Có Hình Cách hiểu về khái niệm "Trống rỗng, Rỗng không" trong một số nền Triết học, Tôn giáo hay mấy tml mới sục cặc, vừa hút cần xong !

Tóm lược khái quát :


sMGWmd.png

1. Vô ngã (Anatta) trong Phật giáo Nguyên thủy (Theravāda)

- "Anatta" (Pāli) có nghĩa là "không có tự ngã", đối lập với khái niệm "Atman" trong Ấn Độ giáo.

- Đức Phật dạy rằng con người không có một linh hồn hay thực thể bất biến. Thay vào đó, chúng ta là tập hợp của ngũ uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức), luôn biến đổi.

- Mục tiêu của nhận thức về vô ngã là diệt trừ chấp ngã, từ bỏ tham ái và đạt đến Niết-bàn.


2. Tánh Không (Śūnyatā) trong Phật giáo Đại thừa (Mahayāna)

- "Śūnyatā" (Trống rỗng/Tánh Không) do Bồ Tát Long Thọ (Nāgārjuna) phát triển trong Trung quán tông.

- Không phải chỉ có con người là vô ngã, mà mọi pháp đều vô tự tính (svabhāva). Không có gì tồn tại độc lập, tất cả chỉ hiện hữu dựa vào duyên khởi.

- Tánh Không không phải là hư vô mà là cái nhìn sâu sắc về bản chất thực tại: mọi thứ đều do duyên sinh, không có bản chất cố định.

Ví dụ: Một chiếc xe không có tự tính riêng biệt, nó chỉ là sự tập hợp của bánh xe, động cơ, khung xe… Không có phần nào trong đó là "cốt lõi của chiếc xe".


3. "Empty" trong Thiền tông (Zen)

- Trong Thiền (Ch’an/Zen), khái niệm "empty" (Không, 無 - Wú, Mu) mang tính thực hành nhiều hơn là lý thuyết.

- Empty không phải là "không có gì" mà là sự buông bỏ mọi chấp trước, kiến giải.

- Thiền sư nổi tiếng Joshu (Triệu Châu) có câu thoại "Vô (Mu)!", khi đệ tử hỏi "Con chó có Phật tính không?" → Hướng người hỏi đến chỗ trực nhận Tánh Không mà không dính mắc vào lý luận.

4. Vô ngã & Tánh Không trong Đạo giáo

Đạo giáo không dùng thuật ngữ "vô ngã" nhưng lại có khái niệm "Vô vi" (無爲) và "Tự nhiên" (自然).

Lão Tử trong Đạo Đức Kinh nói:
"Đạo khả đạo, phi thường đạo. Danh khả danh, phi thường danh."
(Cái có thể gọi là Đạo thì không phải Đạo tuyệt đối, cái có thể đặt tên thì không phải tên thật.)


Tánh Không ở đây là sự hòa hợp với tự nhiên, buông bỏ cái "tôi" nhỏ bé, để trở thành một phần của vũ trụ rộng lớn.

5. Empty trong Triết học Phương Tây

- Hiện sinh (Existentialism - Sartre, Heidegger): Con người không có bản chất cố định mà tự do tạo nghĩa cho đời mình.

- Hư vô luận (Nihilism - Nietzsche): Không có giá trị hay bản chất tuyệt đối nào tồn tại, mọi thứ đều là cấu trúc tâm trí con người tạo ra.

- Hiện tượng học (Phenomenology - Husserl): Không có "thực tại tuyệt đối", mọi thứ chỉ tồn tại trong ý thức của ta về chúng.
 
Thật ra bạn ấy là bodo của xàm, nên việc nghĩ ngắn, tay nhanh để phang 1 câu mà không đọc nội dung gì hết cũng không bất ngờ.

Có rõ ràng ở trên :

Chủ nghĩa hư vô (Nihilism): Còn cái này thì bảo rằng mọi thứ đều vô nghĩa, không có giá trị, không có mục đích gì sất. Mấy ông theo chủ nghĩa này nghĩ rằng đạo đức, tôn giáo, hay bất kỳ hệ thống giá trị nào cũng chỉ là do con người bịa ra để tự an ủi nhau thôi. Cuộc sống chả có mục đích gì cả, tất cả chỉ là hư vô.
tao mới chửi chính quyền đây mà kêu bò đỏ?mày có thể định nghĩa bò đỏ là gì dc k?
 
