ không phải để đi theo. Ông Minh Tuệ không được đào tạo nên suy nghĩ lệch lạc, tự làm việc không công.

"Hỏi: Hạnh đầu đà có phải là pháp môn tu?​

Đáp: Hạnh đầu đà chỉ là lối sống khổ hạnh ép xác, do đó, không phải là pháp môn tu tập. Do đó, người chỉ tu hạnh đầu đà không thôi thì không thể đạt được giác ngộ và giải thoát. Trong hơn 17.000 bài kinh Pali, hay hơn 17.000 bài kinh A hàm, hoặc khoảng 2.000 bài kinh Đại thừa không có kinh nào đức Phật nói “hạnh đầu đà là giới luật.” Không có kinh nào nói giải thoát nhờ tu hạnh đầu đà.

Thực ra, tu hạnh đầu đà là tu "hạnh khó làm được” chưa phản ánh nội hàm tu tập tâm linh quan trọng gồm giới, định, tuệ được đức Phật giảng dạy trong Kinh của Phật giáo Nguyên thủy, Phật giáo Đại thừa, Phật giáo Kim cương thừa. Do đó, bất kỳ ai tu 12 hay 13 hạnh đầu đà suốt một kiếp người cũng không thể đạt được giác ngộ, giải thoát. Vì theo đức Phật, người giác ngộ, giải thoát phải hoàn thiện trí tuệ, đạo đức, thiền định.
"

Nói cách khác nhiều người tu hành PG vì theo Phật sợ mình không đủ để lên Niết Bàn nên chơi thêm món Hạnh Đầu Đà cho chắc ăn.
Những đứa ở ngoài cuộc như mày, cứ thấy ai khổ thì tỏ ra lòng thương hại, rồi bảo họ mới là chính thất PG, còn những người khác thì sai lầm. Thiếu kiến thức nên bị dắt mũi.
==> Hạnh Đầu Đà chỉ là căn bệnh thành tích, suy nghĩ chủ quan tham lam của người tu để chắc ăn lên Niết Bàn. Họ không nhìn ra tầm nhìn xa, sự giúp đỡ trực tiếp của mình với người khốn khó mới là đường lên Niết Bàn.
Nếu có cõi Niết Bàn thì tao thấy vị tăng sư dưới đây mới xứng đáng được lên mâm Niết Bàn chứ không phải vận động viên Maraton Minh Tuệ.
https://suckhoedoisong.vn/nha-su-sa...m-lo-suc-khoe-nhan-dan-169220929180134436.htm

@atlas05 , @DerKanzler Tụi mày nên sang Thái Lan khuyên ông Minh Tuệ để ổng về:
"Ngã Phật Từ Bi,
Quay Đầu Là Bờ"
Tao cần bằng chứng từ kinh điển các bộ kinh nikaya.
Đéo phải lời nhận xét của bọn rác rưởi nào đó.
Hiểu chưa thằng ngu?
Tao cần bằng chứng kinh điển Phật Thích Ca nói 13 hạnh đầu đà là khổ hạnh ngoại đạo không thể đưa đến giải thoát.
Chút kiến thức rác rưởi của mày chỉ có thể lòe bọn khác
Đừng mong lòe xamer
 
Tao cần bằng chứng từ kinh điển các bộ kinh nikaya.
Đéo phải lời nhận xét của bọn rác rưởi nào đó.
Hiểu chưa thằng ngu?
Tao cần bằng chứng kinh điển Phật Thích Ca nói 13 hạnh đầu đà là khổ hạnh ngoại đạo không thể đưa đến giải thoát.
Chút kiến thức rác rưởi của mày chỉ có thể lòe bọn khác
Đừng mong lòe xamer
Đức Phật Thích Ca nói:
- Này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả. Như Lai là bậc A La Hán, là bậc giác ngộ. Như Lai đã giải thoát, đã dập tắt mọi ái thủ, đã chiến thắng vô minh, đã dừng lại luân hồi. Và như vậy, này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả.
Này các tỳ kheo, có một con đường ở giữa tránh khỏi cực đoan hai bên sai lầm. Cực đoan thứ nhất là sống hưởng thụ ngũ dục, hưởng hết phước quá khứ của mình, vùi tâm hồn trong cấu uế, làm tăng trưởng khát ái dục tham, nuôi lớn ngã chấp vô minh.
Này các tỳ kheo, cực đoan thứ hai là sống ép xác khổ hạnh vô ích. Các ông đã từng nói Như Lai thực hành khổ hạnh mà trước kia chưa bao giờ có ai làm nổi. Và thật sự sau này cũng không có ai có thể làm nổi. Như Lai đã đến ranh giới của cái chết vì khổ hạnh tột cùng, nhưng sự giác ngộ vẫn không xuất hiện. Điều đó chứng tỏ rằng khổ hạnh không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Cả hai cực đoan, hưởng thụ hay khổ hạnh, đều không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Các ông hãy hiểu rõ điều này.
 
