Luận Tam Quốc: Một góc nhìn khác về Lỗ Túc

T thích Đông Ngô nhất trong 3 phe, mà mỗi tội core toàn chết trẻ, lên vài ba năm đã tèo, từ Tôn Sách (25), Chu Du(35), Lã Mông (42), Thái Sử Từ (40), Lỗ Túc (45).
Tôn Sách mà sống lâu lâu tí thì cũng đ' biết thế nào, 25 tuổi trong tay gần như đ' có gì mà bình định 1 phương :sure:.
 
Tam Quốc Diễn Nghĩa viết theo kiểu tiểu thuyết, phải nói là xạo lồn luôn, sợ mất lòng thiên triều lúc đó nên phải nâng bi Hán, dìm Ngụy dìm Ngô thôi chứ để công bằng thì nên đọc Tam Quốc của Trần Thọ.
Mày so sánh thế là khập khiễng, chả ai đi so tiểu thuyết với chính sử cả.

Tao thì nghĩ ai thích thuần túy là đọc truyện thì đọc Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa, đọc xong có hứng tìm hiểu lịch sử thì đọc thêm Tam Quốc Chí.
 
T thích Đông Ngô nhất trong 3 phe, mà mỗi tội core toàn chết trẻ, lên vài ba năm đã tèo, từ Tôn Sách (25), Chu Du(35), Lã Mông (42), Thái Sử Từ (40), Lỗ Túc (45).
Tôn Sách mà sống lâu lâu tí thì cũng đ' biết thế nào, 25 tuổi trong tay gần như đ' có gì mà bình định 1 phương :sure:.
Đm họ Tôn toàn dân nhà võ cũng có máu kiêu hùng coi thường địch lao ra trận cứ húng chó vkl, chết sớm là ko trách được, Tôn Quyền nó hệ trí nên đ xông pha tên đạn mới sống lâu được chứ :vozvn (1): còn mấy nhân tài kia cũng toàn dính bệnh toi:sad: thời xưa y học chỉ vậy thôi
 
Mày so sánh thế là khập khiễng, chả ai đi so tiểu thuyết với chính sử cả.

Tao thì nghĩ ai thích thuần túy là đọc truyện thì đọc Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa, đọc xong có hứng tìm hiểu lịch sử thì đọc thêm Tam Quốc Chí.
TQDN ko hẳn là thuần tuý đọc truyện như tml nói, 7 thực 3 hư thôi thì xem vẫn có thể nắm được cốt lõi toàn cảnh rồi
 
TQDN ko hẳn là thuần tuý đọc truyện như tml nói, 7 thực 3 hư thôi thì xem vẫn có thể nắm được cốt lõi toàn cảnh rồi
Thì nó vẫn là truyện còn gì... cái kia là chính sử

Tam Quốc Diễn Nghĩa người ta chỉ xếp ngang mâm với Tây Du Ký thôi chứ chả ai đi xếp ngang mâm với mấy quyển chính sử như Sử Ký - Tư Mã Thiên. Tuy nhiên quyển Tam Quốc Chí thì lại được xếp ngang mâm với Sử Ký, Tống Sử, Tân Đường Thư,...
 
T thì nghĩ nó giống vs phân tích của mày ở phía trên, nó liên quan nhiều về mặt khí hậu, thổ nhưỡng, văn hóa và lối sống
Nó do nhiều yếu tố lắm. Chứ k đơn giản. Lịch sử người Tq phương Nam ít khi thắng đc Phương Bắc cũng nhiều người phân tích rồi
Cái này thì t biết mà mày, chuyện tam quốc với tao:
1. nhà thục là tiếc nuối, tiếc nuối ko phải vì gcl chọn sai chủ mà tiếc nuối lb mất sớm
2. Đông ngô là đáng bàn phải nói thật đông ngô anh hùng xuất thiếu niên thời nào cũng có thật sự rất đáng bàn
3. Chữ phục t để dành cho ngụy - tấn vậy
Nhà Tấn chỉ là phần nối dài của Ngụy. Phải nói là Tào Tháo là anh hùng ngàn năm có một. Ngụy Tấn được thừa hưởng những gì tốt nhất là do Tháo mang lại
Đông Ngô cũng nhiều nhân tài, nhưng phải nói giang đông thời ấy k so va Giang Nam của Đông Tấn về sau. Nhân tài k so được vs Trung Nguyên.
Lưu Bị còn sống cũng k làm được gì nhiều. Thục giữ được nước vì thiên hiểm k phải vì nhiều nhân tài. Có người từng thần thánh hoá Pháp Chính trong chiến dịch Hán Trung, cá nhân tao đánh giá, Thục bắt buộc phải chiếm Đông Xuyên, Bị thừa hiểu việc ấy, vả lại Tây Xuyên và Đông Xuyên như răng môi, người Trung Nguyên khó đánh và khó giữ Đông Xuyên. Hướng từ Tây Xuyên thì ngược lại. Bởi vậy Dương Tu mới bảo là Hán Trung là gân gà
 