ở đạo Mắc Râu là Vô sản
Mác Lê nó là Duy Vật, vì vậy sẽ nói nhiều về vật chất và bài bác Duy Tâm hay Tôn giáo.

Mác xem "Vật chất quyết định ý thức" hay vật chất là nguyên thủy, là cơ sở đầu tiên của mọi tồn tại. Tư tưởng và ý thức được xem là sản phẩm của vật chất (não bộ) ở trình độ phát triển cao.

Chủ nghĩa Mác nếu xét kĩ thì rất cạn cợt, không hề có giá trị để đào sâu và nghiên cứu. Ở VN phức tạp hóa và giảng giải khó hiểu Mác Lê để hs nó lú. Chứ mấy cái này có gì đâu mà học !

Mày đưa ra cái chủ đề nó ko có ý nghĩa. Vô ngã của tiểu thừa nó là kết quả của quá trình tu tập, tâm của con người phải rũ bỏ lậu hoặc, rũ bỏ tham sân si, thực hành tứ chánh cần, ly dục, ly hết ác pháp, lậu hoặc, diệt ngã, xả tâm, từ đó nhập thiền để cho tâm thanh thản, bất động trước mọi cảm thọ, tác động bên ngoài, hình thành nên cái vô ngã, trạng thái đắc đạo mà Thích Ca đã thực hành thành công. Còn tính không của các trường phái còn lại nó chỉ là trạng thái nhất thời khi thiền, nhưng khi xả nếu tâm vẫn còn tham sân si, vẫn còn lậu hoặc thì sẽ lại đâu vào đấy.

Tìm hiểu cho kĩ để hiểu rõ bản chất nghe chưa chú em.
Tao thấy mày cứ thấy chủ đề, topic nào mà đụng trúng cái mày biết là mày sẽ nhảy vào "phán và thể hiện".

Riêng cái title của thread này mày đọc - hiểu còn ko xong mà !
Nên thôi tao cũng làm biếng phân tích và tranh luận.
 
chân lý là gì thì ai cũng biết rồi. google, chatgpt còn biết nữa là. Nhưng để diễn đạt chân lí thì chẳng mấy ai làm được. điều này làm tao nhớ tới một nhận xét của nhà văn Vũ Trọng Phụng "cái gì mà người ta tranh cãi nhiều, cái đó sẽ nát bét, kể cả chân lý". Nhận xét này có đúng với cả nhân loại hay không thì không biết, nhưng chắc chắn đúng ở xứ sở này kể cả mấy cái trend, viral xàm cứt.

Kể cả tao là người Công giáo, cũng rất làm biếng đến nhà thờ để nghe phần rao giảng của các cha. Tuỳ người sẽ nói rất súc tích, hiện đại, mang tính thời sự. Còn lại đều rất giáo điều, và chung chung… Tựu chung người có trí tuệ, ko làm biếng nên đọc sách tự nghiên cứu để hiểu.
Chân lý là vô thường, vô thường là " sinh lão bệnh tử "
Có tử ắt sẽ có sinh
Có trẻ ắt sẽ có già
Có khỏe ắt sẽ có bệnh
Có sinh ắt sẽ có tử.
Sinh lão bệnh tử là chân lý mà bất kỳ ai cũng không thoát ra được, nhiều người tu học lâu năm họ nói ta tu đến mức thoát khỏi " sinh lão bệnh tử " không phải là họ bay về cái cõi nào rồi thoát khỏi hoàn toàn chân lý vô thường đó. Mà đơn giản hơn là họ không sợ sinh, không sợ lão, không sợ bệnh, không sợ tử. Tức là cũng có thể nói sinh lão bệnh tử khi chân lý vô thường ấy đến với chúng ta thì chúng ta nên vui vẻ đón nhận, không có gì phải lo sợ. Từ đó con người mới sống an lạc, sống hạnh phúc, sống trọn vẹn từng phút, từng giây. Giác ngộ hoàn toàn thì không dám bởi thế gian này đầy thứ mà mình không biết, không hiểu, nhưng giác ngộ về vấn đề sinh lão bệnh tử thì không khó, ngược lại còn rất dễ chỉ cần chúng ta biết buông bỏ, và hiểu về vô thường.