Đức Phật Thích Ca nói:
- Này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả. Như Lai là bậc A La Hán, là bậc giác ngộ. Như Lai đã giải thoát, đã dập tắt mọi ái thủ, đã chiến thắng vô minh, đã dừng lại luân hồi. Và như vậy, này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả.
Này các tỳ kheo, có một con đường ở giữa tránh khỏi cực đoan hai bên sai lầm. Cực đoan thứ nhất là sống hưởng thụ ngũ dục, hưởng hết phước quá khứ của mình, vùi tâm hồn trong cấu uế, làm tăng trưởng khát ái dục tham, nuôi lớn ngã chấp vô minh.
Này các tỳ kheo, cực đoan thứ hai là sống ép xác khổ hạnh vô ích. Các ông đã từng nói Như Lai thực hành khổ hạnh mà trước kia chưa bao giờ có ai làm nổi. Và thật sự sau này cũng không có ai có thể làm nổi. Như Lai đã đến ranh giới của cái chết vì khổ hạnh tột cùng, nhưng sự giác ngộ vẫn không xuất hiện. Điều đó chứng tỏ rằng khổ hạnh không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Cả hai cực đoan, hưởng thụ hay khổ hạnh, đều không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Các ông hãy hiểu rõ điều này.
Đoạn nào nói hạnh đầu đà là khổ hạnh ngoại đạo và không mang lại giải thoát?
Mày định lừa ai ở đây?
 
Tao cần bằng chứng từ kinh điển các bộ kinh nikaya.
Đéo phải lời nhận xét của bọn rác rưởi nào đó.
Hiểu chưa thằng ngu?
Tao cần bằng chứng kinh điển Phật Thích Ca nói 13 hạnh đầu đà là khổ hạnh ngoại đạo không thể đưa đến giải thoát.
Chút kiến thức rác rưởi của mày chỉ có thể lòe bọn khác
Đừng mong lòe xamer
Mày tranh luận với nó làm j , nó éo phải tranh luận với mày về PG mà vđ là nó tìm những cái ô Tú làm ko giống với ma tăng trong nc để phản biện ! Giọng điệu y chang V+ , miệng thì éo công nhận ô Tú là sư nhưng lại tung dlv cố gò ép ô Tú là sư ,rồi dẫn giới luật ,bla..bla...---> quy chụp lợi dụng hình ảnh nhà sư để gây rối ttxh
 
Đức Phật Thích Ca nói:
- Này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả. Như Lai là bậc A La Hán, là bậc giác ngộ. Như Lai đã giải thoát, đã dập tắt mọi ái thủ, đã chiến thắng vô minh, đã dừng lại luân hồi. Và như vậy, này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả.
Này các tỳ kheo, có một con đường ở giữa tránh khỏi cực đoan hai bên sai lầm. Cực đoan thứ nhất là sống hưởng thụ ngũ dục, hưởng hết phước quá khứ của mình, vùi tâm hồn trong cấu uế, làm tăng trưởng khát ái dục tham, nuôi lớn ngã chấp vô minh.
Này các tỳ kheo, cực đoan thứ hai là sống ép xác khổ hạnh vô ích. Các ông đã từng nói Như Lai thực hành khổ hạnh mà trước kia chưa bao giờ có ai làm nổi. Và thật sự sau này cũng không có ai có thể làm nổi. Như Lai đã đến ranh giới của cái chết vì khổ hạnh tột cùng, nhưng sự giác ngộ vẫn không xuất hiện. Điều đó chứng tỏ rằng khổ hạnh không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Cả hai cực đoan, hưởng thụ hay khổ hạnh, đều không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Các ông hãy hiểu rõ điều này.
Mày phải trích đầy đủ như tao thế này này
Hiểu chưa con chó ngu

Một thời Phật ở thành La-duyệt, vườn trúc Ca-lan-đà, cùng với đại chúng Tỳ-kheo năm trăm vị.

Bấy giờ Tôn giả Đại Ca-diếp trụ A-lan-nhã. Đến giờ khất thực, Tôn giả không phân biệt giàu nghèo. Tôn giả ở một nơi, ngồi một chỗ hoặc dưới gốc cây, hoặc ngoài đồng trống, hoặc ở chỗ vắng vẻ trọn không dời đổi, mặc áo năm mảnh, hoặc giữ ba y, hoặc ở gò mả, hoặc ăn một bữa, hoặc ăn chính ngọ, hoặc hành đầu-đà mặc dù tuổi cao già cả. Bấy giờ Tôn giả Đại Ca-diếp ăn xong liền đến dưới một cội cây thiền định, thiền định xong, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, sửa sang y phục, đi đến chỗ Thế Tôn. Bấy giờ Thế Tôn từ xa trông thấy Ca-diếp đến. Thế Tôn bảo rằng:


- Khéo đến, Ca-diếp!