Nó do nhiều yếu tố lắm. Chứ k đơn giản. Lịch sử người Tq phương Nam ít khi thắng đc Phương Bắc cũng nhiều người phân tích rồi

Nhà Tấn chỉ là phần nối dài của Ngụy. Phải nói là Tào Tháo là anh hùng ngàn năm có một. Ngụy Tấn được thừa hưởng những gì tốt nhất là do Tháo mang lại
Đông Ngô cũng nhiều nhân tài, nhưng phải nói giang đông thời ấy k so va Giang Nam của Đông Tấn về sau. Nhân tài k so được vs Trung Nguyên.
Lưu Bị còn sống cũng k làm được gì nhiều. Thục giữ được nước vì thiên hiểm k phải vì nhiều nhân tài. Có người từng thần thánh hoá Pháp Chính trong chiến dịch Hán Trung, cá nhân tao đánh giá, Thục bắt buộc phải chiếm Đông Xuyên, Bị thừa hiểu việc ấy, vả lại Tây Xuyên và Đông Xuyên như răng môi, người Trung Nguyên khó đánh và khó giữ Đông Xuyên. Hướng từ Tây Xuyên thì ngược lại. Bởi vậy Dương Tu mới bảo là Hán Trung là gân gà
tml trước t thấy m cũng có bài luận rất hay và khá chi tiết mà lại drop, không hoàn thiện nốt để lại cho đám hậu thế sau này chẳng phải đáng thẹn lắm ru?:burn_joss_stick:
 
tml trước t thấy m cũng có bài luận rất hay và khá chi tiết mà lại drop, không hoàn thiện nốt để lại cho đám hậu thế sau này chẳng phải đáng thẹn lắm ru?:burn_joss_stick:
K nhiều đứa quan tâm. Viết cho người khác đọc, mà ngta k quan tâm nên t k viết tiếp
 
Nói về sử TQ tao thích đọc sử Lưỡng Tấn, Nam Bắc Triều hơn nhiều. Hay hơn, phức tạp hơn và nhiều nhân vật cực kỳ xuất chúng. Tiếc là nó quá phân tán, k nhiều người thích đọc
 
Nói về sử TQ tao thích đọc sử Lưỡng Tấn, Nam Bắc Triều hơn nhiều. Hay hơn, phức tạp hơn và nhiều nhân vật cực kỳ xuất chúng. Tiếc là nó quá phân tán, k nhiều người thích đọc
Người ta hay nói về thời 3Q có lẽ phần lớn cũng do sự phổ biến của TQDN. Chứ nói riêng về chiến trận thì có thời Ngũ Hồ Thập Lục Quốc khốc liệt và tần suất chiến trận dày đặc hơn TQ rất nhiều. Một số ông vua khai quốc của mấy quốc gia thời này cũng khá nổi trội (cả về tài năng quân sự, chính trị lần level dã man vì đa phần là tộc người Hồ, di dân vào vùng ven Trung Nguyên ở lẫn vs dân Hán từ thời Tào Tháo)
 
Nó do nhiều yếu tố lắm. Chứ k đơn giản. Lịch sử người Tq phương Nam ít khi thắng đc Phương Bắc cũng nhiều người phân tích rồi

Nhà Tấn chỉ là phần nối dài của Ngụy. Phải nói là Tào Tháo là anh hùng ngàn năm có một. Ngụy Tấn được thừa hưởng những gì tốt nhất là do Tháo mang lại
Đông Ngô cũng nhiều nhân tài, nhưng phải nói giang đông thời ấy k so va Giang Nam của Đông Tấn về sau. Nhân tài k so được vs Trung Nguyên.
Lưu Bị còn sống cũng k làm được gì nhiều. Thục giữ được nước vì thiên hiểm k phải vì nhiều nhân tài. Có người từng thần thánh hoá Pháp Chính trong chiến dịch Hán Trung, cá nhân tao đánh giá, Thục bắt buộc phải chiếm Đông Xuyên, Bị thừa hiểu việc ấy, vả lại Tây Xuyên và Đông Xuyên như răng môi, người Trung Nguyên khó đánh và khó giữ Đông Xuyên. Hướng từ Tây Xuyên thì ngược lại. Bởi vậy Dương Tu mới bảo là Hán Trung là gân gà
1. Thế nên t mới gọi nó là ngụy tấn
2. Anh hùng xuất thiếu niên thật sự rất đáng bàn vì toàn chết trẻ
3. Lưu bang, hay xa hơn là Tần đều khởi sự từ đây, vùng thiên hiểm dễ thủ khó công, long trung đối sách gcl vạch ra cũng rất rõ ràng chỉ tiếc lưu bị mất rồi gcl cũng đành chệch hướng theo
 