Bất chợt nghe nhìn chuyện cổ kim
Khơi nguồn tỉnh giác chảy vô biên
Trải gần trăm tuổi hình cơn mộng!….,
Thọ dụng buồn vui bóng kịch trường !….
( HT Thích Từ Thông )
 
Các thiền sư khá kiệm lời trước các câu hỏi. hơn cả kiệm lời, họ còn thường trả lời hết sức lăng nhăng (thường được thuật lại như những công án), kiểu trả lời của các thiền sư là cách nói khác của thần chú "bố mày đéo biết".Sống trong chân lí thì lời là thừa thãi. Còn chưa ngộ được chân lí thì cũng là hiển nhiên, thế nên mới phải học.
Mày thấy ông Tuệ không.
Ai hỏi cũng trả lời và trả lời đầy đủ đúng trọng tâm và nhanh chóng
 
Mác Lê nó là Duy Vật, vì vậy sẽ nói nhiều về vật chất và bài bác Duy Tâm hay Tôn giáo.

Mác xem "Vật chất quyết định ý thức" hay vật chất là nguyên thủy, là cơ sở đầu tiên của mọi tồn tại. Tư tưởng và ý thức được xem là sản phẩm của vật chất (não bộ) ở trình độ phát triển cao.

Chủ nghĩa Mác nếu xét kĩ thì rất cạn cợt, không hề có giá trị để đào sâu và nghiên cứu. Ở VN phức tạp hóa và giảng giải khó hiểu Mác Lê để hs nó lú. Chứ mấy cái này có gì đâu mà học !


Tao thấy mày cứ thấy chủ đề, topic nào mà đụng trúng cái mày biết là mày sẽ nhảy vào "phán và thể hiện".

Riêng cái title của thread này mày đọc - hiểu còn ko xong mà !
Nên thôi tao cũng làm biếng phân tích và tranh luận.
khởi nguyên của đạo Mắc Râu là cục đất, cái bánh mì, cốc nước,... có khác moẹ gì các đạo khác nghiên cứu ngũ hành phong thuỷ hay đạo phật lập chùa đúc tượng đâu mày
 
Mày đưa ra cái chủ đề nó ko có ý nghĩa. Vô ngã của tiểu thừa nó là kết quả của quá trình tu tập, tâm của con người phải rũ bỏ lậu hoặc, rũ bỏ tham sân si, thực hành tứ chánh cần, ly dục, ly hết ác pháp, lậu hoặc, diệt ngã, xả tâm, từ đó nhập thiền để cho tâm thanh thản, bất động trước mọi cảm thọ, tác động bên ngoài, hình thành nên cái vô ngã, trạng thái đắc đạo mà Thích Ca đã thực hành thành công. Còn tính không của các trường phái còn lại nó chỉ là trạng thái nhất thời khi thiền, nhưng khi xả nếu tâm vẫn còn tham sân si, vẫn còn lậu hoặc thì sẽ lại đâu vào đấy.

Tìm hiểu cho kĩ để hiểu rõ bản chất nghe chưa chú em.
Thiền là suy nghĩ, khi nào m suy nghĩ thì đó là thiền. Có thể đái thiền, ỉa thiền, nằm thiền, chịch thiền.
Còn thiền theo như lời mày nói tao thấy giống ngồi im, ngồi vậy hàng giờ đồng hộ đau lưng lắm, đầu óc thì không suy nghĩ cc gì cả, cứ ngồi im đó rồi tưởng tưởng ra thần thánh, quỷ dữ thì khùng chết mẹ mày luôn.
Tóm lại thiền là suy nghĩ, có nhiều chủ đề thiền, khi thiền thì suy nghĩ về chủ đề đó. Nếu tìm ra điều hay, giải pháp, lẽ phải thì đó là giác ngộ, còn không thì hôm sau thiền = suy nghỉ tiếp.