Ca-diếp đến chỗ Phật cúi lạy rồi ngồi một bên. Thế Tôn dạy rằng:

- Ca-diếp! Nay Thầy đã lớn tuổi, già cả, quá suy, lọm khọm, vậy Thầy nên bỏ hạnh khất thực, cho đến các hạnh đầu-đà, mà nên nhận lời mời của các trưởng giả và nhận y áo.

Ca-diếp đáp:

- Con không dám theo lời Như Lai dạy. Vì sao? Vì nếu Như Lai không thành đạo Vô thượng Chánh chân, thì con ắt thành Bích-chi Phật, mà Bích-chi Phật trọn hành A-lan-nhã. Đến giờ khất thực, con không phân biệt giàu, nghèo. Con ở một nơi, ngồi một chỗ hoặc ngồi dưới gốc cây, hoặc ngoài đồng trống, hoặc chỗ vắng vẻ trọn chẳng dời đổi, hoặc mặc áo năm mảnh, hoặc giữ ba y, hoặc ở gò mả, hoặc ăn một bữa, hoặc ăn đúng ngọ, hoặc hành đầu-đà. Nay con chẳng dám bỏ thói cũ mà học hạnh khác.


Thế Tôn bảo rằng:

- Lành thay! Lành thay, Ca-diếp! Thầy có nhiều lợi ích, độ người vô lượng, rộng đến tất cả Trời, Người đều được độ. Vì sao? Ca-diếp! Nếu hạnh đầu-đà này được ở đời thì pháp của Ta cũng sẽ được lâu dài ở đời. Nếu có pháp ở đời, thì thiên đạo tăng thêm, ba đường ác liền giảm. Cũng vậy, thánh Tu-đà-hoàn, Tư-đà-hàm, A-na-hàm, đạo Tam thừa đều còn ở đời. Này các Tỳ-kheo, hãy học như Ca-diếp tu tập.


Như vậy, các Tỳ-kheo, nên học điều này.

Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong, vui vẻ vâng làm.

(Kinh Tăng nhất A-hàm, tập I, phẩm Nhập đạo,
VNCPHVN ấn hành, 1997, tr145)
 
bàn về đạo Phật nhưng đéo trích kinh điển, ko trích Pali ra, chỉ toàn nhăm nhăm trích ba cái link diệc Nôm của tụi sư quốc doanh, tụi sư quốc doanh nó nhồi vô đầu mày cái tư duy tu Phật phải có người hướng dẫn chứ ko phải tự thực hành, tự trải nghiệm, tu phải cúng dường, phải bố thí, phải cầu chư thiên ngoại lực giúp đỡ, thì tao nói cái gì đc nữa, khi mày thì cứ trích mấy cái nguyên tắc của Mahayana ra, còn ông tuệ là 1 theravadin, tu theo Theravada ?
Cơ bản đã hiểu sai, những cái sau làm sao mà hiểu cho đúng ?
Thế nào là sư quốc doanh?
Này là học thuật nghiên cứu PG của các chuyên gia, không có liên quan đến chính trị.
Mày có bằng cấp gì về chuyên môn PG thì chụp ảnh gửi lên đây cho tao kiểm chứng?
Cũng chỉ là tay nhà quê nhưng thích nói chuyên môn PG.
Phải như mày có bằng cấp cơ bản như tăng lữ, tỳ kheo, sadi thì tao còn nể chuyên môn, còn ở đây không có gì cũng đòi hơn các chuyên gia nghiên cứu PG?
 
Đức Phật Thích Ca nói:
- Này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả. Như Lai là bậc A La Hán, là bậc giác ngộ. Như Lai đã giải thoát, đã dập tắt mọi ái thủ, đã chiến thắng vô minh, đã dừng lại luân hồi. Và như vậy, này các tỳ kheo, đừng gọi Như Lai là Hiền giả.
Này các tỳ kheo, có một con đường ở giữa tránh khỏi cực đoan hai bên sai lầm. Cực đoan thứ nhất là sống hưởng thụ ngũ dục, hưởng hết phước quá khứ của mình, vùi tâm hồn trong cấu uế, làm tăng trưởng khát ái dục tham, nuôi lớn ngã chấp vô minh.
Này các tỳ kheo, cực đoan thứ hai là sống ép xác khổ hạnh vô ích. Các ông đã từng nói Như Lai thực hành khổ hạnh mà trước kia chưa bao giờ có ai làm nổi. Và thật sự sau này cũng không có ai có thể làm nổi. Như Lai đã đến ranh giới của cái chết vì khổ hạnh tột cùng, nhưng sự giác ngộ vẫn không xuất hiện. Điều đó chứng tỏ rằng khổ hạnh không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Cả hai cực đoan, hưởng thụ hay khổ hạnh, đều không phải là con đường đưa đến giác ngộ. Các ông hãy hiểu rõ điều này.
Hoặc là như thế này này:

Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:

– Nếu có người tán thán A-lan-nhã (tịch tĩnh) là đã tán thán Ta. Sở dĩ như thế, vì nay Ta thường tự tán thán hạnh A-lan-nhã. Nếu có người phỉ báng A-lan-nhã tức là phỉ báng Ta. Nếu có người tán thán khất thực tức là đã tán thán Ta. Sở dĩ như thế, vì Ta hằng tán thán người hay khất thực. Nếu người hủy báng khất thực là đã hủy báng Ta. Có người tán thán độc cư tức là tán thán Ta. Sở dĩ như thế là vì Ta hằng tán thán người độc cư. Có người hủy báng người độc cư là đã hủy báng Ta. Có người tán thán người ngồi một chỗ, ăn một bữa, tức là đã tán thán Ta. Sở dĩ như thế, vì Ta hằng tán thán người ngồi một chỗ, ăn một bữa. Ai hủy báng người này tức là đã hủy báng Ta. Nếu có người tán thán người ngồi dưới gốc cây tức là tán thán Ta không khác. Sở dĩ như thế là vì Ta hằng tán thán người ngồi dưới gốc cây. Nếu có ai hủy báng người ngồi dưới gốc cây tức là đã hủy báng Ta. Nếu có ai tán thán người ngồi chỗ đất trống, tức là đã tán thán Ta. Sở dĩ như thế, là vì Ta hằng tán thán người ngồi nơi đất trống (lộ tọa). Ai hủy nhục người ngồi nơi đất trống tức là đã hủy nhục Ta. Ai tán thán người ở chỗ vắng vẻ an nhàn tức là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì Ta hằng tán thán người ở chỗ vắng vẻ an nhàn. Ai hủy nhục người ở chỗ vắng vẻ an hành tức là đã hủy nhục Ta. Ai tán thán người mặc áo năm mảnh là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì Ta hằng tán thán người mặc áo năm mảnh. Ai hủy nhục người mặc áo năm mảnh tức là đã hủy nhục Ta. Ai tán thán người giữ ba y tức là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì ta hằng tán thán người giữ ba y. Ai hủy nhục người giữ ba y tức là đã hủy nhục Ta. Ai tán thán người ngồi ở gò mả là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì Ta hằng tán thán người ngồi ở gò mả. Ai hủy nhục người ngồi ở gò mả tức là đã hủy nhục Ta. Ai tán thán người ăn một bữa, tức là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì Ta thường tán thán người ăn một bữa. Ai hủy nhục người ăn một bữa tức là đã hủy nhục Ta. Ai tán thán người ăn đúng ngọ là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì ta hằng tán thán người ăn đúng ngọ. Ai hủy báng người người ăn đúng ngọ tức là hủy báng Ta. Ai tán thán người hành đầu đà tức là đã tán thán Ta. Vì sao như thế? Vì Ta hằng tán thán các người hành đầu đà. Ai hủy nhục người hành đầu đà tức là đã hủy nhục Ta. Nay Ta dạy các Tỳ-kheo hãy như sở hành của Ðại Ca-diếp, không có sơ sót. Vì sao như thế? Vì Tỳ-kheo Ca-diếp có các hạnh này. Thế nên các Tỳ-kheo, hãy thường nên học như Ðại Ca-diếp.

Như vậy, này các Tỳ-kheo, nên học điều này.

Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong, vui vẻ vâng làm.
 
Thế nào là sư quốc doanh?
Này là học thuật nghiên cứu PG của các chuyên gia, không có liên quan đến chính trị.
Mày có bằng cấp gì về chuyên môn PG thì chụp ảnh gửi lên đây cho tao kiểm chứng?
Cũng chỉ là tay nhà quê nhưng thích nói chuyên môn PG.
Phải như mày có bằng cấp cơ bản như tăng lữ, tỳ kheo, sadi thì tao còn nể chuyên môn, còn ở đây không có gì cũng đòi hơn các chuyên gia nghiên cứu PG?
Tao cần bằng chứng từ kinh điển
Bằng chứng rõ ràng cụ thể đầy đủ
Đéo phải bằng chứng từ lỗ miệng của bọn thầy tu tào lao rác rưởi nào đó.
Hiểu chưa thằng ngu?
 
Top