Nói về sử TQ tao thích đọc sử Lưỡng Tấn, Nam Bắc Triều hơn nhiều. Hay hơn, phức tạp hơn và nhiều nhân vật cực kỳ xuất chúng. Tiếc là nó quá phân tán, k nhiều người thích đọc
T thì lại thích thời chiến quốc, khi đó phải nói là trung quốc không phải là trung quốc nó thực sự là cuộc tranh giành của các nước khác nhau có nhiều nét tương đồng về văn hóa thành ra hình thái xã hội của nó thời đó lại rất đa dạng. Trung Quốc hợp rồi lại tan cũng không biết bao nhiêu lần, nhưng tư tưởng "bách gia chư tử" làm sao có thể bằng thời đó được. Phải nói là bức tranh vô cùng hấp dẫn ở trên mọi phương diện, trên mọi lĩnh vực
 
4 ngựa là ai m? Lưu Bị á hả?Nếu là LB thì nó là thg có danh vọng, TT lại đang mún thu hút nhân tài nên giết sợ ng ta xì xào. TT đa nghi thôi chứ dùng ng chuẩn đấy, ko giết bừa bãi đâu. Sai lầm là thả LB - 1 thg có chí hướng mún startup chứ ko mún lm công ăn lương
tư mã ý = 4 ngựa = đúng cái máy lạnh chạy trong showroom
chân mệnh thiên tử, là cái lòng bàn chân nói theo cách của tào mạnh đức!
 
T thì lại thích thời chiến quốc, khi đó phải nói là trung quốc không phải là trung quốc nó thực sự là cuộc tranh giành của các nước khác nhau có nhiều nét tương đồng về văn hóa thành ra hình thái xã hội của nó thời đó lại rất đa dạng. Trung Quốc hợp rồi lại tan cũng không biết bao nhiêu lần, nhưng tư tưởng "bách gia chư tử" làm sao có thể bằng thời đó được. Phải nói là bức tranh vô cùng hấp dẫn ở trên mọi phương diện, trên mọi lĩnh vực
thời Chiến quốc, loạn nhưng vẫn là người Hoa Hạ, vẫn thần tử của nhà Chu, cũng k đau thương như thời Nam Bắc Triều. Thời Nam Bắc Triều các cuộc thảm sát nhiều k dứt, triều đình của người Hán rút xuống Giang Nam, Kinh Tương. Người Hoa Bắc ở lại chịu k biết bao nhiêu tủi nhục. Bởi vậy rõ ràng người Hán chả việc gì phải tự hào về giai đoạn đó, chả việc gì phải gợi lại nỗi đau
 
1. Thế nên t mới gọi nó là ngụy tấn
2. Anh hùng xuất thiếu niên thật sự rất đáng bàn vì toàn chết trẻ
3. Lưu bang, hay xa hơn là Tần đều khởi sự từ đây, vùng thiên hiểm dễ thủ khó công, long trung đối sách gcl vạch ra cũng rất rõ ràng chỉ tiếc lưu bị mất rồi gcl cũng đành chệch hướng theo
Long Trung đối sai từ trứng nước. Tao từng viết rồi
Kinh Tương là giáp giới của Giang Nam, là phên dậu của Đông Ngô. Bằng mọi giá Đông Ngô phỉa giữ được vùng này nếu k lúc nào cũng bị uy hiếp từ mặt tây. Mặt địa lý, nó là một phần của đồng bằng Trung Hạ du trường Giang và k liên quan gì tới bồn địa Ích Châu. Vùng này nối tiếp với Giang Nam, từ Dương châu đánh qua thì dễ, từ Ích châu đánh vào thì khó. Quân Thục từ Ích châu rất khó giữ miền Kinh Tương. Việc chọn Kinh - Ích đánh lên Nam Dương rồi đánh vào Trung Nguyên rất hay về lý thuyết nhưng lại khó làm. Không thực tế
 
Từ Tây Xuyên vào Kinh châu chỉ có lối độc đạo là xuôi dòng Trường Giang (đường nước dốc chảy xiết, khó đi), nếu đi từHán trung vào thì phải qua Thượng Dung và Tây Thành, Phòng Lăng, cực kỳ khó đi. Còn ngược dòng Trường Giang (tiếng là ngược nhưng rất bằng phẳng, dễ đi), ngoài ra còn có thể đi theo lối Hán Giang rồi đánh xuống,từ Tương Đông vượt sông Tương Đông đánh sang) - rất dễ đánh
21a63cc3ab074b45be4f8915ab692252.jpg
 
Top