Còn ngồi rồi nhắm mắt, rồi kiết già, rồi chấp tay thì đó là ngồi im, đéo có thiền cc gì cả.
 
khởi nguyên của đạo Mắc Râu là cục đất, cái bánh mì, cốc nước,... có khác moẹ gì các đạo khác nghiên cứu ngũ hành phong thuỷ hay đạo phật lập chùa đúc tượng đâu mày
Mỗi triết học, tư tưởng nó có quan điểm và góc nhìn khác nhau.

Tụi hikikomori của Nhật còn ở nhà không tắm, sục cu được.
 
Mỗi triết học, tư tưởng nó có quan điểm và góc nhìn khác nhau.

Tụi hikikomori của Nhật còn ở nhà không tắm, sục cu được.
đã là rỗng không, là hư vô thì sao phải phân biệt duy vật với duy tâm. duy vật là cái xác phàm, duy tâm không có xác phàm có sống nổi mà thiền không :shame:
 
đã là rỗng không, là hư vô thì sao phải phân biệt duy vật với duy tâm. duy vật là cái xác phàm, duy tâm không có xác phàm có sống nổi mà thiền không :shame:
Ý thức và vật chất phải nương gá với nhau chứ tml. Cái xác mà không còn ý thức, không còn hơi thở ra thở vô cũng đâu có xài được.

Nó dạng như ví dụ về câu chuyện chân giả này :

Một người đàn ông tên Nam bị tai nạn mất đi chân trái. Sau đó, anh được cấy ghép một cái chân giả lấy từ thi thể của một người hiến tạng. Ban đầu, Nam rất mừng vì có thể đi lại được, nhưng dần dần anh bắt đầu cảm thấy bất an. Mỗi khi bước đi, anh cảm giác cái chân ấy không thuộc về mình – như thể nó vẫn mang linh hồn của người cũ. Đêm đến, anh mơ thấy một người lạ đứng nhìn mình, không nói gì, chỉ chỉ vào cái chân. Sợ hãi và ám ảnh, Nam tìm đến một vị thiền sư để hỏi:

  • "Thưa thầy, con sợ cái chân này không phải của con. Nó như có đời sống riêng. Con phải làm sao để hết sợ?"
Vị thiền sư mỉm cười, hỏi lại:

  • "Con nói cái chân không phải của con, vậy con nghĩ cái chân thật của con trước kia là của ai?"
    Nam ngập ngừng: "Dạ, của con chứ ai."
    Thiền sư tiếp:
  • "Vậy cái chân thật ấy từ đâu mà có? Từ cha mẹ con, từ thức ăn con ăn, từ đất, nước, không khí – nó vốn cũng không phải của con từ đầu. Cái chân giả này cũng vậy, nó chỉ là một phần của thế giới, giờ giúp con đi lại. Sợ hay không chẳng phải do cái chân, mà do tâm con gán cho nó ý nghĩa. Buông cái ý nghĩ 'của ai' đi, thì chân nào cũng là chân, chẳng có gì đáng sợ."
Nam nghe xong, ngẫm nghĩ một lúc, rồi dần dần cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
 
Ý thức và vật chất phải nương gá với nhau chứ tml. Cái xác mà không còn ý thức, không còn hơi thở ra thở vô cũng đâu có xài được.

Nó dạng như ví dụ về câu chuyện chân giả này :

Một người đàn ông tên Nam bị tai nạn mất đi chân trái. Sau đó, anh được cấy ghép một cái chân giả lấy từ thi thể của một người hiến tạng. Ban đầu, Nam rất mừng vì có thể đi lại được, nhưng dần dần anh bắt đầu cảm thấy bất an. Mỗi khi bước đi, anh cảm giác cái chân ấy không thuộc về mình – như thể nó vẫn mang linh hồn của người cũ. Đêm đến, anh mơ thấy một người lạ đứng nhìn mình, không nói gì, chỉ chỉ vào cái chân. Sợ hãi và ám ảnh, Nam tìm đến một vị thiền sư để hỏi:

  • "Thưa thầy, con sợ cái chân này không phải của con. Nó như có đời sống riêng. Con phải làm sao để hết sợ?"
Vị thiền sư mỉm cười, hỏi lại:

  • "Con nói cái chân không phải của con, vậy con nghĩ cái chân thật của con trước kia là của ai?"
    Nam ngập ngừng: "Dạ, của con chứ ai."
    Thiền sư tiếp:
  • "Vậy cái chân thật ấy từ đâu mà có? Từ cha mẹ con, từ thức ăn con ăn, từ đất, nước, không khí – nó vốn cũng không phải của con từ đầu. Cái chân giả này cũng vậy, nó chỉ là một phần của thế giới, giờ giúp con đi lại. Sợ hay không chẳng phải do cái chân, mà do tâm con gán cho nó ý nghĩa. Buông cái ý nghĩ 'của ai' đi, thì chân nào cũng là chân, chẳng có gì đáng sợ."
Nam nghe xong, ngẫm nghĩ một lúc, rồi dần dần cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
mày dùng AI trả lời đấy à?
 
Ý thức và vật chất phải nương gá với nhau chứ tml. Cái xác mà không còn ý thức, không còn hơi thở ra thở vô cũng đâu có xài được.

Nó dạng như ví dụ về câu chuyện chân giả này :

Một người đàn ông tên Nam bị tai nạn mất đi chân trái. Sau đó, anh được cấy ghép một cái chân giả lấy từ thi thể của một người hiến tạng. Ban đầu, Nam rất mừng vì có thể đi lại được, nhưng dần dần anh bắt đầu cảm thấy bất an. Mỗi khi bước đi, anh cảm giác cái chân ấy không thuộc về mình – như thể nó vẫn mang linh hồn của người cũ. Đêm đến, anh mơ thấy một người lạ đứng nhìn mình, không nói gì, chỉ chỉ vào cái chân. Sợ hãi và ám ảnh, Nam tìm đến một vị thiền sư để hỏi:

  • "Thưa thầy, con sợ cái chân này không phải của con. Nó như có đời sống riêng. Con phải làm sao để hết sợ?"
Vị thiền sư mỉm cười, hỏi lại:

  • "Con nói cái chân không phải của con, vậy con nghĩ cái chân thật của con trước kia là của ai?"
    Nam ngập ngừng: "Dạ, của con chứ ai."
    Thiền sư tiếp:
  • "Vậy cái chân thật ấy từ đâu mà có? Từ cha mẹ con, từ thức ăn con ăn, từ đất, nước, không khí – nó vốn cũng không phải của con từ đầu. Cái chân giả này cũng vậy, nó chỉ là một phần của thế giới, giờ giúp con đi lại. Sợ hay không chẳng phải do cái chân, mà do tâm con gán cho nó ý nghĩa. Buông cái ý nghĩ 'của ai' đi, thì chân nào cũng là chân, chẳng có gì đáng sợ."
Nam nghe xong, ngẫm nghĩ một lúc, rồi dần dần cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Ok Nam, không có cũng không không. Qua dụ này Nam giác ngộ chứ đéo giác nặng nữa.
 
Ok Nam, không có cũng không không. Qua dụ này Nam giác ngộ chứ đéo giác nặng nữa.
Nam cũng giống như hầu hết người VN. Rất sợ mấy cái gì gọi là "đồ của người chết".
Tao đã nghe chắc phải 1001 câu truyện ma về việc xài đồ người chết rồi nửa đêm ngta hiện về đòi lại.
 
Nam cũng giống như hầu hết người VN. Rất sợ mấy cái gì gọi là "đồ của người chết".
Tao đã nghe chắc phải 1001 câu truyện ma về việc xài đồ người chết rồi nửa đêm ngta hiện về đòi lại.
Đúng luôn mày, t genz thích sài đồ 2hand vừa rẻ, vừa đẹp, lại xịn cái đồ gì mà càng giặt càng mới, càng thơm à mày.
Thế mà t mỗi lần về nhà chơi, ở nhà mà biết mua đồ 2hand lại ngăn cản, cứ kêu cái đó là đồ người chết, đồ nhà táng lấy lại của người chết rồi đem cho. Qua VN thì ngta lấy cái đồ cho đó bán, về bản chất người nhà t cho rằng t đang trực tiếp mặc đồ của người chết. 🤣
 
Đúng luôn mày, t genz thích sài đồ 2hand vừa rẻ, vừa đẹp, lại xịn cái đồ gì mà càng giặt càng mới, càng thơm à mày.
Thế mà t mỗi lần về nhà chơi, ở nhà mà biết mua đồ 2hand lại ngăn cản, cứ kêu cái đó là đồ người chết, đồ nhà táng lấy lại của người chết rồi đem cho. Qua VN thì ngta lấy cái đồ cho đó bán, về bản chất người nhà t cho rằng t đang trực tiếp mặc đồ của người chết. 🤣
Đồ 2hand mà biết mua thì ngon, chứ bọn genz về sau nhiều đứa tao thấy mua đồ 2hand như rác thải thời trang.
Nghĩ sao cái áo thun 100-200k mà nó cũng mua 2hand cho được. Đéo biết quần xì mấy brand như CK, Tommy ... nó có mua 2hand k.

Quần áo ngta hay đánh giá dựa trên cond hay số lần giặt. Trung bình 1 cái áo thun giặt tầm 50 lần là đã mất form so với ban đầu, giãn cổ và đéo còn màu đẹp nữa.
 
Đồ 2hand mà biết mua thì ngon, chứ bọn genz về sau nhiều đứa tao thấy mua đồ 2hand như rác thải thời trang.
Nghĩ sao cái áo thun 100-200k mà nó cũng mua 2hand cho được. Đéo biết quần xì mấy brand như CK, Tommy ... nó có mua 2hand k.

Quần áo ngta hay đánh giá dựa trên cond hay số lần giặt. Trung bình 1 cái áo thun giặt tầm 50 lần là đã mất form so với ban đầu, giãn cổ và đéo còn màu đẹp nữa.
Kkk t mua thì rẻ lắm, áo thun trắng 13 14k 1 cái
Đa phần mua áo, chứ không mua quần. Lần t mua nhiều lắm, để giành mặc.
 
Kkk t mua thì rẻ lắm, áo thun trắng 13 14k 1 cái
Đa phần mua áo, chứ không mua quần. Lần t mua nhiều lắm, để giành mặc.
Mấy cái mà ôm sát da quá thì k nên mua 2hand nhé tml. Ko phải vấn đề tâm linh nhưng dễ bị lây nhiễm các bệnh về da vì không biết chủ cũ là người ntn, có bệnh tật gì k.

Còn cái nào như áo khoác, quần ... thì cứ xài tẹt cũ mới cũng được. Vệ sinh kĩ kĩ ok.
 
Mấy cái mà ôm sát da quá thì k nên mua 2hand nhé tml. Ko phải vấn đề tâm linh nhưng dễ bị lây nhiễm các bệnh về da vì không biết chủ cũ là người ntn, có bệnh tật gì k.

Còn cái nào như áo khoác, quần ... thì cứ xài tẹt cũ mới cũng được. Vệ sinh kĩ kĩ ok.
Cũng có cái 2hand, cũng có cái người bán nó giới thiệu là hàng lỗi Cty nó bỏ, tụi này lấy về bán. Thề t thấy mua cái áo 13 14k còn đẹp hơn áo shop trăm mấy 2 trăm luôn. :vozvn (19):
 
Cũng có cái 2hand, cũng có cái người bán nó giới thiệu là hàng lỗi Cty nó bỏ, tụi này lấy về bán. Thề t thấy mua cái áo 13 14k còn đẹp hơn áo shop trăm mấy 2 trăm luôn. :vozvn (19):
Nhiều thuật ngữ vc :

- 2hand
- like new
- mặc thử
- cond 10/10, 9/10, 8/10 ...
- vnxk
- hàng tuồn
 
Top